Lý Ngũ , nhìn lấy trung niên nhân trước mặt nói.
- Đai phu tiểu tử này rốt cuộc bị bệnh gì vậy.
Mà trung niên đang bắt mạch cho Lý Dật ,nghe vậy bèn ngẩng đầu lên có chút tùy ý nói -vị huynh đệ này không có bị bệnh gì cả , chỉ có điều thân thể hơi suy nhược , chỉ cần bồi bổ một đoạn thời gian liền sẽ không có vấn đề gì
Lý Ngũ nghe vậy không khỏi nhướng mày lên nói -Đại phu sao có thể như vậy được , Lý tiểu tử này đã quên hết mọi chuyện trước kia ,sao có thể không bị bệnh gì được
Trương Lực ở một bên cũng sốt sắng nói - Đúng vậy đúng vậy ,đại Phu hay là ngươi kiểm tra lại lần nữa đi
Trung niên nhân nghe hai người nghi ngờ y thuật của mình trong lòng cũng không khỏi có chút khó chịu , Hắn hành nghề Đại Phu này đã có mười mấy năm , dạng người gì mà chưa gặp qua , chỉ cần qua cách ăn mặc ba người , hắn liền nhận ra ba người này cũng chỉ là một cái thư sinh nghèo cũng với hai tên bần dân mà thôi .
Mặc dù trong lòng là khó chịu Nhưng vẫn là cầm lấy tay Lý Dật lên bắt mạch cho Lý Dật lần nữa sau đó mới lắc đầu nói -Vị huynh đệ này đích thật là không mắc bệnh gì cả.
Trương Lực còn muốn nói cái gì đó lý ngũ ngăn lại lắc đầu ,Lý Ngũ cũng là đã có nửa bước chân đạp vào quan tài người sao có thể không nhận ra vị Đại Phu này đã khó chịu bọn họ,
Nếu còn để Trương lực mở miệng nói nữa e rằng bọn họ sẽ bị vị Đại Phu này đuôỉ ra khỏi cửa mất
Trong lòng ông cũng không khỏi một trận bất đắc dĩ nhưng có thể làm sao chứ -Đại phu đa tạ rồi ,không biết chẩn phí là bao nhiêu.
Đai Phu hờ hững nói -40 văn tiền
Lý Ngũ nghe vậy cũng không khỏi có chút giật mình chỉ chẩn bệnh một chút bệnh cũng chưa tìm ra liền đòi 40 văn tiền , thật sự sợ với ăn cướp còn kiếm tiền hơn , Đôi mắt già nua của hắn không khỏi nheo lại nhìn Tên Đại Phu kia
Trương Lực ở bên NEtaY nghe giá cả này liền tức giận nói - 40 văn tiền thừa thiệt ngươi nói ra được .tại sao ngươi liền không đi làm cướp đi
Đại Phu nghe vậy khuôn mặt liền trầm xuống nói - Tiệm của ta từ trước tới giờ đều một cái giá này, nếu các ngươi không trả nổi thì cũng đừng đến khám bệnh ở đây.
Trương Lực tức đến nổ tung - Ngươi lão già này muốn bắt nạt bọn ta phải không , đến đây lão tử chơi với ngươi , Nói rồi liền xắn tay áo lên một bộ muốn đánh nhau
Vị đại Phu kia thấy vậy liền có chút sợ hãi ,không kìm lòng được lùi về phía sau một bước ,ngoài mạnh trong yếu nói - Ngươi muốn làm cái gì , nơi này là lâm thành , ngươi nếu dám động đến ta cứ chờ vào trông ngục đi Lý Dật tiến lên ngăn lại Trương lực mỉm cười nói -Trương ca , việc này để ta giải quyết .
Lại quay sang nhìn Trung niên nhân kia nói - vị Đại Phu này mặc dù ta không biết bình thường ngươi khám bệnh thu chẩn phí bao nhiêu nhưng ngươi cũng không vó tìm ra bệnh của ta , giá tiền như vậy có phải hơi cao hay không.
Đại Phu nghe vậy liền cười lạnh nói - không cao bình thường ta đều lấy giá như vậy.
Lý Dật mỉm cười , hắn còn nghĩ cái nghề chặt chém giá cả này chỉ có ở kiếp trước không ngờ ở đây cũng có , may mắn là hắn đã có kinh nghiệm .
- Đại Phu ngươi nếu một mực khăng khăng muốn tiền bọn ta cũng được , ta sẽ cho ngươi. Nhưng sau đó bọn ta sẽ ra đứng ngoài cửa tiệm của ngươi nói cho tất cả mọi người biết thật ra ngươi chỉ là tên lừa đảo không hiểu y thuật chỉ biết lừa tiền của bệnh nhân , để xem ai còn dám mời ngươi chữa bệnh
Đại Phu nghe nửa câu đầu trong lòng không khỏi vui vẻ nghĩ rốt cuộc lừa được một vố nhưng nghe tiếp câu sau liền tức giận muốn nổ tung duỗi ngón tay chỉ vào ngươi lý dật khó khăn phun ra một câu -Ngươi ....-ngươi... vô Liêm sỉ
Lý dật vẫn là khuôn mặt bình tĩnh ,mỉm cười nói - , Vô liêm sỉ sao , không hề , nếu Đại Phu ngươi muốn ta còn có thể mỗi ngày đến trước cửa của nhà ngươi kể một chuyện chuyện cho bệnh nhân của ngươi đó ,Đại Phu ngươi có cần tiền nữa không
Đai phu tức giận nói - cút ....cút
Lý dật quay sang nhìn hai người nãy giờ đang trợn mắt ngoác mồm nhìn mình, phong kinh vân đạm nói - chúng ta về thôi
Hai người vẫn duy trì vẻ mặt đờ đẫn bước theo sau