Mặc Ly nhìn lấy mấy người tiến đến, bèn thu hồi ánh mắt của mình , đứng lên nở một nụ cười nhỏ nhã , - Đàm tiểu thư , Đinh tiểu thư ..
Nếu như bình thường thì nhất định Mặc Ly sẽ nhìn rất phong độ tiêu sái nhưng mà phối hợp với đôi mắt quầng thâm của hắn lạo nhìn có chút buồn cười
-phốc ,hì hì Tiểu Hoàn không nhịn được bật cười một cái
Mặc Ly kinh ngạc sờ sờ mặt của mình một cái - mặt ta có dính thứ gì sao .
Đinh Duyệt âm dương quái khí nhìn hắn nói - dính cái gì ngược lại là không có ,bất quá ta vẫn là khuyên ngươi về sau đi thanh lâu về ,tốt nhất liền quay về nhà đi ,đừng ra ngoài làm mất mặt huyện lệnh đại nhân.
Mặc Ly nghe vậy liền có chút không hiểu thấu nhìn nàng - thanh lâu , không có ta tối qua liền ở nhà .
Đinh Duyệt cười lạnh nhìn hắn không nói
-- Tiểu Hoàn, tiểu Duyệt không được vô lễ Đàm Như Nguyệt trách móc hai người một câu , sau đó áy náy nhìn Mặc Ly nói - Mặc công tử chớ trách ..
- không sao Mặc Ly hào phóng nói .
-Đàm tiểu thư mời vào bên trong ..
Lý Dật làm đông tác mời ,sau đó dẫn đầu đi vào tiểu viện
Nhìn lấy cái thứ có chút xấu xí này ,Đàm Như Nguyệt nghi hoặc nói - lý Công tử , đây chính là cái thứ thần kỳ có thể sản xuất quần áo sao.
Lý Dật gật đầu ,mỉm cười nói - đúng vậy .
Đinh Duyệt ở một bên có chút ghét bỏ nhìn qua máy may, nói - cái thứ xấu xí này có thể chế tạo ra quần áo thật sao, , không phải ngươi muốn lừa bọn ta đấy chứ.
-thử một chút liền biết sao.
Lý Dật có chút lạnh giọng nói ,
không hiểu thấu liền đắc tội với cô nàng này r5895 , hết lần này tới lần khác đều cố ý nhắm vào hắn , cho dù là tượng đất cũng sẽ nổi giận
- ngươi ..
Đinh Duyệt tức giận nhìn Lý Dật ,từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu tiên có người dám nói chuyện với nàng bằng thái độ như vậy
Lý Dật không thèm để ý đến nàng nữa đi thẳng đến máy may, liền bắt đầu thao tác
Thấy Lý Dật không để ý đến mình , Đinh Duyệt cắn hàm răng ,tức giận nhưng chằm chằm Lý Dật, thầm nghĩ " Hừ , dám đối bổn tiểu thư như vậy ,đợi một lát nữa , cái thứ xấu xí này không thể tạo ra y phục , ta sẽ để cho ngươi biết tay"
Mặc Ly huých huých cùi chỏ vào Trương Lực , nhỏ giọng nói - Trương đại ca , những gì Lý Huynh nói là thật sao , cái thứ này thật sự và thể chế tạo ra y phục sao.
Trương Lực tràn đầy tự tin nói - tất nhiên , đợi một lát nữa ngươi liền sẽ biết .
Lúc này Lý Dật đã bắt đầu cầm lên miếng vải bắt đầu may , Một bên đạp vào bàn đạp của máy may , một bên quay đầu lại nói - cái này gọi là máy may , chỉ cần đưa chỗ cần mày đặt lên chỗ này. Sau đó đạp bàn đạp của nó là được .
Mấy người Đàm Như Nguyệt đều cực kỳ khiếp sợ nhìn qua hai tấm vải nhanh chóng bị máy vá liền một chỗ
Trương Lực huých bả vai Mặc Ly một cái , cười nói - Mặc công tử ,ta không có lừa ngươi chứ.
Mặc Ly Lúc này mới từ trong khiếp sợ tỉnh lại , thấp giọng chửi tục một câu
- , cái này cái này , các ngươi lấy từ đâu ra , Trương Lực cười hắc hắc , có chút tự hào nói - đó là tiểu dật chế tạo ra .
Mặc Ly nghe vậy liền kinh ngạc nhìn qua Lý Dật , không ngờ ngoại trừ nấu ăn ngon ra hắn lại còn có tài như vậy , không khỏi nhỏ giọng mắng -biến thái
Lý đứng lên cầm lấy miêngs vải đưa cho Đàm Như Nguyệt cười nói -Đàm tiểu thư , ngươi xem thử có được hay không.
Đàm Như Nguyệt , tiếp nhận miếng vải , cúi xuống xem xét, Đường may được mấy chỉnh tề , không có chút nào sai lệch nhìn rất là đẹp mắt, cho dù là thợ may lành nghề cũng chưa chắc có thể may tốt như vậy ,
Cố nén cảm giác khiếp sợ trong lòng , Đàm Như Nguyệt ngẩng đầu lên nhìn Lý Dật nói - cái thứ gọi là máy may này , thật sự là thần kỳ , vết may rất chỉnh tề , so với một số thợ may lành nghề , đều tốt hơn rất nhiều , hơn nữa tốc độ may so với nhưng thợ may kia , nhanh hơn gấp đôi có thừa .
Sau đó lại không kìm được tò mò hỏi một câu -Lý công tử không biết có thể hay không , cho tiểu nữ biết là vị Đại Sư nào đã chế tạo ra thứ thần kỳ này .
Lý Dật có chút xấu hổ nói - Đại sư ,không dám nhận , máy may là do ta chế tạo ra .
Đàm Như Nguyệt kinh ngạc nhìn Lý Dật nói - không ngờ Lý công tử lại là một vị kỳ nhân.
- haha không dám , tiểu thư quá khen rồi Lý Dật giả bộ Khiêm tốn nói .
Dù sao cũng là một vị Mỹ nữ khen mình , Lý Dật cảm thấy vẫn là cần phải giả bộ khiêm tốn một chút ,
- có gì mà đắc chí không phải liền là một cái phá đồ vật sao.
Đinh Duyệt trái lương tâm lẩm bẩm nói
Lý Dật nhìn qua chỗ khác coi như mình không nghe thấy
Đàm Như Nguyệt trừng mắt nhìn Đinh Duyệt một cái .
- tiểu Duyệt...
- biết rồi , biết rồi ,ta liền không nói nữa Đinh Duyệt ủy khuất nói