-được rồi , người vẫn là dạy ta võ công khác đi.
-không suy nghĩ một chút sao , -không suy nghĩ ,chết cũng không học.
Lý Dật cắn răng nói
-không phải ngươi nói cái gì ngươi cũng học sao.
Lý Ngũ trêu trọc nói -.... Lý Dật
-tiêủ tử nhớ kỹ phải siêng năng tu luyện đó , một tháng sau ta sẽ kiểm tra ngươi một lần.
-biết rồi, người cứ yên tâm đi .
Nói xong liền quay đầu đi ra ngoài cửa
-tiểu dật, người đánh ngươi có hait hay không nữ nhân.
Nghe được câu hỏi bất thình lình từ đằng sau , Lý Dật không cứng người lại, cắn răng nói -không phải , Sau đó vội vàng đi ra ngoài cửa.
Nhìn theo bóng lưng của Lý Dật ,Lý Ngũ lẩm bẩm nói -quả nhiên...
- ta liền nói dựa theo tính tình của tiểu tử đó ,nếu là bị nam nhân đánh, sớm đã gọi ta đi báo thù rồi..
Sau đó lại lắc đầu một cái -già rồi ,không hiểu nổi thế giới của người trẻ tuổi.
Ra đến ngoài cửa Lý Dật không khỏi nghi hoặc lẩm bẩm -sao lão đầu tử lại biết chứ ,chuyện này ngay Trương ca ta cũng không nói mà ,... chẳng lẽ lão đầu tử lại biết đọc tâm thuật sao ...hẳn là không yêu nghiệt như vậy đi , Lắc đầu một cái thở dài não nề một cái -quả nhiên là ngừng càng gia càng cay , ta cái này đầu cá Ướp muối là không thể so sánh được
.
Đêm Lý Dật ngồi trước bàn đọc sách , đang cặm cụi vẽ bản thiết kế máy may , còn Đàm Yên đang đứng đằng sau bóp vải cho hắn .
Từ khi hắn đến thế giới được mấy ngày hắn liền phát hiện ra mình lại có thể nhớ lại được tất cả mọi chuyện trong quá khứ một cách chi tiết ,hơn nữa một quyển sách hắn chỉ cần nhìn lướt qua liền có thể học thuộc lòng.
Nhắc đến chuyện này hắn liền không kìm được thở dài não nề một cái , người ta xuyên việt ,thì lại hệ thống , lại ngón tay vàng ,cho dù là vận khí kém một chút cũng là có cái thư viện trong đầu ,
Còn hắn lại chỉ có cái gân gà kỹ năng này ,
Thôi được rồi gân gà kỹ năng cũng là kỹ năng đi , ít ra thì còn có thể dùng để vẽ tranh
-Yên nhi ngươi đi ngủ trước đi , ta một lúc nữa liền xong rồi.
Lý Dật vươn vai ngáp một cái , quay đầu lại cười nói.
-không sao ,Yên nhi không mệt Đàm Yên lắc đầu nói.
Sáng hôm sau Trương Lực như thường lệ đến tìm Lý Dật .
- Trương ca hôm nay chúng ta không xuống núi nữa -tại sao Trương Lực ngạc nhiên nói
Lý Dật mỉm cười nói -chúng ta ,đi lò rèn -lò rèn Trương Lực giật mình một cái sau đó mới hưng phấn nói - có phải hay không là đi chế tạo
Cái thứ thần kỳ đó phải không.
-là máy may Lý Dật bất đắc dĩ nói
Trịnh Bá nhìn tờ giấy trên tay mình không khỏi nghi hoặc chỉ vào mấy cái hình vẽ nói -lý thư sinh ,cái này ,còn cái này là cái gì , lão đầu ngủ muội thật sự là không hiểu.
-Trịnh Bá cái này là phía trên của máy may , cái này là phía dưới , cái này là bên trong..
Lý Dật chỉ từng hình vẽ nói
Trịnh Bá nghe vậy liền nhìn kỹ một lần sau đó mới hưng phấn nói -có nhưng hình vẽ này chế tạo đồ vật liền dễ dàng hơn rất nhiều ... lý thư sinh , phương Pháp này là do ngươi sáng tạo sao ,thật thần kỳ Lý Dật mặt không đỏ tim không đập nói -đúng vậy cái này là do ta sáng tạo .
-ngươi thật tài hoa Lại cảm khái một câu -nếu phương Pháp này có thể phổ biến cho tất cả thợ rèn , nhất định họ sẽ rất mang ơn ngài
Lý Dật nghe vậy cũng có chút xấu hổ đành cười haha một cái
-đúng rồi Trinh Bá ,,máy may này khi nào mới có thể làm xong
Trịnh Bá suy nghĩ một chút ,nói -có bản vẽ này , hẳn là chỉ cần một ngày liền làm xong -vậy là tốt rồi Lý Dật vốn còn có chút lo lắng không kịp xong trước ngày mai, Bây giờ thì tốt rồi