Chương 22: Đàm gia tiệm vải

Mặc lạc lạc lườm lý dật một cái - nghĩ cái gì,y phục của ta bị ướt , ngươi cởi quần áo ra cho ta mượn.

-cái gì ,tại sao chứ .

Lý dật tức giận nói -vì ngươi làm ướt y phục của ta.

Mặc lạc lạc lành lùng nói Không nhắc đến chuyện này thì thôi vừa nhắc đến lý dật càng tức giận hơn , Không khỏi hung tợn trừng mắt nhìn mặc lạc lạc -ngươi đều đánh ta thành như vậy còn muốn mượn y phục của ta , nằm mơ.

-thật sự không cho mượn.

Mặc lạc lạc đưa tay lên vung vẩy một cái cười lạnh nói.

Lý dật quay đầu đi phía khác ,Hừ,, một cái

....

Một lúc sau trên người chỉ mặc một bộ quần áo trong ,lý dật cắn chặt răng tức giận nhìn chằm chằm vào bóng lưng của mặc lạc lạc ,lẩm bẩm nói -đợi ta đánh thắng được ngươi , ta nhất định sẽ đánh nát cái mông của ngươi .

-chờ người đánh thắng được ta rồi nói .

Mặc lạc lạc vốn đi đến cửa phòng bếp bỗng quay đầu lại nói

Lý dật giật mình một cái ,mẹ kiếp tai chó sao .

Mặc lạc lạc hài lòng đi ra khỏi phòng bếp , nhìn về phía đệ đệ nói -về thôi.

Mặc Ly vội vàng đặt một lượng bạc lên bàn ,chạy đến trước mặt tỷ tỷ , kinh ngạc nói -tỷ tỷ sao ngươi lại đổi ý phục rồi .

-nói nhảm nhiều vậy ,.

Mặc Ly không nói nữa ngoan ngoãn đi theo sau lưng Tỷ tỷ .

Vừa về đến Mặc phủ mặc Ly không kịp chờ đợi kéo tỷ tỷ ra sân sau .nịnh nọt nói -tỷ , ngươi đừng có quên lời hứa của mình nha -tất nhiên ,ta nhất định sẽ thật tốt dạy dỗ ngươi .

Mặc lạc lạc chậm rãi đi đến trước dàn vũ V9OGD khí , cầm lấy một cái roi cười nói -tỷ ngươi cầm roi làm cái gì Mặc Ly cảm giác có chút không ổn, bèn cảnh giác nói -tất nhiên là dạy ngươi võ công rồi.

Mặc lạc lạc cười ngọt ngào nói .

Mặc ly nhìn tỷ tỷ không ngừng tiến về phía mình, trong lòng cảm giác không ổn càng lúc càng nồng đậm , vội vàng nói -tỷ -tỷ ,ta bỗng cảm giác có chút đau bụng để hôm khác học đi .

-thật sao , đúng lúc như vậy -haha ,cái bụng ta liền như vậy ,tỷ ta về phòng trước nha Nói xong liền vội vàng chạy về phòng mình -bây giờ muốn chạy muộn rồi Mặc lạc lạc nhẹ nhàng bước vài bước chân liền đuổi kịp mặc Ly , dùng tay kéo tay kéo lấy đệ đệ quay về trong sân.

..

Trương lực đi vào trong phòng bếp thấy lý dật chỉ mặc một bộ quần áo trong ,ngạc nhiên hỏi -tiểu dật ,sao ngươi lại ăn mặc thế này -, đừng nhắc nữa , bị một con cọp cái cướp đi rồi .

Lý dật phiền muộn nói -, cọp , trong tửu lâu chúng ta sao lại có thể có cọp được .

Trương lực nghi ngờ nói -...

-trương ca , ngươi biểt á sau tiểu viện lấy giúp ta một bộ quần áo đến đây.

Mặc dù bình thường cũng không thế nào ở đây , nhưng hắn vẫn để lại một bộ quần áo phòng ngừa vạn nhất , không nghĩ tới nhanh như vậy liền có đất dụng võ .

Buổi chiều ,đóng cửa tiệm lại, Lý dật cùng Trương lực đi thẳng đến tiệm vải .

Đàm gia tiệm vải , là một chi nhánh cửa tiệm của Đàm gia ,là một trong những gia tộc ,buôn bán vải lớn nhất Giao châu, Vừa vào cửa tiệm ,một tên tiểu nhị liền nhiệt tình chạy đến cười nói -hai vị khách quan đến mua vải sao -đúng vậy , không biết vị huynh đệ này có thể đưa ta đi nhìn một chút hay không Lý dật cũng mỉm cười đáp lại nói -tất nhiên ,tất nhiên ,Hai vị mời đi phía này Tiểu nhị dẫn hai người vào trong cửa hàng ,lúc này bên trong đang có mấy vị phụ nhân tiêủ thư đang chọn lựa vải vóc .

Nhìn thấy hai cái nam nhân bước vào cửa hàng , họ khỏi hiếu kì đánh giá một chút , Mặc dù bị nhiều người như vậy nhìn có chút không thoải mái , nhưng lý dật cũng không tỏ ra cái gì chỉ mỉm cười gật đầu với họ một cái, Mà ngược lại Trương lực lại có chút khẩn trương,khuôn mặt hơi đỏ lên , Lúc này ở trong góc của tiệm vải đang có hai thiếu nữ đang chọn vải.

Một thiếu nữ ước chừng mười bảy mười tám tuổi lúc này đang dùng khuỷn tay đẩy đẩy một chút thiếu nữ bên cạnh mình cười nói -như nguyệt tỷ , người thật có bản lĩnh nha, từ ngày tỷ tiếp quản chuyện làm ăn của Đàm gia ,tiệm vải của Đàm gia làm ăn càng ngày càng tốt nha , Đàm như nguyệt nghe vậy có chút đắc ý cười nói -đó là tất nhiên còn không biết ta là ai sao.?

-hihi đúng đúng là như nguyệt đại mĩ nữ ngài tài giỏi.

Đinh Duyệt cười hì hì nói

-đúng rồi như nguyệt tỷ, ngươi không cảm thấy hài Nam nhân kia có chút kì lạ sao.

Đàm như nguyệt liếc nhìn hai cái nam nhân đang chọn vải đằng kia ,ngạc nhiên hỏi -có sao ,sao ta không thấy vậy.

-như nguyệt tỷ ngươi không cảm thấy kì lạ sao ,hai cái đại Nam nhân , hơn nữa một người trong đó nhìn còn giống như là một thư sinh , lại đi chọn vải, Người nói xem có phải hay không là hướng về phía như nguyệt tỷ ngươi đến.

Đàm như nguyệt dơ tay lên gõ đầu nàng một cái , dở khóc dở cười nói -ngươi đó trong đầu toàn một đống loạn thất bát tao, sau này làm sao lấy chồng.

Đinh Duyệt đưa tay lên xoa xoa trán một cái bĩu môi nói - sao phải lấy chồng chứ , như thế này không phải rất tốt sao.

-làm gì có nữ tử nào không phải lấy chồng chứ .

Đàm như nguyệt bất đắc dĩ nhìn nàng .

-được rồi , được rồi , như nguyệt tỷ chúng ta không nói chuyện này nữa , ngươi liền giúp ta chọn một cuộn vải đi , sắp đến Trung thu rồi ta phải làm một bộ y phục thật xinh đẹp .

Đàm như nguyệt mỉm cười ,không nói gì nữa chuyên tâm giúp nàng chọn một cuộn vải.

Lý dật nhìn từng cuộn từng cuộn vải ,liền không khỏi có chút bất đắc dĩ , yên nhi bây giờ cũng liền chỉ còn một bộ y phục , cho dù bây giờ mua vải về cho nàng , không nói nàng có biết thêu thùa hay không , dù sao nữ tử thời phong kiến ,dù là không giỏi việc này hẳn cũng sẽ biết một hai , nhưng dù vậy thì ít nhất cũng cần bốn năm ngày mới có thể làm xong một bộ phục, Cũng không thể nào để nàng mặc y phục của mình cho đến lúc đấy .

Quay sang nhìn tiểu nhị thăm dò hỏi -vị huynh đệ này không biết trong quý tiệm có hay không bán quần áo đã mấy sẵn.

Tiểu nhị nghe vậy có chút sững sờ ,một lúc sau mới cười nói -công tử thật biết đùa ,làm gì có cửa tiệm nhà ai lại bán quần áo đã mấy sẵn chứ.

-như vậy à, là ta thất thố rồi Lý dật vó chút thất vọng thở dài một cái.

Đinh Duyệt có chút bĩu mỗi nhìn về phía lý dật thấp giọng nói .

- cái tên thư sinh này thật là biết Đòi hỏi , quàn áo của mỗi người đều khác nhau ,làm sao có thể làm sẵn được chứ ,đúng không như nguyệt tỷ.

Đợi một lúc cũng không nghe thấy hồi đáp ,nàng không nghĩ ngờ nhìn về phía Đàm như nguyệt ,liền thấy nàng lúc này đang rơi vào trầm tư , Dùng tay rung rung người nàng -như nguyệt tỷ .

Đàm như nguyệt giật mình tỉnh lại ,cũng không để ý đến Đinh Duyệt ,mà tiến thẳng về phía lý dật Đinh Duyệt ngạc nhiên nhìn theo bóng lưng của nàng ,hôm nay như nguyệt tỷ làm sao vậy chứ , không những vì một câu nói của một tên thư sinh mà ngẩn ngơ , hơn nữa lain còn chủ động tiến về phía thư sinh kia ,không được mình nhất định phải bảo vệ như nguyệt tỷ ,không thể để tỷ ấy bị một nam nhân xấu xa lừa ngạt được , nghĩ vậy liền vội vàng bước nhanh đuổi theo Đàm như nguyệt .

-vị công tử này .

Nghe có tiếng nữ tử gọi từ sau lưng ,lý dật theo bản năng nhìn ra trái một chút chỉ có tiểu nhị thôi hẳn là không phải vị công tử kia đi , lại nhìn sang bên phải một cái chỉ có Trương lực cũng càng không liên quan đến hai chữ công tử này , Vậy hẳn là gọi mình rồi , Lý dật vừa quay đầu lại liền không khỏi ngây người ,chỉ thấy phía sau đang đứng là hai nữ tử , tuổi tác đều còn rất trẻ chỉ tầm mười bảy mười tám tuổi , mà mỗi nàng đều cực kỳ xinh đẹp , hắn không biết phải nói là đẹp ở chỗ nào , chỉ có thể nói số với mấy cái minh tinh trên tivi kia đều đẹp hơn nhiều , Trong miệng liền không tự chủ được mà thốt lên mấy câu thơ của đại thi hào nguyễn Du " Làn thu thuỷ nét xuân son Hoa cười ngọc thốt đoan trang Hoa nghen thua thắm liễu hờn kém xanh Một hai nghiêng nuớc nghiêng thành . "

-ách Thấy lý dật có chút ngây ngốc nhìn mình ,lại còn làm một bài thơ ngay trước mặt nhiều người như vậy, Khuôn mặt liền không khỏi có chút đỏ lên , trong lòng dâng lên một cảm giác xấu hổ.

-uy , sắc lang ,ngươi nhìn cái gì đó , lại còn làm thơ , ngươi có phải hay không có ý đồ xấu xa với như nguyệt tỷ .

Đinh Duyệt hung tợn nhìn lý dật một cái .

-ách Lý dât không khỏi có chút lúng túng ,lúc nãy chỉ là bỗng nhiên ,thi hứng chợt lên mới thốt ra mấy câu mà đại thi hài Nguyễn Du tả Thúy kiều mà thôi ,Không nghĩ tới lại bị hiểu lầm thành sắc lang.

Có chút lúng túng nói -hai vị cô nương này ,vừa nãy tại hạ có chút mạo phạm ,còn mong hai vị tha thứ cho .

Đinh Duyệt hừ một cái quay đầu đi .

-tiểu Duyệt,không được vô lễ , Đàm như nguyệt trừng Đàm Duyệt một cái ,sau đó mỉm cười với lý dật nói -công tử đừng để ý ,tính cách nàng liền như vậy , -như nguyệt vẫn chưa cảm tạ công tử tặng thơ ,không biết công tử đại danh.

-tại hạ lý dật, cô nương là....

-tiểu nữ tên Đàm như nguyệt , còn đây là bằng hữu của tiểu nữ Đimh Duyệt .

Đinh Duyệt trừng mắt nhìn lý dật một cái sau đó mới quay đầu đi.

Lý dật cũng có chút bất đắc dĩ ,nhìn Đimh duyệt , không hiểu sao mang địch ý cũng không dễ chịu cho lắm .

Mà ở bên kia mấy thiếu phụ tiểu thư kia đều đã xôn xao một mảnh.

-oa ,không ngờ hôm nay lại có người đến tặng thơ cho Đàm tiểu thư nha.

Mà một thiếu nữ bên cạnh có chút hâm mộ nói -đúng vậy á , mặc dù đã nghe nói , đã từng có rất nhiều tài tử làm thơ tặng Đàm tiểu thư , nhưng hôm nay mới được thấy .

-hơn nữa thơ còn rất hay đó ,Không ngờ lại dùng hóa cỏ cây cối để ca tụng sắc đẹp của Đàm tiểu thư ,không biết lần này phương tâm của Đàm tiểu thư có bị rung động không đây.

một thiếu phụ có chút chưa xót nói -,ta nếu có thể xinh đẹp bằng một nửa Đàm tiểu thư thì thật tốt ..........