Chương 10: Khai chương

lúc này lý dật đang đứng trước bàn trên bàn để một tờ giấy một cái khiên mài mực trên tay cầm một cây bút đang không ngừng tô tô vẽ vẽ gì đó, mà trương lực đang ở một bên nhìn thấy những hình thù kì quái trong tờ giấy không khỏi nghi ngờ hỏi -tiểu dật ngươi đang vẽ cái gì vậy -bảng hiệu của tửu lâu lý Dật vẫn chăm chú tiếp tục vẽ đầu cũng không ngẩng lên nói trương lực nghe vậy không khỏi nghi ngờ hỏi - bảng hiệu sao lại có mấy cái hình thù kỳ quái như vậy lúc này lý dật cũng vừa lúc vẽ xong nét vẽ cuối cùng ngẩnng đầu lên vươn vai một cái sau đó chỉ vào bốn chữ rồng bay phượng múa noí -cái này là tên của tửu lâu chúng ta mĩ vị tửu lâu , sau đó chỉ vào một tên tiểu nhân trên tay trái cầm một cái bát trên tay phải cầm một đôi đũa nói - đây là biểu tượng của tửu lâu chúng ta -biểu tượng , trương lực một mặt mê man nói -nói đơn giản là thứ chỉ có tửu lâu chúng ta có trương lực ồ lên một tiếng ra vẻ mình đã hiểu đã hiểu ra

-đích thật chỉ có tửu lâu chúng ta có những hình vẽ kỳ quái này chắc cũng sẽ không có tửu lâu nào sẽ vẽ lên trên bảng hiệu của mình

lý dật trên trán nổi lên một đạo hắc tuyến cái chân của ta thật ngứa thật có xúc động đạp vào mông hắn một cước


buổi chiều lý dật cùng trương lực quay về thôn trên tay thì cầm theo một đống thịt cá cùng với ba hũ mỡ ,từ khi theo lý dật biết được khi nấu nướng chỉ cần thêm một IfX3H chút nước chảy ra từ mỡ lợn thì có thể làm ra món ăn ngon như lý dật ,thì ánh mắt hắn nhìn về phía thùng mỡ trong phòng bếp của tửu lâu liền biến thành ánh mắt của một tên sắc lang đang nhìn một cái mĩ nữ khỏa thân vậy

lý dật nhìn hắn bộ dạng này không khỏi lắc đầu thật không có tiền đồ chỉ là một chút mỡ lợn liền biến thành dạng này đợi ngày sau cho hắn thấy những thứ tốt hơn không biết hắn còn biến thành dạng gì.

không nhìn nổi cái bộ dạng này của hắn lý dật liền bảo hắn đi lấy ba cái hũ về , một cái là cho lão trương ,một cái là hắn mang về ăn còn một cái đương nhiên mang về cho lý ngũ rồi trương lực nghe nói lý dật cho mình một hũ mỡ liền hưng phấn một trận nghĩ đến về sau mỗi ngày đều có thể ăn được đồ ăn mĩ vị như lúc trưa ,liền quăng đến một ánh mắt cảm kích về phía lý dật

lý dật cảm nhận được cái ánh mắt tràn đầy trìu mến của trương lực liên khỏi rùng mình một cái không kìm được lùi lại phía sau một bước ,

..

khi hai người đưa thức ăn đến nhà lý ngũ liền không tránh được nghe một trần càm nhàm nói bọn họ có chút tiền liền bắt đầu xa hoa lãng phí ,đối với điều này liền coi như không nghe thấy ,sau đó lý ngũ nghe được cái hũ chứa thứ kỳ quái này chỉ cần thêm một chút vào thức ăn liền có thể có thể khiến thức ăn trở nên mĩ vị hơn liền không khỏi tấm tắc lấy làm kỳ mà nhất là nghe trương lực không ngừng khoác lác dùng mỡ trong hũ này nấu thức ăn có bao nhiêu ngon liền không chờ đợi được đuổi bọn họ ra khỏi cửa sau đó xuống bếp nấu ăn ,hắn vốn không có thê thất gì nên những công việc này đều là do tự hắn làm

sau đó hai người liền cầm bản vẽ đi đến nhà một lão đầu làm nghề mộc ở trong thôn nhờ làm bảng hiệu , lão tên là ĐINH NHẤT năm nay đã hơn năm mươi tuổi không có con cái thê tử đã mất được mười mấy năm , thường ngày thường ngày làm một chút đồ chơi bằng gỗ cho lũ trẻ kiếm chút tiền lẻ sống qua ngày,.

khi nhìn mấy hình thù kì quái trong bản vẽ mà lý dật đưa cho lão đầu không khỏi lấy làm kì nhưng khi nói làm xong sẽ được trả công năm văn tiền liền vui vẻ đáp ứng mới sáng sớm lý dật và Trương lực đã đến nhà của Đinh nhất - đinh bá không biết biển hiệu hôm qua ta nhờ người làm đã xong chưa -đã xong đã xong , lý thư sinh đợi lão đầu một chút .

Nói xong liền chạy vào trong nhà một lúc sau liền cầm một cái biển hiệu đi ra , Lý Dật cầm lấy biển hiệu ngắm nghía một chút biển hiệu không quá dài cũng không quá ngắn rất vừa vặn, bốn chữ mĩ vị tửu lâu được điêu khắc rất đại khí bên cạnh là hai tên tiểu nhân được tỉ mỉ điêu khắc nhìn cực kỳ chân thực ,lý dật không khỏi hài hòng nói - khắc thật tốt Đinh bá quả không hổ là thợ mộc giỏi nhất thôn -haha nào dám nào dám ,lý thư sinh quá khen rồi Nghe được một vị tú tài công nhận tài nghệ của mình trong lòng Đinh nhất không khỏi thoải mái đến muốn bay lên VIksS ,hôm qua sau khi lý Dật đem bản vẽ đinh nhất liền một trận hưng phấn không kịp chờ đợi nữa liền bắt tay vào làm ,bảo nhiêu năm nay hắn liền chỉ có thể làm một chút đồ chơi bằng gỗ cho mấy đứa trẻ trong thôn đây là lần đầu tiên có người nhờ hắn làm bảng hiệu mặc dù bảng hiệu này có chút hình thù kỳ quái nhưng hắn vẫn cực kỳ trân trọng ,có thể nói cái bảng hiệu này là hắn đã dùng toàn tâm toàn ý để làm ra .

Trương lực ở một bên không khỏi oán thầm tiểu dật này từ khi bị mất trí nhớ liền thay đổi quá nhiều loại lời nịnh hót trắng trợn này tiểu dật trước kia sẽ không bao giờ nói cái gì gọi là thợ mộc giỏi nhất thôn trong thôn này còn thợ mộc khác sao .

Sau khi lấy được bảng hiệu hai người liền đi vào lâm Thành ,đi bộ hơn một giờ lý dật không khỏi có chút mệt mỏi trông lòng không khỏi toát ra suy nghĩ tìm một phương tiện để thay đi bộ .

Mĩ vị tửu lâu lúc này Trương lực đang đứng trên một cái tháng trẻ trên tay thì cầm một cái bảng hiệu còn lý dật đang đứng bên dưới -,trương ca lên trên một chút -sang trai một chút ,nhấc góc bên phải lên một chút

-tiểu dật đã được chưa Lý dật chuyển mấy cái góc độ để nhìn bảng hiệu thấy đã không còn vần đề gì lúc này mới hài lòng gật đầu nói -trương ca được rồi ngươi xuống đi Trương lực từ trên thang xuống liền chạy đến bên cạnh lý dật nhìn lên biển hiệu nói -tiểu dật sao ta càng nhìn càng thấy biển hiệu của chúng ta kì quái vậy -kì quái cái gì - chính là mấy tên tiểu nhân kia cứ giống như luôn hiên trong đầu ta vậy Trương Lực có chút gãi đầu gãi tai nói Lý dật nghe vấn đề của hắn liền mỉm cười nói -ta cần chính là cũng có cảm giác như Huynh vậy như vậy họ sẽ cảm thấy hiếu kì không nhịn được mà bước vào tửu lâu chúng ta ,cái này gọi hấp dẫn khách hàng Trương lực nghe một hồi cũng không hiểu gì cả chỉ biết có thể hấp dẫn đến khách nhân liên vui vẻ -huynh có biết vì sao huynh lại có một cảm giác kỳ quái như vậy sao

- vì sao -huynh đã từng nhìn thấy những tửu lâu khác có biển hiệu đặc biệt như chíng ta chưa Trương Lực lắc đầu nói -mặc dù ta rất ít vào thành nhưng cũng từng đi ngang qua mấy cái tửu lâu ,thật sự lf chưa hề thays biển hiệu kì quái như vậy Lý dật nghe đáp án của hắn liền hài lòng cười một cá trong đầu lại tự động bỏ điha chữ"kì quái" kia -chính là bởi vì chưa hề thấ qua nên trong lòng sẽ cảm thấy kì quái , rồi tự nhiên cũg sẽ sinh ra lòng hiếu kì đối với Tửu lâu có biển hiệu đặc biệt như vậy Trương lực nghe vậy liền lâm vào suy tư đến một lúc lâu sau mới ồ lên hai mắt tỏa sáng nói -ta hiểu được đây là lợi dụng lòng tò mò của khách nhân Lý dật khoé môi không khỏi có quắp một chút hắn nhìn Trương lực lâm vào trầm tư còn nghĩ hắn sẽ ngộ ra thứ cao thâm gì đó không ngờ đáp án của hắn cũng chỉ bưng ý nguyên một câu nói của mình ra ,lý dật cảm thấy tốt nhất về sau không cần phải nói mấy thứ cao thâm này cho Trương lực nghe .

Sau khi treo biển hiệu công hai người lại cùng nhau đi mua một tấm vải đỏ cùng với hai dây pháo để đốt lúc khai trương, thời cổ đại đốt pháo cũng không bị cấm nên hai người rất dễ dàng liền mua được .

nghĩ đến ngày mai tửu lâu của mình chính thức khai trương trong lòng hắn liền không kìm được một trận hưng phấn mặc dù hắn đã không ngừng tự nhủ " phải tĩnh phải bình tĩnh ngươi là xuyên việt giả chỉ là một cái Tửu lâu thôi không cần hưng phấn như vây" những vẫn không thể kìm được cam xúc của mình,d ù sao đây cũng có thể nói là sản nghiệp đầu tiên chân chính thuộc về hắn trong cả hai kiếp sống, Kiếp này liền không nói hắn mới chỉ xuyên qua mấy ngày thôi còn kiếp trước hắn lại càng không cần nhắc đến lúc đó hắn cũng chỉ là một tên sinh viên mới tốt nghiệp thôi vẫn chưa kịp ra ngoài xã hội lăn lộn thì đã treo rồi.