Chương 5: Chương 5

Phó bản Sư Đồ

Bố Tranh thề từ nay về sau không bao giờ luyện acc mới nữa, Never đã thành công làm cho cậu đối với việc luyện acc mới nảy sinh ám ảnh trong lòng.

Chỉ một lần phó bản Sư Đồ mà thôi, Bố Tranh ấn phím kỹ năng ấn đến mức tay sắp rút gân rồi. Phó bản này thật ra là một bản sao rất dễ, kỹ thuật nội dung gì gì đều không có, cứ đi vào chạy một vòng, tiêu diệt hết tiểu quái, cuối cùng đánh chết BOSS là được.

Nhưng bởi vì hai người tiến vào có cấp bậc chênh lệch, cho nên cấp bậc tương đối của quái phải nói là khá cao, mà phó bản Sư Đồ quy định sẽ không cao hơn 15 cấp so với cấp bậc của đồ đệ. Nói cách khác trong phó bản của Bố Bố và Never quái vật là cấp 25, đây đối với tế tự biến thái mà nói quả thực là dễ dàng như cắt đậu hủ.

Có điều sư phụ người ta từ đầu đến cuối cũng chưa dùng qua một kỹ năng công kích! Bố Tranh nghi ngờ người này thật ra là mở hai acc!

Tiểu cung tiễn thủ đáng thương một thân bạch trang (), giương trường cung xông lên “vút vút vút”, nhắm vào đám tiểu quái cao hơn mình 15 cấp một trận bịch bốp, vừa bắn tên vừa cước thích (*). Nhưng cuối cùng vẫn phải nói, kém 15 cấp chính là vấn đề nghiêm trọng a!

(*)Trang bị của nhân vật thường phân loại theo màu sắc, màu trắng là đồ căn bản, không + thêm gì.

(**)Chỗ này tức là đánh 1 nhát sau đó bỏ chuyển mục tiêu, dùng để dụ quái.

Bố Bố chưa đánh được mấy cái đã bị tiểu quái vây quanh, vội vàng lao ra lôi một đám tiểu quái xung quanh chạy thành vòng tròn, ngay sau đó quay người lại bắn một phát Pháo Vũ Tiễn. Cái này nếu đổi lại là acc trước kia, mặc giáp vừa phong tao lại anh tuấn một kích là xử lý toàn bộ tiểu quái, đáng tiếc…

Một trận mưa tên rơi xuống, đám tiểu quái rớt một phần mười máu, sau đó một con vung cây búa lớn nện Bố Bố ngã nhào xuống đất. Tiểu cung tiễn thủ choáng váng 2 giây, quỳ rạp trên mặt đất dậy không nổi, một bầy quái vật liền chen chúc tới, hướng tiểu cung tiễn thủ trên mặt đất vừa chặt vừa chém, cứ thế 2 giây rồi tiếp 2 giây…

(*)Cái này mình chém nha, thật ra bản raw là “đạn khiêu”, cũng nghĩa tương tự thôi, trọng tiễn là một skill bắn tên đẩy mục tiêu ra xa, tiếng anh là “Charge arrow” ấy, cái này làm nhớ lại thời chơi Ragnarok quá ToT.

Nét mặt của Bố Tranh bây giờ cùng với cái biểu tình cậu phát ra thật sự là giống y chang, cây máu của mình lạch bạch rụng xuống, tiểu cung tiễn thủ lại một phát trọng tiễn, tiếp đó tại chỗ lăn tròn thoát ra khỏi đống quái, điên cuồng chạy a chạy, cây máu trên đầu liền được đại tế tự phía sau hồi đầy.

Cứ như vậy một nhúm tiểu quái Bố Bố đánh suốt 20 phút! Liên tiếp liên tiếp đem bọn chúng giết hết. Mà cái tên sư phụ biến thái tế tự kia chỉ chú ý hồi máu cho cậu, lại còn mỗi lần đều giống như đang ngồi tàu lượn siêu tốc, ở lúc Bố Tranh đã cho là tiểu cung tiễn thủ của mình sẽ chết, thì lại như kỳ tích vẻ vang sừng sững đứng dậy, được hồi đầy máu. Cậu đã muốn cứ chết đi ra khỏi phó bản cho rồi, ít nhất là không phải bị hành hạ, thế nhưng chưa có lần nào có thể toại nguyện…

kìa.

Trò Chơi đi

~~[Công hội] [Never]: Đợi.

Đồ đã sắp 2 giờ rồi.

[anh Never kiệm lời thấy sợ luôn]

Cơ mặt Bố Tranh vặn vẹo, tiểu cung tiễn thủ còn đang hướng BOSS cuối đá đá đá, cậu bây giờ cả kỹ năng cũng lười dùng, trực tiếp click chuột phải đá đá, cứ dùng chân đá, dù sao đứng sau lưng mình là kho máu siêu cấp vô dịch, dùng thế nào cũng dùng không hết…

Chờ đến sau khi ra khỏi phó bản Sư Đồ, hai người cuối cùng giao nhiệm vụ ở NPC nơi này, Bố Bố trên đầu thành công treo chữ “Never Đồ đệ”. Bố Tranh sâu sắc cảm nhận được trọng lượn của mấy chữ này! Chỉ là cảm thấy vì cái danh hiệu này mà lãng phí 2 giờ đi đánh tiểu quái thực sự là hết sức vớ vẩn.

Có điều nghĩ lại, cậu là đến quấy rồi Never a, lãng phí của mình 2 giờ cũng tức là lãng phí của Never 2 giờ a! Anh ta nhất định là không còn kiên nhẫn đi! Nghĩ như vậy, trong lòng Bố Tranh liền ổn định hơn, thế là…

giờ!

trưởng, tạc mao thụ nhà hội trưởng bốc hơi rồi, anh ta hiện tại tâm tình khổ sở, nhường anh ta một chút đi.

[Mật] [Tiện Thần] nói với bạn: Bạn yêu, mày với hội trưởng sẽ không thực sự là một chân đi.

tốt.

ba của anh ta đây!

“Mẹ nó!”

Bố Tranh từ đáy lòng khinh bỉ anh ta, quả nhiên là bật auto treo máy! Bằng không sao mỗi lần mình còn đúng 20 máu thì như chóc bắt đầu tăng chứ! Cũng không sợ GM phát hiện block acc.

~Bố Tranh một bên đánh chữ một bên nổi da gà, nhân yêu không phải ai cũng có thể giả… nhìn cái khuôn mặt tươi cười trái lương tâm kia, cậu thật sự ngay cả mình cũng muốn phỉ nhổ.

mà, cứ làm phiền anh mãi cũng không tốt. Bố Tranh quyết đoán chuẩn bị chạy trốn, anh ta dẫn hồi nào a, mình chưa từng đánh mệt mỏi như vậy, ít nhất mình sẽ không điên khùng đi đánh bản sao cao hơn 15 cấp. Sau đó Bố Tranh trong lòng khẳng định một chút, quấy rối không nhất định phải ở bên cạnh hội trưởng biến thái! Bố Bố có thể đội lên mấy chữ “Never Đồ đệ” đầy trọng lượng đi ra dã ngoại cùng người khác giật quái a cướp địa bàn a, hoặc là đánh lén một cái acc cấp thấp a. Nói không chừng như thế sẽ hiệu quả hơn! [Đội ngũ] [Never]: Công việc hôm nay anh đã làm xong, sẽ không treo máy nữa.-->