Chương 47: Chương 47

Bố Bố thực tức giận

[Mật] [Never] nói với bạn: Không sao, theo anh

Bố Tranh tâm đau gần chết, cảm giác cứ như mang từng tờ từng tờ trong túi thật sự đốt, tiền mọc cánh bay bay. Nhìn thấy mật tán gẫu của Never, lòng lặng lẽ niệm niệm, không phải tiền của anh nên anh không đau a, tiểu cung tiễn thủ nuôi lớn như vậy mới kiếm được số tiền này đấy.

Never rất nhanh đá mấy người khác, kéo Bố Bố một đường chạy tới Đấu Trường. Dù không dùng não nghĩ Bố Tranh cũng biết anh ta là muốn phóng pháo hoa, đây hình như đã thành một phản ứng theo bản năng.

Never nói cậu ta nhất định là Đẹp thay một đóa hoa lài không thể nghi ngờ, cũng không biết Never nói với anh ta cái gì, Đẹp thay một đóa hoa lài lập tức mặt đưa đám tới nói với cậu lần sau đừng điểm nhầm người, bị cậu hại thê thảm… Bố Tranh thật thấy hơi có lỗi, nhưng không thể không nói, không phúc hậu mà cảm thấy rất dễ chịu.

Đợi hai người bọn họ đốt đủ tiền, Bố Tranh logout đi ngủ, vì ngủ rất muộn, hôm sau đương nhiên lười đến giữa trưa bụng đói không chịu nổi mới từ giường bò dậy đi kiếm ăn. Một bên giải quyết cái bụng một bên bật máy chơi game.

Bố Tranh mới mở game đổ bộ acc Bố Bố lập tức nghe âm hệ thống thông báo, thu được một đống tin mật. Trong công hội cũng đẩy lên vô cùng nhanh, khiến người ta hoa cả mắt.

[Mật] [đẹp thay một đóa hoa lài] nói với bạn: Bố Bố! Bố Bố! Tiểu Bố Bố !!

[Mật] [đẹp thay một đóa hoa lài] nói với bạn: Tiểu Bố Bố! Tin tức tốt!

[Mật] [đẹp thay một đóa hoa lài] nói với bạn: Buổi Demon ký bán sắp tới a, lalala

[Mật] [Never] nói với bạn: Cuối tuần này em có việc gì không

ý đến rồi

~[Công hội] [Tiện Thần]: Gấp quá a

nha

~[Công hội] [Tiện Thần]: Tôi báo danh!

Bố Tranh vừa nhìn hai mắt đều mở to, buổi ký bán của Demon, cậu nhất định phải đi a, đợi lâu như vậy.

[Mật] [Never] nói với bạn: Em lên rồi

[Mật] [Never] nói với bạn: Bọn họ đang bàn chuyện offline, vừa lúc em cũng đến, cùng tham gia đi

Bố Tranh nhìn thấy chữ ‘offline’ giống như bị thùng nước lạnh giội thẳng vào đầu, trong lòng lập tức bộp một tiếng. Cậu lúc này mới nhớ tới, nếu đi gặp mặt, vậy mọi người chẳng phải sẽ biết Bố Bố là nam sao ?!

Bố Tranh chột dạ không biết đáp lại thế nào, gõ chữ nửa ngày rồi lại xóa, xóa rồi lại nghĩ nửa ngày, cuối cùng đối diện khung thoại ngây người. Nghĩ cứ nói trực tiếp với Never cho rồi, đau dài không bằng đau ngắn, xin lỗi gì gì đó, đến lúc gặp mặt mới nói thật sự rất xấu hổ.

Cậu vừa có dũng khí đánh chữ thì nhìn thấy bên cạnh tiểu cung tiễn thủ của mình có thêm một tế tự áo trắng, trên đầu còn đính một hàng chữ, lắc qua lắc lại, ‘Rốt cuộc có thể gặp vợ’.

Bố Tranh cứ như bóng hơi bị đâm, tức khắc nghẹn ứ…

Cậu nhất thời không biết thế nào, còn kém cắn ngón tay đâm đầu vào tường, chỉ có thể mật Đẹp thay một đóa hoa lài, hỏi hỏi ý kiến về Triệu Tư Đằng.

[Mật] [đẹp thay một đóa hoa lài] nói với bạn: A ha ha ha, chuyện này à, không cần lo lắng

[Mật] [đẹp thay một đóa hoa lài] nói với bạn: Thật sự không sao đâu!

Bên kia Hạ Cẩn cười đau cả bụng, hai người này lừa lừa đùa đùa, đến lúc đó có trò hay xem rồi. Có điều trải qua giáo huấn đau thương hôm qua, mua 5 cái pháo hoa bồi thường mới được buông tha, vậy nên bây giờ nhanh chóng vẫy đuôi đi báo cáo Triệu Tư Đằng.

Thế là…

[Mật] [đẹp thay một đóa hoa lài] nói với bạn: Ồ, rớt mạng

[Mật] [đẹp thay một đóa hoa lài] nói với bạn: Em tới là được rồi, Never sẽ không hẹp hòi thế

tốt

[Mật] [đẹp thay một đáo hoa lài] nói với bạn:…

[Mật] [đẹp thay một đóa hoa lài] nói với bạn: = = Anh không có nói

làm

Triệu Tư Đằng đang dùng acc Đẹp thay một đóa hoa lài thật muốn hộc máu, anh chỉ nói nhầm một câu, Bố Tranh lại nhớ rõ như thế…

[Mật] [đẹp thay một đóa hoa lài] nói với bạn: Không phải em sợ chứ

[Mật] [đẹp thay một đóa hoa lài] nói với bạn: Thật ra Never rất tốt, cậu ấy đối xử với em không tệ đúng không?

Never khoác da Đẹp thay một đóa hoa lài nghĩ nửa ngày vẫn quyết định hơi…

cũng được

nhau rất lớn a

[Mật] [đẹp thay một đóa hoa lài] nói với bạn:…

[Mật] [đẹp thay một đóa hoa lài] nói với bạn: Never cũng giống như trong game

Never

Triệu Tư Đằng bên kia tay run lên, thiếu chút nữa đánh ra một đoạn vô nghĩa, không thể không bội phục trí tưởng tượng của Bố Tranh, thế thì anh tự công tự thụ sao!

[Mật] [đẹp thay một đóa hoa lài] nói với bạn: Không thể có chuyện này

[Mật] [đẹp thay một đóa hoa lài] nói với bạn: Nhưng nói không chừng Never thích em

nữ. Anh ta không phải thích nam sao

[Mật] [đẹp thay một đóa hoa lài] nói với bạn: Nếu cậu ấy nhìn thấy em, sau đó cảm thấy em không tệ, muốn kết giao với em thì sao?

khoa học viễn tưởng nhiều quá đi

[Mật] [đẹp thay một đóa hoa lài] nói với bạn:…

Bố Tranh không hiểu, dù sao cậu cũng không biết Never đã sớm biết cậu là nam, hơn nữa hai người cũng đã gặp mặt. Bố Tranh tuy rằng tin có chuyện tiếng sét ái tình, nhưng cũng không tự kỷ đến mức cho mình đẹp trai đủ để người vừa gặp đã yêu, với lại đối phương còn là một tên con trai…

Never dùng acc Đẹp thay một đóa hoa lài nói chuyện với Bố Bố thêm một lát rồi mang trả lại cho Hạ Cẩn. Bản thân âm thầm an ủi mình, thật ra phản ứng của Bố Tranh không tính quá xấu, ít nhất không nói mấy thứ như biến thái gì đó, dù sao làm một thẳng nam bình thường nhiều năm như vậy… Vậy nên phải nhẫn nại, phải từ từ đun sôi em ấy rồi mới ăn sạch.

Đến sau khi trả acc khó trách khỏi bị Hạ Cẩn cười nhạo một phen, có điều Never chụp trả lại một câu.

dự tới do dự lui

nhất

Bố Tranh theo Never đi hằng ngày, nghĩ thôi thì đi cứ đi gặp cứ gặp, lát nữa tìm cơ hội nói với Never trước một tiếng, chịu tội là chắc rồi, dù sao cũng không mất miếng thịt nào, vậy nên không phiền não nữa. Nhưng chuyện làm cậu phiền không chỉ có điều này… Sau khi vào bản sao cậu mới nhìn đến trong đội còn có nữ cung tiễn thủ Hạnh phúc, ở nơi nào!

Bố Bố buồn bực, chỉ có thể im lặng đánh quái, xem người như không tồn tại. Có điều tán gẫu đội lại không thể tắt đi, bằng không lúc đứng đánh xa không nhìn thấy lại hỏng việc. Từ khung bên trái một dòng rồi một dòng tin của Hạnh phúc, ở nơi nào khiến cậu bực bội vô cùng.

Bố Tranh cảm thấy mình nhẫn đến nội thương, nếu đội trưởng ở trong tay cậu, cậu nhất định sẽ nhịn không được đá bay người rồi.

đây không thấy

Vong vong và gâu gâu đồng âm…

tốt như vậy

Bố Tranh thật muốn lui đội bật pk, nhìn lời cô ta cảm thấy như đang gây với cậu a. Trên đầu Bố Bố nhà cậu còn đính danh hiệu ‘Vợ của Never’ được không, thật sự là…

Bố Tranh lặng đi một chút, khỉ một tiếng rồi không nói câu nào nữa, mình một đấng mày râu ăn giấm chua cái gì a? Nhưng thật sự rất tức giận… Cuối cùng ra khỏi phó bản lập tức lui đội.

Triệu Tư Đằng mãi không lên tiếng, phải nói là cố ý, trong lòng len lén cười nửa ngày, Bố Bố phản ứng như vậy không chừng là đối với anh, tuy không chắc chắn là thích, nhưng nhất định có coi trọng. Vậy nên Hạnh phúc, ở nơi nào nói chuyện với anh, anh cũng không tắt khung, còn thỉnh thoảng đáp lại, những cú thúc loại này vô cùng cần thiết.

Thấy Bố Bố lui đội, Never không đuổi theo, ngược lại đánh ra mấy câu nói chuyện với Hạnh phúc, ở nơi nào. Lần trước lúc Hạ Cẩn nói với anh chuyện Hạnh phúc, ở nơi nào, cô kia tới tìm anh cũng không còn mặt lạnh không để ý. Vừa lúc lần này offline, không chừng có thể kéo người đến.

Bố Tranh tức đến sắp nổ tung, đã nửa ngày rồi Never không đến tìm cậu, một cái mật tán gẫu cùng không phát qua. Kéo mở khung bạn tốt, nhìn nhìn tư liệu của Never, còn dám ở trong đội, lần này càng thêm tức giận. Sau đó kế hoạch chịu tội gì gì còn trong trứng nước đã bị Bố Tranh bóp nát.