Chương 34: Chương 34

Mơ một giấc mộng

Bố Tranh thử kết nối mạng cả nửa ngày, đáng tiếc vẫn không được. Mạng trong khu này không ổn định lắm, nhưng cũng không có lần nào đột nhiên mất kết nối. Điều này khiến cậu buồn bực đến cực điểm, cuối cùng chỉ có thể ngồi xổm bên cạnh computer nâng trán. Chột dạ không ngừng tưởng tượng lúc lên lại sẽ bị Never bọn họ phát hiện, phải giải thích thế nào.

Trong nhà không có mạng, cả kênh tivi cũng không bắt được, Bố Tranh đành phải buồn bực ôm cuốn sách yêu dấu nằm dài trên giường đọc, mới đầu còn lo lắng, sau đó đọc sách đên mê mẩn liền quên hết.

Chờ xem xong một đoạn đã là rạng sáng 1 giờ hơn, vốn đang rất buồn ngủ, đáng tiếc vọt đi tắm trở về lần nữa nằm trên giường, đầu óc lại tỉnh táo rất nhiều. Vừa nhắm mắt, liền là khung cảnh phó bản hôn lễ, lấp lóe lấp lóe pháo hoa, năm màu sặc sỡ.

Bố Tranh ảo não dùng chăn che đầu trở mình, trong phòng tối như mực mở to mắt, khẽ nhắm lại lại lấp a lóe, lấp lấp lóe lóe đến đau đầu nhức óc. Cuối cùng không biết như thế nào ngủ, nhưng cả đêm lại không yên tĩnh, mơ một đống kỳ kỳ quái quái mộng.

Ngày hôm sau cậu bị chuông báo điện thoại đánh thức, thiếu chút nữa giơ tay mang di động ném ra ngoài cửa sổ. Còn buồn ngủ ngồi trên giường ngây người, Bố Trang vẫn ngây ngốc trợn tròn mắt tiếp tục nằm mơ. Qua năm sáu phút mới hoàn toàn tỉnh lại, chạy đi rửa mặt súc miệng.

Nghĩ đến giấc mộng buổi tối mơ, Bố Tranh liền rùng mình một cái. Mới đầu mơ loạn xì ngầu căn bản không nhớ rõ, sau đó hơi nhớ lại chút chút, nhưng lại rất kì quái.

Cậu cả mơ cũng mơ tới phó bản hôn lễ kia, pháo hoa đầy trời, còn có Never mặt trang phục màu trắng. Chỉ có điều trong mộng cậu không phải Bố Bố. Bố Tranh chính là Bố Tranh.

Never phóng pháo hoa, đột nhiên đi tới kéo tay cậu, sau đó không biết thế nào, thình lình có người nhảy ra tố giác cậu, nói Bố Bố chính là Demon, nói cậu luôn gạt người! Ngay sau đó Never liền đẩy cậu ra xa. Bố Tranh sững sốt, vội vàng đuổi theo anh ta giải thích, nhưng Never không dừng lại.

Tiếp đó Bố Tranh lại mơ tới cậu đến đế đô tìm Never, Never nói muốn dẫn cậu đi buổi giao lưu của Demon. Thế nhưng cậu đứng ở cửa nửa ngày trời không thấy người tới, cậu cứ đứng thế từ buổi sáng đến xế chiều, đột nhiên chợt nghe được bên cạnh có người lộn xộn hô cái gì buổi giao lưu đã xong, Demon đi ra! Tiếp theo một người mặc âu phục giày da bước ra, lúc Bố Tranh quay đầu lại nhìn, rõ ràng căn bản không thấy rõ mặt người kia, nhưng trong lòng lại ‘bộp’ một tiếng, Never…

Bố Tranh cầm bàn chải đánh răng cắm cọc nửa ngày, dùng nước lạnh thấp thấp mặt vài cái, lúc này mới hết buồn ngủ, cảm thấy hoang đường chết được. Nhìn đồng hồ, đã sắp trễ, nhanh chóng thu dọn ra cửa đi học.

Bố Tranh chỉ có hai tiết buổi sáng lên lớp, ở căn tin trường học ăn cơm, lề mề trở về mới chưa tới 12 giờ, bối rối nửa ngày đăng nhập game.

tượng] một chút, chúng ta không có muốn chia rẻ em với hội trưởng đại nhân đâu! Đừng giận chúng ta!

không phát cái tin báo!

cũng lập tức out, hù chết bọn chị…

liên lạc với mọi người [Công hội] [càng lúc càng xa]: Bố Bố em không biết di động hội trưởng? [Công hội] [Bố Bố]: Không biết a [Công hội] [Vũ Điệu Đom Đóm]: [Công hội] [gặp trở ngại mới dùng sức]: Hội trưởng thật thất bại [Công hội] [mi cái tên tiểu yêu tinh]: Quá thất bại [Công hội] [thiên sứ gãy cánh]: Tớ không nói gì nha [Công hội] [Bố Bố]: Never không onl sao [Công hội] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Nghe nói cậu ta còn chưa dậy, suốt đêm hôm qua chạy bản thảo, sáng 9 giờ mới ngủ [Công hội] [mi cái tên tiểu yêu tinh]: A a a! Tớ cái gì cũng không phát hiện à! [Công hội] [gặp trở ngại mới dùng sức]: Khoan khoan! Thiệt vi diệu dắt lừa thuê là cái chuyên gì đây… [Công hội] [thiên sứ gãy cái]: = = Tớ cũng không phát hiện cái gì không đúng nha [Công hội] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Các người không cần suy nghĩ lung tung nha, tớ là người của Tiểu Đom Đóm, người ta rất chung tình nha [Công hội] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Cút! Bố Tranh nhìn bọn họ lại bắt đầu ha hả trêu chọc nhau, bèn im lặng như mình không onl. Trong khung bạn tốt tên Never màu xám, còn chưa login, không nhịn được thở phào nhẹ nhõm, chút chút chút thất vọng kia cậu sẽ không thừa nhận. Có điều đã nghĩ kỹ một đống lý do giải thích, bây giờ trái lại, không ai muốn nghe cậu giải thích… Bố Tranh nhàm chán kéo Bố Bố đi thanh nhiệm vụ, mặc dù không cho kinh nghiệm, nhưng tiền vẫn cho như thường, một đồng hai đồng tốt xấu gì cũng có, trong hành trang cung tiễn thủ tổng cộng chỉ hơn 100 đồng, thật sự là đáng thương vô cùng. Vừa rồi Càng lúc càng xa nhắc tới, Bố Tranh mới nghĩ đến, cho tới bây giờ Never chưa từng đòi hỏi cậu mấy thứ như QQ a số điện thoại di động a, cũng không có nhất định muốn voice wc. Anh ta không sợ như thế lấy về một bác gái quái dị sao… Nhưng sự thật chứng minh, Bố Bố không phải người quái dị, Bố Bố là nhân yêu… Trước kia Bố Tranh chơi Demon cũng kết hôn qua vài lần, đương nhiên sẽ không tùy tiện tìm một người kéo đi kết hôn, voice gì gì đó không thể thiếu. Tuyết Nhi Bảo Bối kia là tự mình đưa wc, bộ dáng rất đẹp, giọng nói cũng không sai, chủ yếu là nghe lời hơn nữa nói chuyện cũng ngọt, Bố Tranh hồ đồ bị nhỏ chơi xỏ, thế nên sau đó bị lừa lột trang bị… [Mật] [Never] nói với bạn: Anh onl rồi [Mật] [Never] nói với bạn: Đi đánh trang bị hay dạo bản đồ? [Mật] bạn nói với [Never]: = = Bố Tranh nghe được âm báo hệ thống cũng biết là Never login, tay cầm chuột nắm nắm, có chút căng thẳng, ai biết đối phương đến hai cái mật tán gẫu, căn bản một chữ cũng không hỏi cậu ngày hôm qua tại sao đột nhiên out, sau đó liền ném qua lời mời tổ đội. Thế là Bố Bố… buồn bực…-->