các tiên yêu đều lần lượt kéo nhau ra về bây giờ chỉ còn hồng quân và long hoàng, hai người đang yên lặng đưng giữa không trung không ai nói gì để phá vỡ sự tĩnh mịch đó hồng quân là người bắt chuyện trước:
"cũng gần tới lúc rồi ngươi còn gì muốn nói thì nói nhanh lên đi ,còn nữa nó là con trai ngươi ,ngươi định đặt tên nó là gì?"
long hoàng giờ mới hồi phục tinh thần nói :
" tên của nó thì lúc trước vợ chồng ta cũng đã nghĩ tới ,thôi cứ gọi là long phi vân được rồi"
"một cái tên rất không tệ , ý muốn được tự do tự tại không trói buộc làm chủ số phận.dược rồi đã ngươi không còn gì để nói thì ta đi trước ,ta còn cần sắp xếp một số chuyện"nói xong lão liền quay đi,thấy lão đang xa dần long hoàng dáng bạo cúi đầu thỉnh cầu:
đạo tổ chậm lại đã ta còn có chuyện quá phận mạo muội thỉnh cầu mong ngài đáp ứng"
lão từ từ chậm lại rồi đúng trước mặt hắn:
"ngươi có chuyện gì đứng lên rồi nói ,ta làm được chắc chắn sẽ đáp ứng ngươi"
hắn liền ngẩng đầu hấp tấp nói:
"tạ ơn đạo tổ,chuyện ta muốn là ,..ngài cũng biết long tộc sinh sản khả năng rất thấp khả năng tạo đời sau rất thấp hơn nữa huyết mạch rất mỏng nên ta muốn xin ngài..."chưa đợi hắn nói hết lão đã cười lên nói:
"haha..hóa ra là việc này, ý ngươi muốn xin ta đừng dạy cho nó các môn phấp thanh tâm diệt dục đúng không hả?"
thấy lão như thế hắn không khỏi hốt hoảng sợ lão không đồng ý hơn nữa còn trách tội mình nhưng vẫn liều nói tiếp:
"ta đáng ra không nên xen vào việc dạy dỗ đồ đệ của ngài nhưng đây liên quan tới tương lai iong tộc cầu xin ngài đông ý"
nói xong hắn ngước nhìn xem thái độ của lão.nhưng vẫn thấy không bao nhiêu biến hóa ,còn lão nghe hắn nói thì biết hắn không hiểu ý mình lại tiếp tục cười cười không nói. hắn nhìn khuôn mặt nhìn thì càng ngày càng sốt ruột không biết lão sẽ nói gì
thấy khuôn mựt càng ngày càng khó xem lão cũng chả cồn tâm trạng đâu mà đùa giỡn mới nói với hắn:
"về chuyện mà ngươi nói thì ta nói cho ngươi biết,ngươi đây là đang lo lắng dư thừa rồi a.
cho dù ta có dạy ,nó cũng không học được cố gắng cưỡng ép chỉ làm hại nó. mà có lẽ sau này về phương diện kia của nó ngươi mơ cũng không tới thôi ta đi đây ,hahah... " nói xong lão biến mất không thấy chỉ còn vang lại một tràng cườ dài.hắn thẫn thò một lúc cũng tự mình an ủi quay đi .
-thập nhị trùng thiên tầng cao nhất, trấn thiên sơn ,vô nhai điện
"nữ oa nha đầu vi sư về rồi còn không mau ra đón"người vưa nói thì ai cũng biết tất nhiên là lão hồng quân chú ai vào đây, lão vừa nói xong một bé gái tầm mười một mười hai tuổi từ trong điện nhí nhảnh chay ra ôm lấy lão nói:
"sư tôn người đi đâu cả ngày hôm nay làm ta buồn muốn chết"
'không phải còn có các tiểu đồng chơi vói ngươi sao" lão vui nói , xoa đầu tiểu nữ hài trong đó ẩn chứa đầy sự cưng chiều,tiểu nha đùa làm bộ mặt giận giữ nhưng đầy ngây thơ đáp:
"đám vô dụng đó đúng là nhát gan ta mới chỉ choi dùa có chút đã không chịu được còn dám nói từ nay về sau sẽ không chơi với ta nữa chứ hà đúng là tẻ nhạt"nói một lúc nàng mới chú ý tới trong tay sư phụ đang bế một đứa bé đáng yêu ,nàng ngước nhìn lão đầy nghi hoặc tiếptục nói;
"sư tôn đưng nói đây là con riêng của người ở ngoài nha ,tin này đúng là chấn động không được ta phải đi nói cho các sư huynh biết"
nghe nàng nói lão suýt nữa thì ngã ngửa bối rối giải thích:
"tiểu nha đầu ăn nói lung tung để người ngài nghe được thì sao,đứa bé này cũng như ngươi được ta nhận làm đệ tử "
đang thất vọng vì mình hiểu sai nàng bống đây hớn hở nói:
"vấy như sư phụ nói nó là của ta tiểu sư đệ nha.
hoan hô sư phụ cuối cùng ta cũng không còn là nhỏ nhất , cuối cùng ta cũng ó người để bắt nạt à không là chơi cùng"nhìn thấy bộ dạng của nàng lão cũng đầy húng thú trả lời:
" thế về chuyện chăm sóc nha đầu ngươi lo liệu đến lúc đó đừng có mà rên rỉ van nài ta .
nghe lão nói vậy nàng có chút không phục hừ:
"sư tôn đừng có mà xem thường ta à nha để xem ta sẽ nuôi chú nhóc này mập mập cho xem , ta sẽ là tỷ tỷ tốt nhất trên đời"
nói về cãi nhau hồng quân lão tất nhiên có thể là đối thủ của tiểu nha đầu ,nên giao phi vân cho nàng rồi mình cũng đi bế quan