đi được mặt lúc quả cầu ánh sáng dừng lạ hóa thành một tàn ảnh già nua hỏi hắn:
" nè nhóc con hình như khong có bất cứ dị nghị gì về chuyện đi theo ta từ nãy giờ nhỉ,làm sao ngươi không lên tiếng"
hắn thật thà gãi đầu cười:
"cái này ,dù sao trong này ta cũng không biết phải làm gì,đi theo người có khi còn có cơ may thoát ra chứ ở yên một chỗ đường nào cũng chả giúp được gì"
nghe câu trả lời của hắn lão cười haha :
"được rồi ,đã thế ta cũng không gấp trước hiểu hơn một chút về đối phương, ngươi có muốn nghe chuyện của lão già ta không"
hắn tuy vẫn còn chút bất an nhưng nghĩ lại thì nghe chuyện cũng không mất mát gì còn không tốn bao nhiêu thời gian:
"được ta cũng muốn biết một chút chuyện cũ của ngài"
lão nhắm mắt mừng tưởng bắt đầu kể :
"chuyện này phải nói tới cách đây hơn 500 nắm.
lúc đó ta còn làm một tiên nhân trẻ tuổi mang trong mình đây nhiệt huyết,
thừa lệnh sư môn xuống núi thu phục các tứ đại hung thú quấy phá tam giới"mở mắt hỏi hắn:
"ngươi biết đến chúng chứ"
hắn trả lời
"ta từng nghe sư tôn nói qua về chúng ,bao gồm
hỗn độn, cùng kì ,thao thiết, đào ngột. mỗi con đều có sức mạnh hủy thiên diệt địa chém diết quỷ thần
chúng ta đang nằm trong bụngthao thiết một trong số chúng "
lão gật đầu quay lưng nói tiếp:
" chính là chúng nó
năm xưa ta mất rất nhiều thời gian mới tìm ra chúng
ta ỷ vào tu vi cao cường nên đã quá khinh địch vào lúc đánh chúng bị thương bất cẩn không đề phong nên đã bị thao thiết đánh lén nuốt vào bụng
thế là có ta bây giờ một tàn linh sống leo lắc qua ngày trong bụng ác thú ngươi có phải thấy ta rất đáng cười không"
nghe lão nói hắn không khỏi thở dài cười khổ:
"ta làm gì có tư cách cười người,người còn có khả năng làm chúng bị thương thậm chí là suýt nữa diết được chúng nhưng ta ngay cả sức phản kháng còn không có nếu so sáng với người ta có phải còn không bằng một tên vô dụng sao"
lần này người thở dài là lão:
"aizz thôi được mọi chuyện cũng đã nói cho ngươi giờ ta sẽ nói cách cho ngươi hi vọng ra khỏi đây nhưng làm đuocj hay không phải xem tạo hopas của ngươi"
nãy giờ hắn chỉ chờ đợi câu nói này vô cùng kích động:
"đa ta tiền bối ,đại ơn này không biết làm sao đền đáp,không biết người có việc gì chưa hoàn thành chỉ còn vãn bối làm được nhất định sẽ thay người hoàn thành tâm nguyện"
hắn lầm lão ngoài dự định nhưng sau nghĩ lại nói:
' đúng là lão có chuyện nhờ ngươi ,nếu ngươi toàn mạng ra được khỏi nơi này hãy đến trấn thiên sơn báo tin tức cửa ta tới hồng quân đạo tổ
tâm nguyện ta chỉ có thế"
nghe lão nói hăn ngây người nghĩ:
" trấn thiên sơn không phải là sư môn của ta sao ,về trưởng bôus cngx chỉ có sư tôn không lẽ ngài ấy là tề hạo sư huynh mất tích hơn ngàn năm trước "
nhìn hắn thất thần lão hỏi:
"tiểu bối ngươi sao vậy có chỗ nào không ổn sao"
hồi phục tinh thần hắn gấp gáp nói:
"tên của người năm xưa có phải tề hạo