Chương 2 NGÀY CHỦ NHẬT
Sáng hôm sau
Tiếng chuông đồng hồ báo thức ở trên đầu giường reo inh ỏi, khiến cho một người ngủ nứớng bấp chấp thời gian hay không gian mò mẫm tìm cái đồng hồ rồi ném nó bay cái vèo vào tường.mà không thương tiếc.
Người ném không ai xa lạ ,đó chính là cậu cảnh sát họ Tiêu Siêu nghịch ngợm của chúng ta đây .
Nhưng không biết ném mạnh cỡ nào, mà cái đồng hồ bay dính luôn vào từờng
làm cho cái tường thân yêu bị nứt một đoạn đường dài
Đồng hồ báo thức bị phá hỏng, Tiêu Chiến vẫn tiếp tục công việc làm sâu lười, cuộn tròn mình lại mà ngủ tiếp. Ai ngờ chưa ngủ được bao lâu , thì cánh cửa phòng bị đạp không thương tiếc. Tất nhiên, kèm theo sau tiếng 'rầm', là mấy tiếng 'beng, beng...' vang lên bên cạnh.
Có một anh sát đang đứng quát lớn
TIÊU CHIẾN
Em mau dậy cho anh tức chết mà sáng nào cũng kêu cái thằng em siêu nghịch ngợm lì lợm mà dậy cũng mất thời gian.
Tiêu Chiến nghe âm thanh ven thuộc liền ngồi bật dậy và nói:
- Rồi...rồi...dậy...dậy...em dậy liền.
Được chưa.
Tiêu Chiến bước xuống khỏi cái giường mà đi vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân, mà miệng chửi thầm.
Bà nội cha nó cái thằng anh chết tiệt Nếu anh không phải anh tôi ,anh chờ xem 1 ngày nào đó tôi mà không đập anh chết thì tôi không phải Tiêu Chiến.
Mang tiếng là anh hai , làm sếp của thằng em , nói chuyện với nó vài câu thì mắng nó ,nó mắng lại ,cái miệng thằng em thì lúc nào cũng gọi mình là anh .Thế mà không bao giờ nó nói chuyện với anh trai cho đúng vai vế. Đã vậy còn bị nó đánh nó rượt , ai nói làm anh là sướng đâu. Khổ chết đi được huhu
Tiêu Chính là trung ý cấp cao thua 1người trên nhiều người luôn bảo mẫu cho thằng em siêu phá.
Trong mắt mọi đồng nghiệp thì một người lịch lãm nho nhã, đep trai nhưng trong mắt thằng em ở nhà là hiện nguyên hình thằng anh trời đánh . Chỉ cần nói đến chưa hết câu , là hai anh em lao vào đánh nhau u đầu chảy máu. Khiến cho Ông Bà Tiêu lắc đầu mà thở dài .
Tiêu Chính xuống lầu đem đồ ăn sáng dọn ra .
Thì trên lầu có bước chân đang từng bước xuống lầu mà mặt đầy sát khí.
Tiêu Chính sợ cái nhà của mình lâu năm sẽ bị sập, thì vừa dọn chén vừa nói:
- Tiêu Chiến à nhà này lâu năm lắm đó rồi Chiến ơi. Em chạy cho sập nhà đi cái nhà nó mà sức mẻ một miếng nào đi thi thì Ông Bà Tiêu cho anh em một trận suốt đời không quên đó
Tiêu Chính lại nghe tiếng rầm rầm của cầu thang. Không cần hỏi cũng biết là đứa nào đó rồi.
Tiêu Chiến chạy xuống một mạch tới phòng ăn,thì chợt chân. Thế là mông và đất lại bên nhau .
Tiêu Chính nhìn thấy liền nói
Tiêu Chiến em đi nhẹ nhàng là chết à
Cái Nhà Không biết còn trụ được bao lâu nữa
Mau lại ăn sáng rồi anh nói chuyện chút.
Tiêu Chiến lại bàn ăn thì Tiêu Chính lên tiếng
Tối nay em đi cùng anh đi đến sinh nhật của thằng bạn của anh
Anh đi một mình không được hả, sao bắt em theo. Anh không sợ em phá banh cái nhà hàng của bạn anh sao .
Em mà phá thử xem ,anh mà không sử em 1 trận, thì anh không phải Tiêu Chính.
Được rồi.. Đi thì đi làm gì căng.
Mà cho em hỏi bạn anh tên gì.
Vương Nhất Bác Vương Thiếu gia Vương Tổng Tập Đoàn Vương Thị bạn thân của anh khi còn học chung cấp 3 .
Sau này tụi anh lớn lên ai cũng theo sự nghiệp mà mình lựa chọn.
Anh 2 chủ nhật cũng đến chủ sở làm nữa hả .
ừk
Không biết hôm qua có đứa nào kêu người quây động toàn bộ trong trụ sở để cứu thằng em thân yêu
Liền bỏ hết công việc mà chạy thục mạng cuối cùng bắt thằng ăn cướp nghiệp dư mới đau chứ.
Ai biểu nó lấy đồ của em chi em xử nó thì ai coi em ra gì. Hahaha
Tiêu Chính nhìn Tiêu Chiến liền lắc đầu mà nói
Dạ ông con họ Tiêu , Ông ăn cho lẹ dùm con ,rồi đi cùng con tới trụ sở dùm cái.
2 anh em vừa tới trụ sở Trung Ương Bắc Kinh
Tiêu Chiến vừa bước vào thì có người chạy lại nói.
Tiểu Tán em mau kể cho chị nghe xem hôm qua em bắt cướp đi .
Được rồi.. Em kể cho
Chị kiều hôm qua em bị thằng ăn cướp ,nó cướp ví của em ,em rượt nó chạy khắp nơi mà không được ,em liền gọi cho mấy anh cùng em vây bắt cho bằng được.
Cuối cùng em cũng bắt được rồi nó Em nhào đánh nó ,cho nó chừa cái tội, móc túi ai không móc ,mà móc túi em là nó chọn con đường tử. Haha
Tiểu tán chị sợ em luôn á. Sau này thằng nào vô nhà em chắc chắn sống không khỏi qua ngày mai luôn.
Chị nói quá không ak
Tiêu Chính nhìn thấy bản kiểm điểm của Tiêu Chiến mà tức xì khói. Ởtrong phòng làm việc vọng ra
TIÊU CHẾN
Em mau vào đây cho anh .