Chương 14: Tức giận của Tiêu Chính

Chương 14 Giận dữ của Tiêu Chính

CÔNG TY VƯƠNG THỊ

Đang ngồi làm việc, đột nhiên điện thoại của Vương Nhất Bác la inh ỏi. Vừa trượt ngón tay nhận cuộc gọi, còn chưa kịp nói câu nào thì anh đã nghe Tiêu Chiến liếng thoắng ở đầu dây bên kia:

- Anh Nhất Bác! Mấy giờ anh tan sở...em...em...em có chuyện muốn nói với anh.

Vương Nhất Bác nhếch môi cười một cái rồi nói:

- Khoảng 4 giờ là anh tan sở

Có chuyện gì vậy em

Tiêu Chiến cười khúc khích qua điện thoại, tay siết chặt tờ giấy đang cầm trong tay và nói:

- Một chuyện rất quan trọng...bây giờ em không nói cho anh biết đâu. Anh làm việc đi.

Vương Nhất Bác đứng trước cánh cửa nhà Tiêu Chiến, liền bấm chuông, thì Tiêu Chiến chạy lại ôm chầm Vương Nhất Bác vào lòng

Anh xực nhớ đến lúc trưa thỏ nhỏ nói có chuyện muốn nói với mình, liền hỏi:

- À...đúng rồi. Em nói có chuyện muốn nói với anh mà. Có chuyện gì hả?

Tiêu Chiến miễn cười , cầm trên tay  một tờ giấy đưa cho Vương Nhất Bác xem và nói:

- Anh xem đi...

Đọc những dòng chữ trong tờ giấy mình đang cầm trên tay, Vương Nhất Bác gần như không tin vào mắt mình. Hai chữ 'có thai' in rõ mồn một trên phiếu siêu âm nhìn Tiêu Chiến nói

Cái này...là thật đúng không?

Em không có lừa anh phải không?

Thấy Tiêu Chiến gật đầu Vương Nhất Bác ôm chầm Tiêu Chiến vào lòng mà cười thật tươi  Tiêu Chiến anh sắp được làm cha rồi vui quá.

Anh Nhất Bác làm sao em nói cho anh 2 biết đây ,em sợ anh ấy sẽ đánh anh mất huhu

Ngốc quá em đừng sợ có anh rồi, anh sẽ nói với Tiêu Chính về việc anh và em sẽ đám cưới .

Thôi được rồi em và anh đi ăn một chút đi được không

Dạ được

Sáng hôm sau

Tiêu Chính thức dậy sớm xuống bếp nấu bữa sáng cho Tiêu Chiến .

Tiêu Chiến em mau xuống ăn sáng đi anh 2 còn đi làm nữa.

Dạ em xuống liền anh 2 đợi chút

Tiêu Chiến liền xuống lầu ngôi vào bàn ăn ,Tiêu Chiến nhìn thấy những món ăn toàn là cá mà tái xanh mặt mài.

Tiêu Chính liền gấp miếng cá bỏ vào chén cậu ,cậu vui vẻ gấp miếng cá bỏ vào miệng, thì cơn buồn nôn từ dạ dày kéo đến.

Tiêu Chiến vội vàng chạy thật nhanh vào bếp nôn thốc nôn tháo

Khiến Tiêu Chính ngơ ngác không biết gì hết.

Bình thường Tiêu Chiến thích nhất ăn cá , là cậu sẽ bay đến là ăn vụng một con. Sao hôm nay lạ vậy

Tiêu Chính bán tính bán nghi với suy nghĩ của mình, bèn hỏi lại Tiêu Chiến:

Tiêu Chiến em làm sao vậy

Em không sao ...tại .. tại ...em

Tiêu Chiến anh hỏi em , em bị làm sao

Em..em

Em xin lỗi huhu ,em có thai được 2 tháng

Tiêu Chiến em nói gì , có thai, em nói cho anh biết ,em có thai với ai .

Dạ.. Dạ .. Em em... là Anh Nhất Bác

Vương Nhất Bác mày tới số rồi .

Anh 2 đừng làm gì với anh Nhất Bác nha huhu,Còn nữa xin anh 2 đừng nói với ba mẹ có được không huhu

Em sợ lắm hhuhu

Được rồi em vào phòng nghỉ ngơi anh có công chuyện một chút.

Dạ

Tiêu Chính tức giận chạy xe tới Công ty VƯƠNG THỊ

Một nữ nhân viên nhìn thấy Tiêu Chính liền chào hỏi

Anh Tiêu anh đến tìm ai

Tôi muốn tìm Vương tổng

Anh đợi một chút tôi vào thưa ạ

Vương Nhất Bác đang trong phòng suy nghĩ ,cách nào để khiến cho thằng bạn trời đánh thánh đâm ,nó chấp nhận anh cưới Tiêu Chiến làm vợ ,thì ngày cửa tiếng

CỐC ..... CỐC.

Vào đi* anh không ngẩn mặt lên lạnh nhạt trả lời

Có chuyện gì

Vương tổng có anh Tiêu muốn gặp

Được cho vào

Tiêu Chính Tức giận đánh vào mặt Vương Nhất Bác  mà nói

Vương Nhất Bác tao muốn mày nói chuyện về Tiêu Chiến ,mày đã làm gì em tao

Tiêu Chính tao biết tao sai ,nhưng tao nói cho mày biết rằng tao yêu Tiêu Chiến ,cho nên tao mong mày đừng ngăn cản tao tiến tới với em ấy có được không.

Được tao không ngăn cản, tao tạm tha cho mày cái thằng ôn dịch. Nếu còn lần sau mấy chết với tao

Tiêu Chính mày ngồi xuống ghế đi để tao nói chuyện ,tao muốn mày giúp tao ,còn chuyện tao và em ấy cũng ăn cơm trước kẻng cũng lỡ rồi

Tao cũng về nói với ba mẹ tao là định qua nhà mày bàn chuyện sính lễ .cho nên mày bớt tức giận đi , làm sao để cho tao hốt thỏ ngốc về ,chứ mày giận chi hoài tầm này

Vương Nhất Bác hình như tao thấy sai sai thì phải ,tao đang tức giận mày, tại mày dám hốt em tao mày còn nói chuyện bố láo với tao nữa chứ

Thì bây giờ tao xin lỗi được..... Chưa

Mày xin lỗi tao vậy hả, cái thằng ôn dịch, bà nội cha nó

Mày nên nhớ tao là anh rể tương lai của mày đó

Mày mà lạng vạn tao không cho mày cưới em tao đâu bây giờ,

mày hiểu chưa

Vương Nhất Bác tức giận nói

Tiêu Chính tao nói mày ngon gả em ấy cho thằng nào thử xem,

Tao mà không xử  gia đình thằng đó ,chết không có chỗ chôn thân,

thì tao không phải Vương Nhất Bác

Tiêu Chính liền nói

Ba tao Tiêu Minh là thầy giáo tại Trùng Khánh rất gia giáo, cho nên muốn Ông Bà Tiêu chấp nhận thì hơi khó

Vì ông bà Tiêu biết được , có nước đầu tao bị ổng bả cạo  như chơi. Huhu

Vương Nhất Bác Mày nghĩ làm sao, mày chưa hỏi cưới đã ăn thịt em tao rồi ,giờ mày hỏi tao tại sao

Tiêu Chính tuần sau mày có rãnh không tao muốn mày cùng Ba Mẹ Tao  về Trùng Khánh để xin phép cưới Tiêu Chiến về làm vợ

Vậy tao và em tao về Trùng Khánh trước . để phụ mày nan nỉ .

Mày yên tâm lỡ ổng bã không gả tao cho mày cướp dâu, tao rủ nguyên 1 đám trụ sở phụ mày .

Vu Bân ngày cửa bước vào nói

Anh Tiêu Chính cho em phụ cướp dâu với, em cũng muốn chị dâu Tiêu Chiến về nhà họ Vương hahaha

Được thôi

Hahaha sắp gả cục nợ rồi mừng quá

Còn tiếp ạ