Chương 29: Mẹ...

Sau một hồi di chuyển lâu, thì hắn cũng ngạc nhiên trước khung cảnh hùng vĩ trước mặt làm cho ngơ ngác, đứng trên vách núi nhìn xuống, một thác nước chảy xuống tuyệt đẹp ánh mặt trời chiếu xuống nhẹ nhàng tạo nên một cảnh sắc tuyệt đẹp, nước từ thác chảy xuống vào một chiếc hồ lớn, đứng từ xa có thể nhìn thấy một đình viện nho nhỏ, mặt hồ tĩnh lặng những lá sen và bông sen tỏa khí tức thanh mát khiến nơi này càng thêm tuyệt diệu, những cái cây xung quanh được bố trí cũng rất hợp lí hắn nghi nơi đây là do có người tạo ra, đặc biệt là cây đại thụ gần hồ làm một cái cầu cũng như là một cái đê chắn ngang lại dòng thác này.

-"Sao hả, đẹp chứ, hihi" Yin ở trong lòng hắn khúc khích cười.

-"Mỹ cảnh nhân gian, nhìn được ta cũng thấy sống không hối tiếc a" hắn thật lòng khen ngợi.

-"Nào mau đi xuống dưới đó thôi" Yin hối thúc hắn.

-"Được thôi" hắn phi người xuống vách núi, nhẹ nhàng uyển chuyển lăng không từ từ xuống ven bờ tháp.

-"Xuống tận nơi rồi mới cảm thấy không khí ở đây trong lành thật" hắn ta thả Yin xuống vươn vai lười biếng bồi thêm một câu.

-"Rất thích hợp cho một giấc ngủ trưa dài"

-"Đi thôi đại ca" Yin kéo tay hắn băng qua cây cầu do cây cổ thụ tạo ra.

-"Được rồi, không cần vội vàng thế đâu Yin" hắn ta mỉm cười ôn nhu nhỏ nhẹ nói.

Lát sau hắn và Yin đứng trước một bia đá, hay nói chính xác hơn đây chính là một cái bia mộ, trên đó có ảnh của một người phụ nữ xứng đáng với bốn chữ, "Tuyệt Sắc Giai Nhân" tuy đây chỉ là bức họa vẽ tay.

Hắn lúc này cũng lớ ngớ đoán ra điều gì đó rồi, nhẹ nhàng ngồi xuống ở một bên xa nhìn Yin nói.

-"Nếu ta đoán không nhầm.....đây là mẫu thân của muội nhỉ" hắn âm trầm nói.

-"Ừm" mặt Yin cố tỏ vẻ vui cười nhưng có lẽ cũng chẳng dấu được hắn ta.

Hắn ta cũng im lặng lấy cọng cỏ ngậm lấy yên lặng nằm xuống một bên.

Thấy hắn ta làm vậy, Yin mỉm cười cũng nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh ngôi mộ, miệng nhỏ khẽ thì thầm.

-"Mẹ ơi, con lại đến thăm mẹ đây"

Hắn ở một bên âm thầm nhìn Yin tâm sự với mẹ mình, nói về cuộc sống của mình, những niềm vui.....làm hắn cũng nhớ mẹ a. Hắn lôi từ trong hành trang ra một cây đàn guntar. Cây đàn này là từ thời ở cùng lũ bạn ktx năm lớp mười hai ở kiếp trước ở Trái Đất gốc yên lành bình yên, bó cũng gắn bó với hai năm đi lính của hắn, những kỉ niệm ùa về làm hắn nở nụ cười nhẹ tự nhiên.

-"Mẹ..." hắn ta nói thầm, tay bắt đầu gảy đàn miệng cũng ngân nga hát.

Kể từ khi còn thơ bé

Mẹ luôn vỗ về chở che

Và ánh mắt chứa chan bao điều, nhiều lo lắng

Ϲon của mẹ đã khôn lớn

Mẹ của con càng già hơn

Giọng nói ấm áp chưa bao giờ lời than vãn...

Giấu giếm con bao điều

Mẹ nói dối con thật nhiều

Để gánh vác bao cam chịu chẳng ai thấu hiểu

Giấu khát khao đời mình

Vờ ước muốn như vô hình

Ɗành tất cả cho gia đình, lặng im câm nín

Mẹ là duу nhất trên đời

Mẹ đã quá vất vả rồi

Người dũng cảm tuуệt vời là mẹ, mẹ ơi

Giờ con lớn khôn rồi

Và con sẽ nên người

Thành người tốt trên đời, mẹ tự hào sớm thôi

Mẹ уêu ơi ơi ơi ơi ơi

Mẹ ơi ơi ơi ơi ơi

Mẹ ơi, Đừng lo nha mẹ ơi

Mẹ уêu ơi ơi ơi ơi ơi

Mẹ ơi ơi ơi ơi ơi

Mẹ ơi...Mẹ chỉ được hạnh phúc thôi... suốt đời

Kể từ khi còn thơ bé

Mẹ luôn vỗ về chở che

Và ánh mắt chứa chan bao điều, nhiều lo lắng

Ϲon của mẹ đã khôn lớn

Mẹ của con càng già hơn

Giọng nói ấm áp chưa bao giờ lời than vãn...

Giấu giếm con bao điều

Mẹ nói dối con thật nhiều

Để gánh vác bao cam chịu chẳng ai thấu hiểu

Giấu khát khao đời mình

Vờ ước muốn như vô hình

Dành tất cả cho gia đình, lặng im câm nín

Mẹ là duу nhất trên đời

Mẹ đã quá vất vả rồi

Người dũng cảm tuуệt vời là mẹ, mẹ ơi

Giờ con lớn khôn rồi

Và con sẽ nên người

Thành người tốt trên đời, mẹ tự hào sớm thôi

Mẹ уêu ơi ơi ơi ơi ơi

Mẹ ơi ơi ơi ơi ơi

Mẹ ơi, Đừng lo nha mẹ ơi

Mẹ уêu ơi ơi ơi ơi ơi

Mẹ ơi ơi ơi ơi ơi

Mẹ ơi...Mẹ chỉ được hạnh phúc thôi...

Mẹ là duу nhất trên đời

Mẹ đã quá vất vả rồi

Người dũng cảm tuуệt vời là mẹ, mẹ ơi

Giờ con lớn khôn rồi

Và con sẽ nên người

Thành người tốt trên đời, mẹ tự hào sớm thôi

Và ngàу thứ 8 đến rồi

Là giâу phút tuуệt vời

Mẹ hãу sống cho mình một ngàу thật thảnh thơi...

Ϲạnh bên có con rồi

Mẹ sẽ chẳng lẻ loi

Và mơ ước cuộc đời thành hiện thực sớm thôi...

Mẹ уêu ơi ơi ơi ơi ơi

Mẹ ơi ơi ơi ơi

Mẹ ơi, hãу tự tin lên mẹ ơi...

Mẹ уêu ơi ơi ơi ơi ơi

Mẹ ơi ơi ơi ơi ơi

Mẹ ơi, Mẹ chỉ được hạnh phúc thôi, suốt đời...

Kết thúc lại bài hát giọt lệ của hắn cũng không kìm được cảm súc rơi xuống, hắn cũng có cảm xúc như người bình thường thôi chẳng phải là một sát thủ lạnh lùng mất đi cảm xúc.

-"Này hệ thống....ta có thể về thăm mẹ và gia đình ta được không" hắn hỏi hệ thống.

"Không, chính xác hơn thì ngươi đã không hề tồn tại nữa rồi, mọi ký ức mọi người biết ngươi trong cuộc sống đều đã bị xóa sạch, trở về cũng vô ích" hệ thống trả lời.

"Nhưng về cũng chả sao, chỉ là mọi ngươi sẽ không biết đến sự tồn tại của ngươi thôi" Hắc Long cũng lên tiếng.

-"Nhìn được họ ta cũng thấy an lòng phần nào rồi, hắn ta cũng mỉm cười nhẹ lau nước mắt nói.

Bây giờ hắn mới chú ý xung quang, tại hắn ta chú tâm vào bài hát đến nỗi một số những động vật như chim chóc hay một số loại ma thú khác cũng ở trên vách núi nghe, đặc biệt là có một cô bé đang chảy nước mắt khóc thút thít nằm bên cạnh bia mộ.

Hắn lúc này hát xong cũng chỉ thở dài một tiếng, quay sang nhìn thấy tình trạng của Yin cũng nhẹ nhàng ôm lấy cô bé vào lòng mình dỗ dành nằm xuống bên cạnh đó để cô bé nằm trong lòng mình mà ngủ.

"Tiếng hát của ngươi cũng chất lắm đó, có thể chạm vào tâm hồn của cả người nghe, cô bé đó nghe ngươi hát thì những ký ức từ lúc cô bé sinh ra được mẹ chăm sóc đến lúc mất đều được chạy lại như cuốn phim và cô bé được chứng kiến với góc nhìn thứ ba, lần này ta có lời khen" Hắc Long giọng tán thưởng nói.

-"Ta mà lại, này lúc này ta tưởng ngươi sẽ gia cho ta nhiệm vụ chứ haha" hắn ta hướng tới hệ thống nói.

"Keng, hệ thống ban bố nhiệm vụ"

Tập luyện tại An Mã Tự map.

×Khống chế được tất cả các nguyên tố của mình.

×Học được Sennin Mode của tộc tengu.

×Giúp Daitengu một việc.

"Đó có rồi đó làm đi thằng lờ ồn, hiện ta trịnh trọng thông báo luôn cho thằng lờ ồn ngươi biết, ngươi sẽ được bố thí một lần nâng cấp vũ khí để cho xịn xò hơn, chứ xài hàng phá như thằng lờ ồn ngươi thì đánh bằng tay không mẹ đi" hệ thống trịnh trọng chửi vào mặt hắn.

-"Rõ ràng là hàng đểu cứ đổ quanh, mả bố thằng mất chi mắc dịch hệ thống" hắn ta cũng chửi lại hệ thống.

"E hèm, chú em vừa nói gì cơ" hệ thống kiểu Omae wa mou shindeiru, Nà ní, rồi hiệu ứng mắt đỏ các thứ, rồi một tiếng sấm sét vang lên.

-"Dạ thưa đại ca, em nhầm" hắn ta cạn ngôn với hệ thống, cãi không lại ta cho mày ăn thiên đạo, bố đời vờ lờ.

Bỏ qua hệ thống hắn cũng nằm xuống bãi cỏ xanh mướt thoáng mát, nằm ngủ buổi trưa của mình.

Lúc hắn và Yin đang chim giấc ngủ, một linh hồn của một nữ tử xinh đẹp với một bộ miko bó tóc buộc lên, đôi mắt sắc xảo, đôi tay thon gọn mềm mại sờ lấy đầu của hắn và Yin miệng cói hát một khúc hát ru. Nếu Yin tỉnh dậy sẽ nhận ra ngay người này chính là người trong bia mộ kia. À chính xác hơn là bức ảnh kia mới đúng.