Chương 20: Nhiệm vụ chất đống

Hắn bị Tiêu Ngọc kéo tới chiêu sinh, chỗ chiêu sinh là một khoảng sân rộng, thế nhưng bây giờ cơ hồ đông người đến nỗi không nhìn thấy người cuối cùng, không khỏi khiến cho mọi người choáng váng.

-"Ai da, ngươi có cần vội vàng thế không" bị lôi xềnh xệch đi, hắn có cảm giác như chủ lôi cờ hó vậy.

-"Xem ra lâu nữa chúng ta mới được vào" một thanh niên lên tiếng khi nhìn thấy cảnh này.

Lúc này Tiêu Ngọc cũng tự tin nói.

-"Lần này đến Ô Thản Thành phụ trách chiêu sinh là đạo sư của ta, là môn sinh đắc ý của người, ta tự nhiên có biện pháp"

Tiêu Ngọc tự thân tiến lên, từ trong lòng móc ra một khối bài tử màu xanh biếc. Cùng một trưởng quan quân đội nói chuyện với nhau một hồi lâu, lúc sau mới hướng đám người bọn hắn và Huân Nhi cùng Tiêu Viêm mới đến phất phất tay, ý bảo họ lại đây.

Trung niên quan nhân ánh mắt có chút âm tn đảo qua đám người học mấy lượt.Sau một lúc lâu, mới vung bàn tay quát:

-"Cho phép qua"

Nghe trung niên quan nhân quát ra lệnh, những quân nhân thân mặc thiết giáp vừa vặn để lộ ra một thông đạo nhỏ. Hướng về trung niên quan nhân cười cười cảm kích Tiêu Ngọc đem bài tử nhận lại, đối với đám người bọn hắn đắc ý hất cằm, sau đó theo trung niên quan quân kia dẫn đầu đi vào.

"Hóa ra là con ông cháu cha sao, tưởng thế lào" hắn thầm nghĩ.

"Ít nhất nàng ta vẫn có gia thế hơn ngươi" hắc long lúc này cũng nhảy ra châm chọc hắn.

"Từ bao giờ ngươi lại mồm mép như thế vậy" hắn đen mặt lại.

"Ta thích" hắc long bất cần đời nói.

Hắn ta cũng cạn lời luôn liên cứ đi theo đám người Tiêu Ngọc. Đi phía sau Tiêu Ngọc, mấy người cũng tiếp bước tiến vào thông đạo.Vừa mới bước vào trong, mọi người đều cảm thấy da tay có chút phát lãnh. Đám binh lính chung quanh mặt không đổi sắc, trên thân thể mơ hồ tán phát ra mùi máu tanh khiến cho đám người Tiêu Viêm chưa bao giờ trải qua loại trận địa này cơ hồ cảm thấy hô hấp có chút khó khăn.

Bị tình huống này hắn ta cũng chẳng bị sao, đùa số mạng người hắn giết gấp mấy nghìn lần mấy tên binh lính này, muốn đọ sát khí, xin lỗi luôn nếu không phải muốn làm người bình thường một chút, sợ rằng cả đám người này ngất luôn rồi đặc biệt nếu có cả Hắc Long giúp đỡ.

"Bỏ suy nghĩ của ngươi đi, nơi này không cần quá náo nhiệt đâu" như biết được ý nghĩ của hắn, hắc long cũng lên tiếng giải tỏa một chút căng thẳng.

"Ta cũng có não mà" hắn ta đáp vẫn không dừng cước bộ.

Ngắn ngủi chỉ có hơn mười bước khoảng cách, đôi với mấy người mà nói lại như trăm ngàn bước khó có thể dễ dàng bước đi.Bước tới bước cuối cùng, bọn Tiêu Viêm phát hiện ra trong lòng bàn tay mình ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Khuôn mặt cười có chút trở nên trắng bệch, Tiêu Ngọc đối với trung niên quan nhân oán trách cười khổ nói:

-"Kha học trưởng, ngươi cố ý thử thách chúng ta làm gì"

-Haha, đây là Nhược Lâm đạo sư phân phó nếu muốn chạy cửa sau, tự nhiên phải chịu chút khảo nghiệm, các ngươi cũng không sai, kẻ dưới tay ta từng đều đã ôm thi thể ngủ trung, nếu thiếu định lực, chỉ đi nửa đường sẽ bị hù dọa cho tê liệt.

Trên khuôn mặt đờ đẫn của trung niên quan nhân thoáng hiện lên ý cười, ánh mắt đảo qua nhìn sắc mặt bình thản của Huân Nhi cùng với Tiêu Viêm, tiếp đến khi nhìn hắn thì cứ nhìn chằm chằm, nhãn đồng hiện lên chút than thở, đồng thời người có chút lạnh:

-"Xem ra Nhược Lâm đạo sư lần này có lẽ thu được một ít đệ tử khồng tồi" ánh mắt vẫn dán vào người hắn, vị trung nhân này có lẽ cảm nhận được mùi sát khí nồng hậu trên người hắn, dù gì trải qua chiến đấu sa trường, tôi luyện ra một tính cách cảnh giác cao cũng không phải là lạ.

Thấy vị trung nhân này cứ nhìn hắn, hắn ta cũng chỉ biết cười trừ, mặc dù có Áo Choàng Bóng Đêm và hắn cũng cố ẩn đi sát khi của mình rồi, nhưng vừa dung hợp lại với cả Hắc Long hắn có chút không khống chế được vì nó quá nhiều.

-"Ngọc nhi"

Vừa mới tiến gần gần đến đại trường, một đạo bóng đỏ rất nhanh đi tới cười hì hì ôm lấy Tiêu Ngọc, bàn tay tại bồng đảo của Tiêu Ngọc sờ soạng một phen, trêu đùa nói:

-"Để bổn tiểu thư sờ xem, dạo này có béo lên hay không"

-"Dâm nữ, cút ngay đi"

Cười mắng đem nữ tử trong lòng đảy ra, Tiêu Ngọc xoay người đối với Tiêu Viêm mấy người giới thiệu nói:

- Đây là tỷ muội tốt của ta tại Già Nam học viện, tên gọi Tuyết Ny, đã đạt tới tứ tinh đấu giả.

Nghe vậy hắn cũng đảo ánh mắt hướng đến vị nữ tử này, một thân hồng y, khuôn mặt tiếu lệ hiện lên sáng lạn, mái tóc nâu dài tùy ý kết thành một cái đuôi ngựa, trước ngực là một bồng dảo đầy đặn, vòng eo mảnh khảnh, kiều đôn vểnh cao mượt mà, tuy nói dung mạo của nàng so với Tiêu Ngọc kém hơn một chút, bất quá với dáng người bốc lửa lên đến cực điểm của nàng khiến cho không ít nam nhân cảm thấy thèm thuồng, nhưng vẫn thua xa yêu nữ Nhã Phi.

-"Bọn họ đều là tộc nhân của ta, đây là Huân Nhi, hắc hắc, xinh đẹp chứ. Bất quá không cho ngươi có chủ ý với nàng, nhân gia người ta sẽ không có hứng thú với ngươi, đây là Tiêu Mỵ cũng rất xinh đẹp nha, đây là thân đệ đệ ta Tiêu Ninh, người này là Tiêu Viêm là quái thai như vậy đó, như thế nào có thể dùng lẽ thường để xem xét, trừ bỏ yêu nữ dị thường kia trong học viện, ngươi đã gặp qua ai tại trong một năm từ tam đoạn đấu khí tăng lên tam tinh đấu giả chưa"

Lúc này Tiêu Ngọc cũng nhìn qua hắn với bộ dạng đang trầm tư suy nghĩ, cũng liền thì thầm vào tai Tuyết Ny.

-"Còn kia là Tiêu Long, một tên quái vật, tính khí của hắn rất thất thường ngươi đừng nên chọc hắn, hắn ta thì thực lực rất mạnh đó"

Ánh mắt Tuyết Ny trước tiên đảo qua Huân Nhi và Tiêu Mỵ. Tuyết Ny hai mắt tỏa sáng sợ hãi than thở

- Oa, nhà ngươi tiểu mỹ nhân thật là nhiều nha, này nếu vào Già Nam học viện, không khiến cho đám nam sinh thần hồn điên đảo mới là lạ đó.

Hắn nghe thấy Tiêu Ngọc giới thiệu về mình cũng im lặng, không phải là giới thiệu tào lao, mà là hắn thấy có chút sơ sài, y như thằng tác giả viết phần giới thiệu này vậy, như củ kẹc.

Nhìn vẻ mặt đen như đít nồi của hắn ta, Tiêu Ngọc cười thầm đắc ý.

-"Hì hì, đi thôi, đi theo ta, ta mang bọn ngươi đi

Sắc mặt của Tuyết Ny thu hồi lại vẻ như muốn khóc, Tuyết Ny vừa muốn xoay người, cước bộ đột nhiên đình trệ, nghiêng đầu cười nói:

-"A, đúng rồi, quên nói cho ngươi biết, lần này theo đội ngũ chiêu sinh, La Bố tên kia cũng đi theo, hơn nữa trên đường đến đây hắn đã tấn cấp tứ tinh đấu giả".

Nghe vậy Tiêu Ngọc đang cười, khuôn mặt nhất thời trầm xuống, có chút không kiên nhẫn nói:

-"Tên đáng ghét kia như thế nào lại tới đây"

-"Còn không phải là vì Tiêu Ngọc đại mỹ nhân sao, người ta đường dài tới đây, nhân gia người ta ngày đêm mong nhớ ngươi đấy" Tuyết Ny trêu tức nói.

-"Hừ" hừ lạnh một cái, Tiêu Ngọc nhìn qua hắn với ánh mắt đầy kỳ lạ.

Còn hắn mặt đang đen như đít nồi vì nhận được cả một chuỗi nhiệm vụ.

"Keng hệ thống ban bố nhiệm vụ"

Già Nam học viện

×Tỏ ra bá khí và uy danh ở lần chiêu sinh lần này.

×Tán đổ Nhược Lâm.

×Tham gia vào nội viện Già Nam học viện.

×Thu phục dị hỏa bài danh thứ 14 Vẫn Lạc Tâm Viêm.

×Combat cực lớn tại trận chiến dành dị hỏa và bắt buộc phải thắng.

"Lại một nồi nhiệm vụ nữa, nhiệm vụ cũ chưa xong cứ tới cái mới, mịa nó" hắn ta thở dài xem lại bảng nhiệm vụ của mình.

"Bảng nhiệm vụ"

Trợ giúp Nhã Phi.

√Gặp mặt và đạt được hào cảm của Nhã Phi.

√Trợ giúp Nhã Phi trong việc gia tăng thiên phú.

×Hốt Nhã Phi

Nữ thần Huân Nhi

√Bảo vệ Huân Nhi

×Hốt Huân Nhi

Nhiệm vụ chính tuyến

√Tạo ra được một Bang, Môn Phái hoặc Thế Lực nào đó của riêng mình

×Tu vi nhánh phụ đạt Cực Hạn Lục Đạo

×Tu vi đạt Đấu Đế

×Số dị hỏa thu được 1/23

×Số nữ nhân thu được 0

Già Nam học viện

×Tỏ ra bá khí và uy danh ở lần chiêu sinh lần này.

×Tán đổ Nhược Lâm.

×Tham gia vào nội viện Già Nam học viện.

×Thu phục dị hỏa bài danh thứ 14 Vẫn Lạc Tâm Viêm.

×Combat cực lớn tại trận chiến dành dị hỏa và bắt buộc phải thắng.

"Ngoài vấn đề tán gái ra, ta khá hứng thú với các trận chiến lớn đó, hahaha" hắc long cười lớn.

"Ừ ta cũng giống ngươi thôi" hắn trả lời.