Trong một căn phòng chứ đầy giấy tờ có một thân ảnh xinh đẹp không ngừng xử lý đống giấy tờ trên bàn.
-"Nhã Phi công việc tới đâu rồi" hắn vừa xuất hồn liền đi tới để hỏi chuyện của bang phái, ngoài thế giới thật thì đã bốn tuần trôi qua rồi.
Như đã quen với cách xuất hiện của hắn Nhã Phi không thèm quay đầu nhìn liền nói.
-"Thành viên thu về hiện chỉ có hơn một ngàn người và họ đều tu luyện công pháp Thôn Thiên Phệ Địa hết rồi, theo như yêu cầu của ngài họ đã học "đấu kĩ" Tam Thân Thuật và vài bộ đấu kĩ phù hợp của phòng đấu giá rồi"
-"Vậy sao, à về phần trang phục...." hắn chưa kịp nói liền bị chặn giọng.
-"Mỗi người đều có chiếc áo choàng đen hình mây đỏ rồi thưa chủ nhân, đặc trưng mỗi người đều mang nón lá và có mặt nạ che mặt ngài không cần lo đâu, ta còn có chuyện khác muốn nói với ngài đâu" cô nàng nói với hắn rồi quay lại xòe tay ra giáng vẻ đòi tiền.
Hắn cũng cạn ngôn luôn rồi, cô nàng này sau khi được hắn thức tỉnh cho thể chất sau một tuần liền đằng chân lấn đằng đầu hắn, nhưng tài năng của cô nàng đúng là không ai sánh bằng được.
-"Ta biết rồi, đâu là một trăm liều Tụ Khí Tán tuy chỉ là nhị phẩm nhưng cũng nên xem xét lại" hắn đưa lấy giới chỉ cho Nhã Phi
-"Được ta hiểu mà một nửa mang đi bồi dưỡng cho người có công một nửa mang đi đấu giá" Nhã Phi nhận lấy giới chỉ rồi nói thêm.
-"Ngài còn việc gì căn dặn tiểu nữ không, nếu không thì....ta có thể dành thời gian cho nhau" cô nàng liếm mép nhìn hắn nói, thân hình không ngừng di chuyển lại gần hắn.
Hắn không nói không rằng liền trực tiếp rút về luôn bây giờ hắn có việc cần phải làm.
Thấy hắn bỏ đi, Nhã Phi chỉ vũ mị cười một cái rồi bắt đầu làm việc, sau khi thức tỉnh thể chất thì nàng bị yếu đi vài ngày toàn thân vô lực đều là hắn chính tay chăm sóc cho nàng từ việc ăn uống nghỉ ngơi chỉ có tắm là hắn không làm thôi, nhờ có việc này nàng cũng nhận ra hắn cũng chỉ là một kẻ khẩu xà tâm phật mà thôi, ngoài lạnh trong nóng khiến nàng cũng có chút mê mẩn dù gì kiếm được người đàn ông vừa có thực lực vừa ôn nhu với nữ nhân mình cũng khó hơn là tu luyện lên Đấu Đế.
Hắn về tới hang động thì mở mắt tỉnh dậy liền mở bảng thông tin ra.
"Bảng thông tin nhân vật"
*Ký chủ: Ngọa Long ( Kyasaki Zanis)
*Thể chất: Huyết Ảnh Quỷ Long
*Huyết mạch: Huyết Ảnh Quỷ Long
*Căn cốt: Huyết Ảnh Quỷ Long
*Linh căn: Hỏa, Lôi, Mộc, Phong, Hắc Ám, Huyết.
*Cảnh giới: Nhất Tinh Đấu Sư, Đặc Biệt Thượng Nhẫn.
*Nghề Nghiệp: Nhị Phẩm Luyện Dược Sư.
*Vật phẩm: Song Long quyền sáo, Bá Long Ngọa Giáp sáo trang, Bá Long Thương,Giáp Trọng Lực(Đã Trang Bị)
*Công pháp: Hư Vô Vạn Kiếp Quyết (Thôn Thiên Phệ Địa Quyết, Phần Quyết)
*Kỹ năng: Hơi Thở Vạn Vật, Diệt Thế Quỷ Long Quyết, Sát Long Bộc Phá Quyền, Hư Vô Huyễn Ảnh Bộ, Phá Thiên Quân Pháp, Bát Môn Độn Giáp, Tam Thân Thuật.
*Truyền Thừa: Zed, Zill, Sett, Yorn, Yone.
*Tri thức: Bách Khoa Vạn Giới.
Bách Khoa Vạn Giới: Chứa thông tin về vạn giới do chính bản thân main trải nghiệm trong quá khứ, ví dụ như luyện dược, luyện khí, trù sư,.........
"Cũng ổn rồi thời gian còn lại mình nên bắt đầu sản xuất vũ khí thôi" hắn cười lấy ra bảy cái phôi do hệ thống tặng mừng hắn liên tục đột phá cấp.
Tinh Hoa Kim Khí: mỗi viên thạch khi được tập trung luyện kim thì đều có thể sản sinh ra một loại vũ khí đặc biệt nó sẽ phát triển theo người sử dụng nó.
Mặc dù có Biến Thiên Phiến có thể đa di năng biến thành các loại vũ khí khác nhau nhưng mang một vũ khí tỏa ra khí chất mạnh mẽ như thế có vẽ không cần thiết cho lắm.
"Phù bắt đầu nào" hắn kết ấn phân thân ra thêm sáu người bắt đầu liên tục đập vào các phôi sắt trong trạng thái Ngộ Đạo.
-------------------
Không biết qua bao lâu, trong không gian đêm tối của Tiêu Gia có hai thân hắc ảnh đang nói chuyện với nhau.
-"Thời hạn của ngươi đã đến, ngươi xin thêm thời gian ta cũng đã cho rồi, ngươi rốt cuộc đã xử lý đến đâu rồi" một người áo đen lên tiếng trước.
-"Đã xong rồi Nguyên hộ pháp, ngươi nên giữ lời hứa của mình" Tứ Lão lên tiếng nói.
-"Ta đã biết cũng có thể nhân cơ hội này lấy luôn Đá Xà Cổ Đế Ngọc của Tiêu Gia, hắc hắc, ngoại trừ cháu của ngươi ta sẽ giết hết" tên Nguyên hộ pháp cười man rợn nói.
-"Ngươi nên giữ lời" Tứ Lão vẫn không an tâm nhắc lại.
-"Được rồi, mau đi thôi, ngươi nói nhiều quá rồi" tên Nguyên hộ pháp bực bội nói.
Nói rồi cả hai phi thân đến chỗ khuôn viên của Huân Nhi kỳ lạ là không có ai ở đây.
-"Hừm không có ai ở đây cả" Nguyên hộ pháp mở rộng thần thức ra xung quang liền nhận ra không hề có ai ở đây.
-"Ta biết một nơi, cỏ lẽ cô ta đang ở nơi đó" Tứ Lão âm trầm liền nghĩ tới một nơi mà Huân Nhi hay lui tới, còn chỗ nào ngoài biệt viện sau núi của cháu hắn chứ.
-"Mau dẫn ta đi" tên Nguyên hộ pháp liền thúc dục Tứ Lão, có lẽ tên này muốn lập công lao nên rất nóng vội.
-"Được đi thôi"ánh mắt liền nhảy qua một tia sắc lẹm rồi dẫn Nguyên hộ pháp đi về phía biệt viện của hắn.
-------------------
Ở biệt viện sau núi Tiêu Gia, có một thiếu nữ xinh đẹp đang ngồi ở bộ bàn ghế đá trước biệt viện miệng không ngừng lẩm bẩm.
-"Rốt cuộc hắn đã đi đâu rồi mà không thấy hắn nhỉ hắn vì sao lại muốn trốn mặt mình chứ" Huân Nhi thở dài nói. Lôi ra một khăn quấn màu trắng loang lổ màu đỏ của máu cũ kĩ cầm trên tay mình xa xôi nghĩ về mười năm trước.
-------------
-"Cứu với, ta không muốn chết hức hức...." một cô gái nhỏ xinh xắn đang bị bao vây bởi ba con Phong Nha Lang tuy chỉ mới nhất giai ma thú nhưng đối với một cô nhóc thì cũng rất đáng sợ.
Một con Phong Nha Lang liền nhảy lên định vồ lấy cô gái thì liền bị một tên tiểu tử đá bay ra.
-"À chóaaaaaaa" tên tiểu tử hét lớn sút bay con Phong Lang vừa vồ tới cô gái.
-"Lại đây nào" tiểu hài tử thân cởi trần khoe một thân thể đầy vết sẹo, mặt có một vết sẹo chạy dọc qua, đầu đội một chiếc mũ da sói được làm từ đầu của nó, miệng hét lớn bá khí nói.
-"Grừ........" ba con Phong Nha Lang gầm gừ cẩn thân bao quanh lấy tiểu hài tử.
Bẻ bẻ khớp cổ, tay để xuống đất, ánh mắt đầy sát khí nhìn bầy sói, thân thể di chuyển như một con thú nhanh chóng tông lấy một đầu Phong Nha Lang.
Tay bấu chặt lấy cổ nó siết lại, hai con còn lại thấy thế liền tấn công lấy tiểu hài tử nhưng bị hắn lôi con lang hắn đang siết cổ ra để đỡ.
-"Nào tới đây" tiểu hài tử hét lớn hai tay siết mạnh gãy cổ con lang đó khiến nó không kịp giãy giụa.
Tiếp đến hắn lại cầm lấy đuôi con lang mình vừa giết được, quay nó như chong chóng để làm vũ khí tấn công hai con còn lại, con lang này đến chết cũng không ngờ được hắn được làm vũ khí để đánh chết đồng loại hắn.
Nhưng hai con lang thấy bạn mình chết thì cũng không ở lại mà chuồn đi mất hút.
-"Muhahahah lão tử là vô địch thiên hạ" tiểu hài tử đập đi đập lại con lang như Hulk đập Loki đã chết còn không thể chết hơn nữa.
Tiểu hài tử cười lớn quăng đi quăng lại con lang, mãi mới chú ý đến nữ nhi xinh đẹp đằng kia.
-"Này cô không sao chứ"
-"Ta.....A" cô nàng chống tay như đứng dậy nhưng liền ngã xuống vì bị trật chân.
Thấy tiểu cô nương bị như vậy tên tiểu tử cũng di chuyển lại đỡ cô dậy miệng còn trách móc.
-"Đã không làm được còn cố, để lão tử giúp cô" tên tiểu tử bá khí nói tay, bẻ lại khớp chân cho cô.
-"A...." cô nàng kêu lên một tiếng mặt như sắp khóc, nếu có người ở đây sẽ có người chửi tên tiểu tử này không biết thương hoa tiếc ngọc.
-"Xì, có tí thôi mà lão tử gãy xương cũng chưa kêu nhiều như ngươi" tên tiểu tử nói tay lôi cái khăn quấn tay phải còn thấy trên còn bị thương dính máu củ mình quấn lấy cho cô nàng.
-"Hức hức nơi đây là đâu Tiêu Viêm ca ca đâu..." cô nàng nức nở vừa khóc vừa nói.
-"Xì, lão tử là người đã cứu ngươi đấy không phải là tên tiểu tử Tiêu Viêm nào đâu, biết thế để cô cho bầy lang hồi nãy ăn luôn cho rồi" tên tiểu tử nói xong liền quay lưng đi thì bị một bàn tay nhỏ kéo lại.
-"Đừng bỏ ta, ta sợ hức hức...." cô nàng bám lấy chân tên tiểu tử nức nở khóc.
-"Xì, thật là" tên tiểu tử cúi người bế lấy cô nàng chạy thật nhanh lên hướng bìa rừng gần đường đi xuống núi.
"Ọt ọt" đang chạy thì tên tiểu tử nghe thấy âm thanh kì lạ liền nhìn xuống cô nàng đang đỏ mặt ở lòng mình. Hắn liền để cô xuống đất nghỉ tay lôi ra bì bao đang cột cạnh hông đặt xuống đất rồi nói.
-"Đây là đồ ăn hồi trưa lúc lão tử ta chuẩn bị vào rừng đi săn, ăn đi rồi còn đi nhanh trời tối còn ở trong rừng thì không hay tí nào đâu"
-"Còn ngươi" cô nàng mắt đỏ hoe nhìn tên tiểu tử hỏi.
-"Ăn nhanh đi không lão tử ta ăn thịt cô bây giờ" tên tiểu tử không quan tâm nằm xuống ngắm bầu trời lúc hoàng hôn, lên tới bìa đường rừng nên bây giờ nhìn cảnh vật hoàng hôn thật sự rất đẹp.
Cô nàng thấy vậy thì mở hộp cơm ra trong đầy cũng chỉ là món cơm chiên trứng thông thường mà thôi nhưng cô ăn thì nó rất ngon, ngon hơn cả sơn hào hải vị cô ăn được.
-"Hắc hắc, thế nào cơm lão tử làm rất ngon đúng không" thấy cô nàng ăn lấy ăn để tên tiểu tử cũng cười vui vẻ nói.
-"Đúng là rất ngon, nhưng ngươi là ai sao lại ở đây" cô nàng vừa ăn vừa hỏi hắn.
-"Muốn biết cao danh quý tánh của bổn lão gia sao, ta đi không đổi tên ngồi không đổi họ, tên ta hai chữ Ngọa Long" Ngọa Long cười đáp.
-"Ta là Cổ.... À không Tiêu Huân Nhi" cô nàng cũng giới thiệu mình.
Sau một hồi nói chuyện thì Huân Nhi cũng đã ăn xong liền được hắn cõng đi tiếp ra ngoài đường rừng.
-"Ngươi ở đây một mình sao" sau khi biết được hắn chỉ ở đây một mình thì Huân Nhi tò mò hỏi.
-"Đúng vậy, lão tử chỉ cần một mình là đủ" hắn cũng đáp lại sau một lúc thì ngoài bìa rừng vang lên tiếng kêu gọi.
-"Huân Nhi, muội ở đâu..."
-"Huân Nhi tiểu thư người ở đâu....."
-"Nghe thấy thì mau lên tiếng đi....."
-"Ta ở đây" Huân Nhi nghe thấy cũng vội vàng hét to đáp lại.
Hắn thấy người đến tìm Huân Nhi cũng chỉ nhẹ nhàng đặt cô xuống đất quay lưng bỏ đi.
-"Ngươi đi đâu vậy" Huân Nhi thấy hắn bỏ đi liền hỏi.
-"Có người đến đón ngươi rồi lão tử cũng nên đi về thôi, hẹn ngày tái ngộ" hắn cười rồi cũng lao đi mất hút, để lại một ánh mắt nhìn hắn lưu luyến không muốn rời.
--------------
Trở lại thực tại, cô liền thở dài, nghĩ về hắn sau khi dọn nhà cô cũng nhanh chóng tìm ra được chiếc mũ sói của hắn nên mới ra vô biệt viện của hắn nhiều như vậy. Chợt nghe thấy tiếng bước chân cô tưởng hắn về liền quay lại nhưng quay lại thì cô chợt cứng người lại. Chặn đầu cô là hai kẻ hắc y nhân một kẻ bước lên trước cười ghê rợn.
-"Hắc hắc, kính chào tiểu thư Cổ Tộc, Cổ Huân Nhi mong cô có thể đi cùng ta, ta cũng không muốn dùng vũ lực với cô đâu, hắc hắc" tên Nguyên hộ pháp cười man rợn nói.