Thế giới của chúng ta vô cùng mênh mông rộng lớn, từ trước đến nay con người vẫn chưa từng tìm hiểu hết các hiện tượng sự việc thần bí ở trên thế giới này, đặc biệt là những hiện tượng liên quan đến những thứ kỳ ảo mà người ta gọi là " không khoa học "
Câu chuyện này kể về một truyền thuyết ở địa cầu thời xa xưa, truyền thuyết kể rằng khi mặt trăng che khuất mặt trời sẽ xuất hiện hiện tượng nhật thực nhưng cái đáng chú ý nhất đó chính là khi nhật thực xuất hiện nó sẽ đem một người hợp với nó nhất mà người ta thường gọi là "số mệnh " mang biến mất khỏi thế gian này
Câu chuyện này sẽ mãi tiếp tục nhưng không có mấy ai tin tưởng nếu như sự việc thần bí này không xuất hiện ở trên người nhân vật chính của chúng ta!
---- phân cách ----
Đã được một tuần kể từ khi Hoàng Tuấn được xuyên đến thế giới này, việc này vô cùng khó tin nhưng đó lại là sự thật!
Nghĩ đến ngày hôm đó Hoàng Tuấn đang trên đường đi học về thì bỗng nhiên bầu trời trở nên tối om lại, tuấn nhẹ ngẩng đầu nhìn lên trời thì thấy bầu trời tràn ngập màu đen tăm tối, tuấn lúc đó kinh ngạc vô cùng cậu nhìn xung quanh có vài người đi gần bản thân nhưng tuấn lại phát hiện những người đó khuân mặt lại tỏ ra vô cùng bình thản? Điều đó nghĩa là gì? Đó chính là bọn họ không hề thấy những thứ mà tuấn đang nhìn thấy!
Tuấn đang vô cùng kinh ngạc thì bỗng! Trên bầu trời từ những đám mây đen tụ dần dần lại thành một hình vòng tròn mà bên trong vòng tròn đó xuất hiệm một cái thông đạo đen kịt và có những tia sét thiệm điện đang cơ lập loè chằng chịt nối liền không dứt
Tuấn đôi mắt căng tròn hai chân không biết vì sao run rẩy liên hồi, hiện tại trọng đầu tuấn xuất hiện vô vàn hình ảnh cảnh tượng nhưng hình ảnh phía trước vô cùng làm cho cậu rất là rung động!
Mà hiện lúc này cũng không phải lúc suy nghĩ nhiều hiện tại trọng đầu cậu nghĩ đến chỉ có một từ " CHẠY"!
Nói là làm tuấn liền quay đầu đang định bỏ chạy thế nhưng hiện tại bỏ chạy có còn kịp sao?
Xung quanh cơ thể tuấn bỗng xuất hiện từng đợt từng đợt cơn gió màu đen, cứ thế tiếp tục cho đến khi tuấn hoàn toàn mất đi tầm nhìn của mình, xung quanh cậu hiện tại bị bao bọc kín bởi những khối làn khói màu đen mà bản thân cậu thì đã hoàn toàn mất đi ý thức, cơ thể tuấn cũng là từ từ mà bay lên bầu trời hướng về phía vòng xoáy đen kia đi đến...
Trở lại chuyện chính
Tuấn hiện tại thở dài không ngớt, bàn tay hắn với với hộp sữa uống... Ân! Chính là hộp sữa của trẻ con! Chuyện này thật sự khiến tuấn phiền muộn nhưng sự thật là Bản thân Tuấn khi xuyên qua đây liền trở thành một đứa bé mới tầm vài ngày tuổi!
Lúc cậu xuyên tới tuấn liền nhận ra bản thân không nhìn thấy gì nhưng cho đến khi mở được mắt cậu mới bàng hoàng kinh ngạc, bản thân mình lại trở thành một " đứa bé "
Còn việc tại sao tuấn hiện tại lại uống sữa trẻ con à! Cũng chịu thôi ai bảo bản thân cậu hiện tại còn không nhai được cái gì à!
Hiện tại cơ thể mới này của tuấn cũng chỉ có mười mấy ngày tuổi thôi cũng vì thế bản thân cậu mới bị mẫu thân của mình bế cả ngày!
Nói đến mới đáng chú ý, tuấn nhìn chằm chằm vào khuân mặt mẫu thân của mình mà khẽ thầm than trong lòng " mẹ thật là trẻ à"
Mà nói đến người mẫu thân mới này của mình tuấn mới đầu cũng thầm giật mình! Vị mẫu thân này của cậu nhìn thì cũng không phải xinh đẹp lắm nhưmg nói về độ dễ thương thì... Đúng là phải kêu là "Siêu kute", khuân mặt nhỏ nhắn, hai má thì hồng hào phũng phĩnh đặc biệt là có hai cái núm đồng tiền! Đôi môi thì là môi anh đào chũm chĩm! Và cả một bộ ngực phảng bàn là! Thử hỏi cái này giống một vị mẫu thân ở chỗ nào à? Cái này rõ ràng là một vị tiểu muội tử lolicon thì đúng hơn!!!?
Cúng chính là vì vị mẫu thân này của cậu có màn hình tivi phẳng 360° khiến hắn suốt ngày phải uống sữa bò hà
Nếu như không phải là mọi người xung quanh và mẫu thân cậu luôn gọi cậu là Diệp nhi thì tuấn thuật sự nghi ngờ mình có phải là con của mẫu thân hay không
Mà Nói đến cái tên diệp nhi này thì đây chính là cái tên mới của cậu ở thế giới này! Nói tên đầy đủ thì là "Diệp Tuấn" không biết chùng hợp hay không tên cậu vẫn là cái tên trước kia chỉ thay mỗi họ mà thôi, nói đến họ thì tuấn thật hoài nghi cha mình là ai? Tuấn từ khi xuyên qua đến thật sự đã không thấy cha của mình rồi...
nói đến mẫu thân hắn thì nàng tên là "Trúc Anh", từ khi cậu mới đến chưa nhìn thấy gì thì Trúc Anh vẫn luôn ở bên cạnh cậu, ôm cậu khiến hắn cảm thấy ấm áp tình thân vô cùng, nói đến cuộc sống trước đây thì hoàng tuấn vốn chỉ là một cô nhi trẻ mồ côi sống qua ngày mà thôi, vốn bản thân cậu cũng chẳng có mục đích gì trọng cuộc sống mà hiện tại cậu đã xuyên qua đây rồi dĩ nhiên phải cố gắng mà sống một cuộc sống mới tốt hơn thôi
Đang cơ ở trầm mê suy nghĩ bỗng tuấn nghe thấy ở bên ngoài của có tiếng gõ sau đó là một âm thanh khà khàn già nua vọng vào
" Trúc Nhi ra đây mau nên! Ta có chuyện vô cùng khẩn cấp liên quan đến Phu quân của ngươi vì vậy phải nhanh ra đây à! "
Trúc Nhi đang ôm Diệp Tuấn trong lòng bỗng nhiên nàng ngồi bật dậy kinh ngạc chạy về phía ông lão ngoài cửa dồn dập nói
" Diệp ca! Diệp ca làm sao cơ!? Trưởng làng ngài mau nói cho ta biết diệp ca sao rồi!?"
Ông lão thấy vậy liền nói thẳng vấn đề chính cho Trúc Anh nghe, sau khi nghe xong chúc anh khuân mặt liền hiện lên vẻ vô cùng lo lắng sau đó nàng liền đặt Diệp Tuấn xuống rồi nói
" Diệo nhi ngoan! Ở yên đây nha mẫu thân sẽ quay lại ngay thôi "
Nói xong Trúc Anh liền chạy nhanh ra ngoài để lại Diệp tuấn ở lại khuân mặt tràn đầy mộng bức
" Cái này là chuyện gì xảy ra? Có ai nói ta nghe được không...!? "
sabộsa