Chương 276: Uyển Tình chân thành!

Mộ Dung Khuynh Thành tuy vừa mới trở thành nữ nhân của Nham Kiều không quá lâu, nhưng nàng đối với chuyện này từ đầu thế nhưng không có lo lắng chút nào!

Dù sao chỉ cần ở bên cạnh Nham Kiều, nàng đều cảm thấy hạnh phúc.

Mặc kệ lão gia hắn có bao nhiêu nữ nhân, chỉ cần trong lòng hắn có riêng mình một vị trí, như vậy nàng liền cảm thấy mỹ mãn.

Nha đầu này chính là đơn thuần cùng thiện lương như vậy, dễ dàng thỏa mãn như vậy...cũng là nguyên nhân làm cho Nham Kiều luôn sủng nàng!

Nham Kiều nhìn xem lâm vào kích động cùng vui vẻ chúng nữ, nhịn không được cưng chiều mà lắc đầu!

Hắn bản thân ngay từ khi tu luyện có thành quả cùng chưởng khống bản thân 'nội thế giới', chính là không sợ lạnh nhạt bất cứ nữ nhân nào của mình...cho dù các nàng số lượng có hơi nhiều ra một chút đi nữa!

Thời gian đối với thân là trường sinh chủng hắn, đó đúng thật là không đáng giá nhắc tới sự tình!

Mà có thật nhiều thời gian, hắn thì chỉ cần càng thêm chú tâm bồi bạn cùng các nàng bên cạnh từng người một, kia tuyệt không lo lắng các nàng cảm thấy bản thân mình lạnh nhạt các nàng.

Còn về phương diện kia nhu cầu...Nham Kiều càng không thể nào có vấn đề!

Lấy hắn 'sức chiến đấu' ở hiện tại, cho dù gộp chung các kiều thê lại cùng một chỗ...lúc kia các nàng vẫn sẽ bị hắn làm cho cầu xin tha thứ liên tục, hoặc là trực tiếp mê ly ngất đi mà thôi!

Chính là bá đạo như vậy!!

Bỉ Bỉ Đông cùng Tiết Thanh Thu các nàng bên trong nội thế giới không chỉ một lần liên hợp với nhau, thậm chí còn kéo không ít thiếp thân thị nữ như Chúc Thần Dao chúng nữ cùng một chỗ trên giường, ý đồ dựa vào nhân số ưu thế mà 'đánh bại' hắn một lần!

Nhưng cho đến hiện tại, Nham Kiều chưa bao giờ 'thua trận' trong tay các nàng qua, mặc dù thời gian dùng để mà đánh bại các nàng lại có chút không ngắn chính là!

Dù sao bản thân hắn có thật nhiều thê tử nha, dùng một ngày hai ngày để cùng nhau quấn lấy ở trên giường ân ái cùng vuốt ve...đó đều là chuyện thường tình nên có.

Một số thời khắc hứng thú dâng trào hoặc muốn song tu giúp cùng các nàng tu luyện, kia Nham Kiều cần thời gian nhất định là phải dùng tuần để mà làm đơn vị tính toán rồi!

Các tiểu thị nữ bên trong nội thế giới, đối với các vị phu nhân cùng lão gia hành vi thế nhưng hết sức quen thuộc đây!

Bỏ qua một chút suy nghĩ vu vơ này.

Nham Kiều nhìn xem Tô Uyển Tình chúng nữ tựa như thiên tiên dung mạo, ôn nhu mà cười nói "Như vậy hiện tại mọi người bắt đầu sắp xếp bên dưới nhân thủ, làm cho bọn hắn tiếp nhận công việc!"

"Ngày mai ta mang theo toàn bộ Hồ Điệp Các tòa này sơn phong, hoành độ hư không quay về bên kia!"

"Ân, lão gia ngươi cứ an tâm!"

Nghe hắn nói như vậy, Tô Uyển Tình các nàng không có quá nhiều bất ngờ mà chỉ nhu thuận nhẹ gật đầu.

Dù sao lão gia hắn đối với xung quanh rất nhiều Hồ Điệp Các nữ đệ tử chính là rất quen thuộc, đương nhiên sẽ không bỏ lại các nàng tại Tây Vực này.

Chỉ có bên cạnh Từ Tĩnh cùng Thanh Di là có chút ngoài ý muốn, nhưng lại mím môi không nói.

Hiện tại, chỉ có ở bên cạnh nam nhân này mới có thể để cho các nàng an tâm vượt qua thời gian, nếu không có vị này che chở...các nàng hai mẹ con nhất định sẽ bị Viêm tộc bắt về sử trí theo tộc quy!

Ban đêm!

Bên trong rộng lớn phòng ngủ tràn ngập giai nhân mê người hương thơm cơ thể, hợp với khung cảnh tuyệt đẹp làm cho bầu không khí nơi đây đều là mị hoặc cùng ngọt ngào.

Trên giường lớn, Mộ Dung Khuynh Thành thon dài kiều mị cơ thể gắt gao quấn lấy bên cạnh La Tiểu Thiến, hai nàng đều đang rất thơm ngọt mà cùng nhau chìm vào mộng đẹp.

Cơ Tuyết Nhạn cùng La Thiên Tuyết cũng toàn thân trắng nõn không một mảnh vải, thân hình mê người thướt tha lộ ra mệt mỏi quá sức mà ôm lấy nhau nghỉ ngơi.

Các nàng trên mặt đều là xuân sắc cùng kiều diễm mị hoặc chưa tan, để lộ như có như không nụ cười hạnh phúc cùng thỏa mãn treo trên khóe miệng.

Bên dưới hạ thể mê người của các nàng, cái kia xung huyết múp míp 'cô bé' còn không ngừng tuôn ra từng dòng trắng đục xen lẫn nhau chất lỏng.

Hợp với mê người đào nguyên nơi kia, tạo nên một bức tranh tuyệt mỹ chỉ giành riêng cho một mình Nham Kiều thưởng thức.

Hiển nhiên, các nàng đều vừa mới bị Nham Kiều sủng ái đến bất lực mà nghỉ ngơi đấy.

Tô Uyển Tình cả cơ thể mềm mại thủy nộn đều là yên hà nổi lên cùng ngọc dịch, nàng hơi thở như lan mà thở dốc liên tục.

Hai chân thon dài mê người tùy ý mở rộng, để lộ hoa huyệt căng tròn đã bị mật dịch cùng tinh hoa của Nham Kiều làm cho lầy lội đến không chịu nổi.

"Phu quân~"

Tô Uyển Tĩnh sau khi tại trong ngực Nham Kiều lấy lại một chút sức lực cùng nhận thức, nàng mới khẽ ngẩn đầu mà hôn lấy hắn trên môi một ngụm, mềm giọng mà nỉ non lấy.

Ánh mắt của nàng nhìn xem Nham Kiều đều nhanh hóa thành thực chất xuân thủy, tình ý nồng đậm cùng dạt dào trong mỹ mâu ngập nước kia, đã khó có thể diễn tả bằng lời.

Nàng yêu nam nhân này!

Từ lúc ban đầu chỉ vì tránh đi số phận mà đầu nhập vào lòng hắn ôm ấp, rồi lại dần dần không hay biết mà đem lòng yêu hắn...cho đến hiện tại nàng đã yêu hắn đến không thể tự kiềm chế.

Chỉ cần hắn vui vẻ, chỉ cần hắn mỉm cười đối với nàng...đó chính là nàng hạnh phúc lớn nhất sự tình.

Nam nhân này chính là của nàng tất cả!

Một tiếng phu quân ngọt lịm, đã bao hàm tất cả cảm xúc cùng chân ý từ tận đáy lòng của nàng giành cho hắn.

Một tiếng phu quân này đem Nham Kiều đáy lòng đều mềm nhũn cùng ấm áp.

Nham Kiều hai tay lúc này đang đem nàng yêu kiều cơ thể ôm lấy kề sát vào lòng chính mình, nghe vậy lập tức cúi đầu cưng chiều chăm chú nhìn xem tiểu yêu tinh hằng đêm đều quấn lấy hắn này.

Nàng rất đẹp, lại thêm vào mị hoặc tự sinh từ thể chất đặc thụ, làm cho nàng khí chất có phần yêu mị tận xương lại xen lẫn một chút thanh xuân tịnh lệ...vô cùng hấp dẫn lòng người.

Nàng hoàn toàn chính là một cái hại dân hại nước tuyệt thế yêu nữ nha, nhưng hiện tại yêu nữ này trái tim đã bị hắn cho bắt lấy vĩnh viễn.

Mãi mãi đem nàng kề cận bên cạnh chính mình!

"Tình nhi...phu quân cũng yêu ngươi!"

"Cho dù trãi qua vô tận tuế nguyệt về sau đi nữa, ta vẫn sẽ yêu ngươi...vẫn sẽ bên cạnh mà bảo vệ lấy ngươi!" Nham Kiều ánh mắt chú tâm nhìn xem giai nhân mê ly trong ngực, nhẹ nhàng nhưng lại chân thành mà nói.

Nghe vậy, Tô Uyển Tình đáy mắt hiện lên kích dồng, nhất thời nhịn không được mà góp lấy môi mềm mộng nước, gắt gao hôn lấy hắn không thả.

Qua hồi lâu, hai người mới chậm rãi tách ra, giữa hai bên kéo theo mê người hương khí.

"Ân...Uyển Tình mãi mãi ở bên cạnh phu quân, cho dù có chết cũng là ma bên cạnh phu quân!" Tô Uyển Tình hai mắt mê ly cùng hạnh phúc, chăm chú nói.

Nàng trắng bóng cơ thể phía trên đều là đấu về của Nham Kiều để lại, hai đôi trắng như tuyết ngực sữa cùng phía trên hạt anh đào cũng hiện lên từng đạo dấu vết bị mạnh mẽ thưởng thức qua.

Nhớ đến Nham Kiều đối với mình tham muốn cùng mê luyến đến khó tách rời, Tô Uyển Tình nội tâm vừa đắc ý lại vừa ngọt ngào.

Hai người cứ như vậy tâm tình lấy, ngọt ngào lại yên bình đến lạ!

Qua thật lâu, Tô Uyển Tình mới nghịch ngợm hướng về Nham Kiều nhẹ nói "Phu quân...Phi Nhã các nàng làm ngươi không cao hứng?"

Nghe vậy, Nham Kiều có chút không hiểu ra sao mà nhìn xem tiểu kiều thê này của mình, khuôn mặt buồn bực nói "Ta làm sao lại không cao hứng đối với các nàng rồi?"

Tuy nói hai thiếu nữ kia trước đó còn có một chút kiêu ngạo giữ lại tại sâu trong nội tâm, nhưng hắn từ đầu là hoàn toàn không có quan tâm lấy, làm sao cần hướng các nàng sinh khí chứ?

Tô Uyển Tình uốn éo một chút mềm mại lại trắng bóng một mảnh cơ thể, yêu mị đem ngực sữa quy mô của mình chà sát đến Nham Kiều lồng ngực.

Hai cánh tay mảnh khảnh cùng đùi đẹp thon dài như ngọc của nàng tựa như bạch tuột một dạng, chăm chú quấn lấy Nham Kiều cường tráng cơ thể.

Cảm nhận được cảm giác ấm áp cùng an toàn bao phủ, nàng mới hài lòng mà nhẹ hôn hắn một ngụm, mỉm cười mị mị nói "Như vậy, tại sao lần trước nàng tìm đến hiến thân, phu quân ngươi lại cự tuyệt nàng rồi?!"

Nghe vậy, Nham Kiều mới bừng tĩnh đại ngộ, một bàn tay tại cái mông trắng nõn đẩy đà của Tô Uyển Tình mà mạnh mẽ xoa nắn lấy, buồn cười nói "Khi đó nha đầu kia một bộ ủy khuất đến không được, ta làm sao lại có thể xuống tay với nàng cơ chứ?"

Hắn cũng không muốn quá miễn cưỡng bất kỳ một nữ nhân nào, mà khi đó hắn rõ ràng có thể cảm nhận được tiểu yêu tinh kia trong lòng còn có một chút kháng cự cùng chần chờ đối với việc cùng hắn đây này.

Nghe vậy, Tô Uyển Tình xem như hiểu rõ.

Du Phi Nhã trước kia đích thật còn có kháng cự, nhưng hiện tại rõ ràng đã không còn rồi...hiển nhiên chỉ cần lại chủ động tiến đến một lần nữa, lão gia nhất định đem nha đầu kia ăn đến không còn chút gì a!

"Ngô...quá sâu...phu quân..."

"Nóng quá...quá trướng...!"

Vốn đang suy nghĩ miên man làm sao để giúp Du Phi Nhã.

Tô Uyển Tình đột nhiên cảm thấy hạ thể nộn huyệt béo mập, vốn đã chứa đầy tinh hoa của mình lại bị Nham Kiều cự vật mãnh liệt xâm nhập mà vào, cơ thể của nàng run rẩy mà nhịn không được rên rỉ một tiếng mê người.

Cái kia nóng bỏng lại cứng như sắt cự vật quá to lớn, ngay lập tức đã đem hoa tâm tại nơi sâu nhất của nàng cho liên tục trùng kích, mật huyệt bên trong vô số mị thịt bị cự vật thân thể kích thích để cho nàng đầu óc trống rỗng.

Nàng chỉ cảm nhận được Nham Kiều lại đem nàng đặt dưới thân, tùy theo đó chính là linh hồn của nàng lại bắt đầu tại vu sơn chi đỉnh bồi hồi.

Phu quân...quá mức mạnh mẽ!

Đây là ý nghĩ còn sót lại trong tâm trí của nàng vào lúc này.

Trong phòng ngay lập tức vang lên giai nhân cao vút lại yêu mị thanh âm rên rỉ, làm cho Nham Kiều xương cốt đều mềm!

...

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN