Chương 269: Từ Tĩnh

Cơ Tuyết Nhạn không chỉ cảm thán thân phận có phần đặc thù của Từ Tĩnh, mà nàng phần nhiều là đối với hoàn cảnh bi thương của thiếu nữ này sinh ra cộng minh cùng đồng tình.

Vì tông môn tương lai tồn vong...phụ thân của nàng lại tự tay đem nữ nhi hạnh phúc dâng lên cho một người xa lạ, chủ động để người khác đùa bỡn thân thể nữ nhi của mình.

'Nếu không có lão gia xuất hiện...ta kết cục hiện tại so với Từ Tĩnh, thậm chí sẽ còn thêm thê thảm hơn chứ?!'

Cơ Tuyết Nhạn nghĩ tới khi xưa chính mình thê lương tương lai, nàng mỹ mâu kiều mị nhìn xem nơi xa Nham Kiều thân ảnh!

Đạo thân ảnh này đã khắc sâu trong lòng của nàng, trong đáy mắt tình ý ngọt ngào nhất thời khó mà che giấu được.

Tô Uyển Tình ánh mắt khẽ đảo một vòng trên Từ Tĩnh cơ thể, như tùy ý mà lườm Thanh Di mẫu nữ một mắt, lại cố ý nhíu mày nói "Sự tình quan trọng như vậy, ngươi lại không nói với chúng ta từ sớm, đây là không tin tưởng ta cái này thánh nữ rồi?"

"Thánh nữ...Thanh Di tuyệt đối không có ý đó!!" Thanh Di nghe vậy khuôn mặt hơi biến sắc, mở miệng vội vàng muốn giải thích.

Nhìn xem nàng lo lắng khuôn mặt có chút tái nhợt, La Thiên Tuyết trong mắt hiện lên không đành lòng mà nhẹ nói "Uyển Tình đang đùa ngươi đâu!"

"Ngươi đối với Hồ Điệp Các cống hiến cùng tận tụy nhiều như thế, chúng ta một mực nhìn ở trong mắt, làm sao sẽ vì chuyện này mà trách tội ngươi cơ chứ?" La Tiểu Thiến ở bên cạnh ôm lấy tỷ tỷ của mình một đầu cánh tay, cười híp mắt mà nói.

Nữ nhân này hiện tại quản lý Hồ Điệp Các đâu ra đấy hết sức rõ ràng, làm cho các nàng thuận tiện hơn rất nhiều trong lúc vận hành Vân Lam thương hội!

Cũng vì vậy, khi nghe được nữ nhi của Thanh Di gặp chuyện, các nàng mới chủ động hướng về lão gia góp lời bên gối, từ đó phái đi Tà Huyết Giáo nhân thủ ra tay cứu lấy nàng cùng nữ nhi hai người!

Vì sao lại dùng Tà Huyết Giáo danh nghĩa mà cứu ra Từ Tĩnh?

Dù sao Vân Lam Thương Hội về sau cũng cần tại Trung Vực bên kia mở rộng lực ảnh hưởng của mình, nếu hiện tại quang minh chính đại đánh Viêm tộc khuôn mặt quá đau...ngược lại không quá thích hợp nha!

Huống hồ lão gia cũng có ý định dùng Tà Huyết Giáo hố Viêm tộc một lần đây!

La Tiểu Thiến cùng Tô Uyển Tình ánh mắt hơi liếc nhau, hai nàng không biết lại đang đánh lấy mưu ma chước quỷ gì đối với Thanh Di hai mẹ con đây.

Thanh Di nghe vậy mới nhẹ thở ra một hơi thật dài, lại chú ý tới Tô Uyển Tình các nàng không có chút nào sinh khí khuôn mặt, lúc này mới triệt để đè xuống nội tâm lo nghĩ!

Nàng biết...vị kia Tiêu Dao thánh giả nguyện ý cứu lấy nữ nhi Từ Tĩnh của nàng từ tay Viêm tộc, thuần túy là bởi vì Tô Uyển Tình chúng nữ ở bên cạnh vì nàng mở miệng cầu tình mà thôi.

Nàng tuy thân phận chân thật có một chút đặc thù cùng cao quý, nhưng tại trong mắt vị kia...thuần túy chỉ là một chuyện không đáng kể chút nào!

"Được rồi, trước hết để cho Từ Tĩnh nàng ở lại đây nghĩ lại một thời gian, lão gia hiển nhiên sẽ tự có sắp xếp của mình!"

Tô Uyển Tình ẩn ý mỉm cười gật đầu, hơi ra hiệu cho Thanh Di không cần lo lắng quá nhiều chuyện này, sau đó rất nhanh quay người rời đi nơi này.

Nàng đến đây tham dự náo nhiệt cũng chỉ vì hiếu kỳ một chút thân thế của Thanh Di nữ nhân này mà thôi...nào có ở cùng bên cạnh lão gia quan trọng hơn nha!

Nhìn xem Tô Uyển Tình lắc lấy thủy xà cơ thể mê người hướng về Nham Kiều vị trí mà đi, La Tiểu Thiến tức thì bĩu môi mà lầm bầm "Yêu nữ này cả ngày đều chỉ biết quấn lấy lão gia mà nũng nịu, thật sự không có một chút thận trọng của nữ nhân nên có!!!"

Nói là nói như vậy, nhưng nàng cơ thể yêu kiều lại không chậm một chút nào, rất nhanh chóng dời bước đuổi theo Tô Uyển Tình cước bộ phía sau, phía trên tuyệt mỹ khuôn mặt đều là ý cười nhìn xem Nham Kiều.

Cơ Tuyết Nhạn cùng La Thiên Tuyết thấy vậy mím mím môi không nói, nhưng âm thầm lại tức giận trợn nhìn tiểu nha đầu này một mắt.

Cái này tiểu yêu nữ cũng không thận trọng đi nơi nào, đều hận không thể cả một đời quấn trên người lão gia vậy!

Hai người các nàng...đương nhiên cũng muốn như vậy rồi, nhưng trở ngại tính cách thận trọng cùng tĩnh lặng, các nàng mới không có quang minh chính đại như vậy mà thôi!

...

Từ Tĩnh tâm trạng lúc này có thể nói vô cùng hỗn loạn.

Nàng một mực im lặng ngồi tại bên cạnh Thanh Di, hai bàn tay nhỏ lạnh buốt gắt gao nắm lấy bàn tay ấm áp cùng mềm mại của mẫu thân.

Hai người đã xa cách quá nhiều năm, không nghĩ lại có thể may mắn gặp nhau trong lúc trớ trêu này.

Trong mắt của Từ Tĩnh đến hiện tại vẫn chưa hết tuyệt vọng cùng bi thương, nàng tuyệt đối không ngờ mình có một ngày lại trở thành cả tông môn vật hi sinh.

Phải tùy ý bị chính phụ thân của mình cùng lão tổ, liên hợp mưu đồ đưa đến một nam nhân xa lạ trong tay mà đùa bỡn.

Nàng ngay từ ban đầu là không thể tin đây là sự thật, nhưng vị kia lão tổ của Huyền Thiên tông trong lúc cùng Tà Huyết Giáo chúng cường giả giao thủ lời nói chấn động kia...triệt để làm cho nội tâm nàng tuyệt vọng.

Tuy khi đó đột nhiên bị Tà Huyết Giáo xuất hiện bắt đi, nhưng nàng lại không có một chút hoang mang hay sợ hãi, ngược lại chỉ có giải thoát cùng nhẹ nhỏm...

Cố gắng đè xuống thê lương cảm xúc trong lòng, Từ Tĩnh ánh mắt nhìn xem một mực nắm lấy tay mình mẫu thân, cảm nhận được chưa từng có thân thiết cùng an ổn.

Đến tận lúc này, nàng mới biết được mẫu thân của mình không phải qua đời từ sớm theo lời phụ thân, mà là một mực trốn tránh truy sát của Viêm tộc.

Nhưng dù là như vậy, mẫu thân vẫn không muốn rời xa nàng, vẫn khăng khăng ở lại Tây Vực nguy hiểm trùng trùng này...tất cả chỉ vì muốn gặp lại nàng cái này nữ nhi.

Từ Tĩnh lúc này tuy bị phụ thân làm cho tan nát cõi lòng, nhưng nàng lại bất ngờ cảm nhận được tình thương chân thành cùng thuần túy của mẫu thân giành cho mình.

Cái cảm giác này...đó là nàng đã khát khao vô số năm qua!

Chú ý tới nàng đã từ bi thương bên trong lấy lại bình tĩnh, Thanh Di nhẹ giọng hướng về nữ nhi nói nhỏ "Tĩnh nhi, mau hướng chư vị tiểu thư tạ ơn...nếu không có chư vị ra mặt nói giúp, mẫu nữ chúng ta là không thể nào gặp mặt!"

Từ Tĩnh cố nén trong lòng vô số cảm xúc, ánh mắt nhìn về La Thiên Tuyết cùng Cơ Tuyết Nhạn hai người.

Đối với Cơ Tuyết Nhạn cái này khi xưa Tây Vực đứng đầu nhất thiên chi kiêu nữ, nàng cũng đã từng tiếp xúc qua rất nhiều lần, giữa hai bên cũng có thể xem như nhận biết nhiều năm tri kỷ.

Nàng khi xưa cũng đã từng nghĩ tìm cách cứu lấy Cơ Tuyết Nhạn khỏi bàn tay bản thỉu của Cố gia đấy, nhưng chỉ tiếc một mực có lòng mà không đủ lực.

Khi biết được tin Cơ Tuyết Nhạn bất ngờ được một quý nhân ra tay cứu giúp, nàng cũng từng âm thầm cao hứng qua rất lâu...nhưng nàng lại không thể ngờ rằng, ngày hôm nay bản thân mình lại rơi vào hoàn cảnh vô cùng tương tự.

Về phần khí chất tựa như thiên tiên lại xinh đẹp tuyệt luân La Thiên Tuyết đang đứng bên cạnh Cơ Tuyết Nhạn, Từ Tĩnh lại có chút xa lạ...nhất thời không biết nên nói như thế nào cho phải phép.

"Từ Tĩnh đa tạ...tiểu thư ân cứu giúp...!"

Nhìn thấy nàng trong mắt đều là quẩn bách cùng khẩn trương thần sắc, La Thiên Tuyết ôn nhu mỉm cười hướng về Cơ Tuyết Nhạn cùng Thanh Di nói "Các ngươi thật tốt tâm sự lẫn nhau, ta trước đi giúp Diễm Cơ cùng Du Phi Nhã hai người kia một tay!"

"Khuynh Thành cho lão gia hầm canh thang vẫn còn một chút mới hoàn thành, chúng ta còn một ít thời gian!"

Tuy hiện tại phần lớn công việc của thương hội đều được Diễm Cơ hai người xắp xếp gọn gàng đâu vào đấy, nhưng vẫn còn rất nhiều việc cần chính nàng hoặc Tô Uyển Tình chúng nữ đưa ra quyết định đâu!

Dù sao thân phận của các nàng thế nhưng là lão gia tiểu kiều thê nha, đó không phải là Diễm Cơ cùng Du Phi Nhã hai cái này nữ nhân có thể so sánh được!

Nhìn xem La Thiên Tuyết bóng lưng biến mất, Thanh Di trong mắt hiện lên xúc động cùng nhẹ thở ra một hơi, sau đó ánh mắt nàng hướng về Cơ Tuyết Nhạn nói nhỏ "Tuyết Nhạn tiểu thư cùng nữ nhi sớm đã quen thuộc, Thanh Di hi vọng người có thể thay ta an ủi nàng!"

"Tốt" Cơ Tuyết Nhạn trong mắt hiện lên mỉm cười nhẹ gật đầu, chậm rãi ngồi lại bên cạnh Từ Tĩnh, nhẹ nhàng tâm sự lấy.

"..."

Qua thật lâu.

Từ Tĩnh trong mắt đều là mê mang, vô cùng khó nhọc mà đem tất cả tin tức từ mẫu thân cùng khuê mật trong miệng cho tiêu hóa hoàn tất.

Nàng hiện tại cũng đã hiểu rõ vì sao bản thân mình bị Tà Huyết Giáo hai vị Bán Thánh bắt đi, nhưng lại đột nhiên xuất hiện bên cạnh vị này Vân Lam Tông đại nhân vật.

Nhưng hiểu rõ mọi chuyện, lại làm cho nàng càng thêm rung động cùng sợ hãi.

Tà Huyết Giáo khi xưa có thể đem cả Tây Vực làm cho lòng người bàng hoàng, thực lực có thể nói là kinh khủng đến làm cho người sợ hãi.

Ấy vậy mà tại không một ai biết đến tình hướng dưới, Tà Huyết Giáo đã bị Vân Lam Tông một vị đại nhân vật cho thâu tóm vào trong tay!

Chuyện này...quả thật quá mức huyền ảo đối với nàng.

"Ngươi trước hết an ổn tại đây cùng Thanh Di đoàn tụ cùng nhau, không cần lo lắng Viêm tộc hay Huyền Thiên Tông tìm đến cửa!"

Cơ Tuyết Nhạn có chút đau lòng nhìn xem mình khuê mật cái kia tiều tụy khuôn mặt xinh đẹp, mỉm cười mà an ủi lấy.

"Tuyết Nhạn...ngươi hiện tại..."

Từ Tĩnh mím môi nhẹ gật đầu, sau đó như nhớ ra chuyện gì mà nhỏ giọng hỏi lấy.

Ánh mắt của nàng cũng yếu ớt mang theo rụt rè, nhìn xem nơi xa đang đùa giỡn cùng Tô Uyển Tình chúng nữ Nham Kiều!

...

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN