Chương 267: Huyền Thiên cùng Hỏa Huyền

Nếu không phải Phương Trần là đệ tử duy nhất của Phiêu Tuyết tôn giả, cái kia sống vô số năm mà thâm bất khả trắc trưởng lão, hắn đã sớm một chưởng muốn vổ chết tên không biết sống chết này.

Khi xưa một mực quấn lấy Tĩnh nhi còn chưa đủ, hiện tại lại còn bất chấp trên dưới tông môn an nguy mà gây sự trước mặt Viêm tộc một vị thiên kiêu công tử!

Hắn mặc dù ẩn ẩn biết rõ Phương Trần cùng Phiêu Tuyết thần bí người kia kia sau lưng có một gia tộc không chút nào đơn giản, thậm chi có thể so với Huyền Thiên Tông một hai.

Nhưng dù là như vậy đi nữa, hắn tin chắc Phương gia cũng không thể nào so với viễn cổ bát tộc một trong Viêm Tộc được!

Bởi vì đây chính là bá chủ một trong của toàn bộ đại lục, là có thể cùng Vân Lam Tông ganh đua so sánh tồn tại!

Nếu hắn không đem Từ Tĩnh cái này đáng thương nữ nhi gả về Viêm tộc, như vậy Huyền Thiên Tông phải đối mặt chính là tai họa diệt môn...thậm chí so với Phỉ Thúy Cốc kiếp nạn còn phải thê thảm hơn rất nhiều.

Hắn không thể vì sai lầm khi xưa của mình, mà đem toàn bộ tông môn cho dồn vào đường chết được!

Từ Thanh Sơn đột nhiên bạo phát, lập tức đem trong đại điện bên trong rất nhiều đệ tử đều trắng bệch khuôn mặt, không dám ngẩn đầu.

Rất nhiều trưởng lão cùng phong chủ lão quái vật cũng dùng ánh mắt bất thiện mà nhìn về bên dưới Phương Trần, bên trong đã xen lẫn sát ý cũng căm hận!

Bọn hắn đã từ miệng Từ Thánh Sơn mà biết rõ nam tử tóc đỏ thân phận cùng địa vị từ trước, cũng hiểu rất rõ Huyền Thiên Tông trên dưới hai vạn đệ tử an nguy tồn vong chính là phải dựa vào Từ Tĩnh để mà duy trì.

Mà tất cả sai lầm chính là Từ Thanh Sơn khi xưa mang lại, bọn hắn cũng sẽ không đối với cái này gan to bằng trời tông chủ thông cảm!

Bọn hắn đương nhiên càng không muốn chết trong tay Viêm tộc, cho nên lúc này tuyệt đối không thể gây nên cái kia cao ngạo nhân vật công tử có chút bất mãn.

Hiện tại đã không thiếu người rục rịch, âm thầm nghĩ ra tay trấn sát Phương Trần tên này không biết thời thế tại chỗ, nhằm bảo toàn an nguy tông môn.

Phương Trần đối mặt nhiều vị Đấu Tôn uy áp cùng sát ý cực hạn đè ép trên thân như thế, làm cả cơ thể của hắn cũng trong nháy mắt như rơi vào hầm băng mà cứng đờ tại chỗ, trong miệng lời nói vậy mà sinh sinh bị nuốt trở về trong bụng!

Nhưng ánh mắt của hắn vẫn mang theo thiêu đốt vô biên lửa giận, không cam lòng mà nhìn xem Từ Thành Sơn cùng tên kia thần bí nam tử trẻ tuổi!

Hắn biết người này thân thế nhưng là kinh người...có thể làm cho Huyền Thiên Tông trên dưới đều cúi đầu như vậy, cho dù hắn còn có Phương gia phía sau cũng khó có thể so bì một hai.

Nhưng hắn tuyệt đối không thể để cho Từ Tĩnh rơi vào tay nam nhân khác được, hắn thà chết cũng phải giành lại được nàng!

Khi xưa bị phản bội, để cho hắn càng biết trân quý lấy thiếu nữ một mực với hắn kia!

"Xem ra là có ngươi dám đánh bổn tọa nữ nhân?"

Hỏa Huyền ngồi trên tông chủ bảo tọa, khuôn mặt tùy ý hiện lên hứng thú, mang theo xem nhẹ nhìn lấy bên dưới phẩn uất nhưng lại bất lực Phương Trần!

Nghe hắn nói vậy, Từ Thanh Sơn cơ thể hơi run một chút, sau đó vội vàng hướng về Hỏa Huyên mà cung kính nói "Tĩnh nhi một mực trong tầm mắt của chúng ta, nàng chưa từng cùng Phương Trần gần gũi qua bao giờ, mong công tử tuyệt đối không nên hiểu lầm!"

Nhìn xem đường đường Huyền Thiên Tông tông chủ, Đấu Tôn thất tinh cường giả lại ăn nói khép nép với một thanh niên trẻ tuổi như vậy, bên dưới rất nhiều trưởng lão cùng đệ tử đều không tự chủ cúi đầu.

Mọi người ánh mắt mang theo bất lực cùng bi thương, bọn hắn biết tông chủ làm như vậy tuyệt đối là vì tông môn tồn vong, cũng biết rõ nam tử cao ngạo phía trên kia chính là nhân vật mà bọn hắn khó có thể hình dung.

Nhưng chứng kiến nhà mình tông chủ phải hạ mình mà dâng ra nữ nhi như thế để cứu tông môn, trong lòng bọn hắn nhục nhã vô cùng!

"Hừ...khi xưa ngươi hành vi ngu xuẩn tất nhiên phải trả giá đắc, chúng ta bộ tộc huyết mạch không thể bị đê hèn như các ngươi lây nhiễm lấy!"

Hỏa Huyền cười lạnh hướng về Từ Thanh Sơn nói, sau đó ánh mắt hiện lên sắc mị mị "Con gái của ngươi ta đã gặp qua, tuy là mang theo thấp hèn huyết mạch, nhưng dung mạo lại bất ngờ tuyệt mỹ đâu!"

"Bản tọa lần này phá lệ chấp nhận lấy nàng làm thiếp, cũng khai ân mà hướng về trong tộc góp lời bỏ qua cho các ngươi Huyền Thiên Tông trên dưới mấy cái sâu kiến này!"

Nghe vậy, Từ Thanh Sơn cơ thể vì khuất nhục hơi run lên một chút, hai bàn tay trong áo bào không tự chủ nắm thật chặt, máu tươi cũng từ đó mà tràn ra.

Hắn Từ Thanh Sơn trong lòng, hiện tại có thể nói là ngũ vị tạp trần!

Phẩn nộ, bi thương, lo lắng,...đem hắn vốn trầm ổn tâm trí cũng cho vặn vẹo đến không còn!

Nhưng hắn đã không còn là khi xưa năng nổ thiếu niên không sợ trời không sợ đất mà cưới lấy Viêm tộc một vị tiểu thư, hắn hiện tại còn có trọng trách của mình cần gánh vác lấy...chỉ có thể làm chuyện mà vô số người phỉ nhổ này!

"Đa tạ công tử khai ân, chờ Tĩnh nhi quay về, ta tất nhiên sẽ để cho nàng bồi lấy công tử!" Từ Thanh Sơn tựa như cái xác không hồn, thê lương nhỏ giọng nói.

Phương Trần nghe thấy hai người này như các mà đối thoại, con mắt tựa như bị huyết sắc cho bao phủ, như điên như dại mà khàn cả giọng mà quát "Các ngươi mơ tưởng!"

Hắn trong đầu điên cuồng suy nghĩ tìm lấy cách giải quyết, nhưng hắn thật sự quá mức nhỏ yếu, nhỏ yếu đến mức ngay cả nữ nhân của mình đều không thể bảo toàn...khi xưa là như vậy, hiện tại càng là như vậy!

Phương Trần nội tâm như nhỏ máu, dần dần chìm vào tuyệt vọng!

Còn lại các trưởng lão cùng đệ tử bên dưới đều cúi thấp đầu, âm thầm vì tai nạn đi qua mà thở phào nhẹ nhỏm, không một ai lại đi quan tâm Phương Trần người xui xẻo này.

Hỏa Huyền tùy ý nhìn về bên dưới tàn tạ không chịu nổi Phương Trần, trong mắt mang theo xem thường mà cười lạnh phân phó "Ta không muốn hắn còn sống trên đời, các ngươi xem đó mà làm!"

Hắn lười phải ra tay giết đi một tồn tại sâu kiến như tên này, như thế chỉ làm cho hắn bẩn tay mà thôi.

Không thể không nói, thân là toàn bộ Viêm tộc thế hệ này đứng đầu mười vị thiên tài một trong, Hỏa Huyền quả thật có tư cách tự ngạo cùng cao cao tại thượng này!

Nghe vậy, bên dưới không thiếu trưởng lão cùng phong chủ lão giả của Huyền Thiên Tông khuôn mặt hơi biến sắc, ánh mắt nhíu lại nhìn về Từ Thanh Sơn.

Phiêu Tuyết Tôn Giả thực lực đó là vô hạn tiếp cận Bán Thánh cánh cửa tồn tại, là Huyền Thiên Tông chân chính đệ nhị cường giả, nếu hiện tại giết Phương Trần, Từ Thanh Sơn không khác với triệt để vạch mặt với nữ nhân kia.

Nhưng người mở miệng phân phó chuyện này thân phận càng cao đến dọa người, bọn hắn muốn biết Từ Thanh Sơn sẽ giải quyết thế nào...bọn hắn không muốn dính đến chuyện này!

"Công tử..." đang lúc Từ Thanh Sơn chần chờ muốn nói gì.

Một mực im lặng đứng bên cạnh Hỏa Huyền một vị lão giả đột nhiên đưa tay ra hiệu hắn ngưng lại, sau đó đưa mắt nhìn tới đại điện bên dưới.

Mà cũng ngay sau đó, bên trong đại điện đột nhiên xuất hiện một lão giả trên thân đều là huyết, thần sắc uể oải cùng mệt mỏi!

"Lão tổ!!"

"Tê...là ai ra tay với chúng ta?"

"Lão tổ chính là Bán Thánh...không khéo Vân Lam Tông lại hướng chúng ta ra tay?"

"..."

Trong đại điện vang lên từng giọng kinh hãi, ánh mắt hoảng sợ cùng khó có thể tin mà nhìn về lão giả kia.

Bởi vì người xuất hiện thình lình lại chính là Huyền Thiên Tông duy nhất định hải thần châm, chân chính Bán Thánh chi cảnh lão tổ Từ Thiên!

Nhưng trên thân của hắn hiện tại lại đều là thương thế dọa người, nào còn có khi xưa phong phạm uy nghiêm của một vị chí cường giả chứ?

Lão tổ hắn đây là gặp chuyện gì?

Huyền Thiên Tông trên dưới vốn vừa để xuống nội tâm, lại bị nhất lên tới cổ họng một lần nữa!

"Lão tổ...đây là có chuyện gì xảy ra?" Từ Thanh Sơn trong lòng cũng lộp bộp một tiếng, vội vàng đi đến mà cung kính hỏi.

Bởi vì vị này lão tổ những ngày này chính là một mực âm thầm đi theo Từ Tĩnh mà bảo hộ cũng như giám sát nàng, hắn lúc này đột nhiên một mình quay về...trên thân lại toàn là máu cùng chí mạng vết thương.

Cái này bất ngờ để cho trong lòng của hắn hiện lên một cỗ nguy cơ nồng đậm!

"Từ Tĩnh nàng...nàng bị Tà Huyết Giáo hai tên Bán Thánh cấp bậc Huyết Hỏa phối hợp cho bắt đi!"

Từ Thiên hít sâu một hơi, ánh mắt mang theo khổ sở mà nhìn về Hỏa Huyền hai người phía trên, sau đó cười khổ nói.

"Oành...!"

Trong nháy mắt, đại điện bên trong mọi người đều bị chấn động đến mức tê liệt, khó có thể tin vào tai của mình.

Tà Huyết Giáo?

Thế lực kinh khủng này làm sao lại đột nhiên xuất hiện một lần nữa, vì sao lại đột nhiên ra tay với Huyền Thiên Tông cơ chú?

Khó nói mục tiêu kế tiếp của bọn hắn...chính là huyết tẩy Huyền Thiên Tông?

Phương Trần nghe thấy vậy, khuôn mặt cũng theo đó thu hồi lại điên cuồng thần sắc, cả cơ thể ngơ ngác tại chỗ!

Từ Tĩnh nàng cư nhiên bị Tà Huyết Giáo bắt đi?

Từ Thanh Sơn cũng tựa như bị ngũ lôi oanh đỉnh, vội vàng hỏi "Thế Tĩnh nhi nàng..."

"Tà Huyết Giáo mục đích lần này chỉ là bắt đi nàng mà thôi, cho nên nàng tạm thời không có gặp phải nguy hiểm!"

Từ Thiên nuốt vào một viên đan dược, cười khổ mà lắc đầu nói "Khi đó ta bị hai tên Bán Thánh vây công, chỉ có thể trơ mắt nhìn nàng bị tà Huyết Giáo một tên huyết sứ bắt đi!"

Nghe vậy, Từ Thanh Sơn mới âm thầm nhẹ thở ra một hơi!

Sau đó hắn quay về bên cạnh, nhìn xem khuôn mặt đã âm trầm đến cực điểm Hỏa Huyền!

...

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN