Huyền lão nghe vậy, ánh mắt hiện lên ánh sáng mà trầm ngâm nói "Hiện tại Tô Uyển Tình nữ nhân này, cứ như vậy quang minh chính đại mà tựa vào lòng nam nhân kia!"
"Đây chẳng khác nào cho thấy thái độ của mình, nàng muốn quyết liệt với lão tổ của Hồ Điệp Các!"
"Xem ra thân phận của thần bí nam tử này, có thể để cho nàng có tuyệt đối tự tin, chống lại nội bộ Hồ Điệp Các cùng với Đan Tháp bá chủ này áp lực!"
Du Phi Nhã nghe vậy, một trái tim nhịn không được hơi đập nhanh một chút!
Nàng nhớ đến hình ảnh lúc trước của Nham Kiều.
Hắn tùy ý ở giữa, nhưng đã đem Tà Huyết Giáo chúng Huyết Sứ cho biến thành băng vụn dọa người hành động.
Lại nhớ đến hắn cái kia tiêu dao bất phàm khi chất, đáy lòng nàng hiện lên một tia sáng kỳ dị.
Nếu người này đã có thể bảo hộ Tô Uyển Tình trước áp lực từ Đan Tháp...như vậy đối với nàng cái này chỉ là Xuân Phong Bích Ngọc Lâu áp lực, lại không tính là gì chứ?
Nếu là nam tử như vậy...nàng nguyện ý đem điên đảo chúng sinh cỗ thân thể này, đổi lấy hắn bảo hộ cả một đời bình an!
Qua thật lâu, nàng ánh mắt lắp lóe mà nói nhỏ "Lấy chúng ta tình báo mạng lưới, cũng chưa từng nghe qua kinh khủng như vậy nhân vật trẻ tuổi?"
"Trung Vực tuy yêu nghiệt xuất hiện lớp lớp, nhưng lại chưa từng đi ra nhân vật bậc này!" Huyền lão nhẹ gật đầu.
"Cũng có lẽ...hắn là từ Viễn Cổ các tộc đi ra yêu nghiệt!"
"Người đâu, ta muốn biết Tô Uyển Tình trong thời gian này từng xuất hiện ở nơi nào...dù cho ta liều mạng, cũng phải tìm hiểu thật tỉ mỉ!!"
Du Phi Nhã ánh mắt đã không thể trầm tĩnh như lúc trước, nàng nhanh chóng hướng về bóng tối ra lệnh.
"Tuân lệnh!" trong bóng tối lập tức vang lên thanh âm đáp lại, sau đó là biến mất.
Huyền lão biết Du Phi Nhã trong lòng đang đánh lấy chủ ý gì, nhưng nàng cũng không mở miệng ngăn cản, mà chỉ có thể thở dài một hơi.
Nếu có thể như ý của nàng...như vậy cũng là thật tốt!
...
Hồ Điệp Các bên trong đại điện.
Không quan tâm ngoại giới đã nháo đằng như thế nào, Nham Kiều hiện tại đang nhàn nhã mà đùa lấy trong ngực tiểu mỹ nhân của mình.
Tiểu kiều thê này, vừa bị động tĩnh lúc nãy làm cho thức giấc đây, hiện tại đang chóp lấy kiều mị mắt to mà cùng hắn nũng nịu đâu.
"Bại hoại...mới chỉ một lúc đã đi vào một ổ hồ ly như thế này, ta nhất định phải nói lại cho Thải Lân tỷ cùng Yên Nhiên các nàng biết!"
Tử Nghiên hai cánh tay ngọc chú tâm ôm lấy Nham Kiều eo hổ, phồng lên miệng nhỏ mà gắt giọng nói.
Nàng vừa tỉnh lại thì đã nhìn thấy Nham Kiều nơi xa, chính đang ngồi lấy số lớn thanh xuân tinh lệ, dung mạo tuyệt mỹ, dáng người thướt tha các thiếu nữ.
Lại nhìn xem đang tại phía sau lưng, chú tâm giúp nam nhân của mình này xoa lấy bả vai La Thiên Tuyết cùng La Tiểu Thiến hai tỷ muội tựa như tiên nữ này.
Cảnh tượng như vậy, kém một chút không có đem nàng cho tức giận đến bạo tạc.
La Thiên Tuyết hai tỷ muội cùng La Ngọc nàng đã sớm quen thuộc, nhưng hiện tại làm sao đi vào một nơi phong nguyệt, tràn đầy hồ ly tinh đây?
Với bản tính háo sắc vốn có của nam nhân của mình này, hắn có thể an phận mới là quái lạ chứ!
Nói về ăn dấm...Tử Nghiên nha đầu này từ khi mở lòng bắt đầu, trình độ nào đó thậm chí còn tại phía trên Thải Lân cái này bá đạo nữ vương đâu.
"Ngoan...đừng suy nghĩ lung tung!"
Nham Kiều bất đắc dĩ đem tiểu kiều thê này cho ôm lấy, trên khuôn mặt trắng nõn của nàng mà hôn lấy một ngụm, sau đó là môi mềm mộng nước của nàng.
"Ngô...nơi đây còn có người khác!!!"
Tử Nghiên vốn theo thói quen mà híp lại mắt đẹp, thỏa ý hưởng thụ lấy nam nhân mà mình yêu tình tứ hành động.
Đột nhiên lại phát hiện xung quanh nơi xa còn có một đám yêu nữ đang dùng ánh mắt bất an nhìn chằm chằm, cái này khiến nàng hơi có chút ngượng ngùng mà nũng nịu nỉ non.
Nhưng rất nhanh, theo nam nhân bá đạo xâm lượt, nàng cũng biến nhu thuận mà chủ động phun ra mềm mại đầu lưỡi của mình.
Không quan tâm tất cả, chỉ muốn thích ý hưởng thụ cùng mặc cho Nham Kiều thỏa thích hưởng dụng lấy của nàng ngọc dịch.
Đối với Nham Kiều đòi hỏi, nàng luôn luôn làm cho hắn toại nguyện.
"Tử Nghiên...ngươi mê chết vi phu rồi!" Nham Kiều nhìn xem đỏ bừng mê người khuôn mặt tuyệt mỹ kiều thê này, nội tâm vui vẻ mà ôn nhu nói.
"Hừ...đó là tất nhiên, ta cả đời này đều đem mê chết ngươi cái này sắc lang!"
Tử Nghiên thấy được trong mắt của hắn đều là yêu thương cùng tham luyến tình ý, đáy lòng tràn đầy ngọt ngào mà kiều hừ.
"Tử Nghiên phu nhân!"
La Thiên Tuyết cùng La Tiểu Thiến gặp Tử Nghiên tỉnh giấc, lập tức nhu thuận hô.
"Các ngươi tại sao để hắn đi đến nơi thế này? ngại hắn bên cạnh thiếu nữ nhân sao?" Tử Nghiên tựa ở Nham Kiều lồng ngực, tức giận hướng về hai nàng phê bình lấy.
"Phu nhân...nơi đây chính là thế lực của Uyển Tình nha!"
La Ngọc gặp lão gia khuôn mặt hơi co quắp, nhịn không được che miệng nín cười nói.
La Tiểu Thiến ánh mắt loạn chuyển, nghiêm mặt nói "Phu nhân, chính là Tô Uyển Tình mẫu hồ ly kia..chính nàng mang lão gia đến đây nha!"
Tử Nghiên ánh mắt híp lại, chăm chú nhìn lấy hai tỷ muội này dung mạo cùng yểu điệu dáng người, sau đó tức giận nói "Hừ...hai người các ngươi cũng là hồ ly!"
Hai nữ nhân này trong ánh mắt nhìn về Nham Kiều hàm chứa xuân thủy đều không thèm che giấu rồi...tức chết nàng.
Nghe Tử Nghiên lời nói, La Thiên Tuyết khuôn mặt tuyệt mỹ nháy mắt đỏ bừng, nhỏ giọng lấp bấp nói "Phu nhân...ta...ta..."
Cùng muội muội thông đồng, ý đồ 'bất chính' đối với lão gia làm loạn đã để nàng khẩn trương rất lâu, hiện tại bị phu nhân một câu nói toạc ra, nàng làm sao chịu được.
Chỉ có thể đỏ mặt cúi đầu trốn tránh lấy.
La Tiểu Thiến tuy bề ngoài đơn thuần, nhưng bên trong lại là một tiểu yêu nữ chân chính đấy, đương nhiên không giống tỷ tỷ da mặt mỏng như vậy.
Nàng chủ động góp tới bên tai Tử Nghiên mà cười hì hì nói "Chúng ta là lão gia tiểu hồ ly...nhưng cũng là phu nhân thiếp thân thị nữ chứ!"
"Về sau phu nhân 'ăn không tiêu' lúc, chúng ta còn có thể giúp phu nhân hầu hạ lão gia nha!"
"Như vậy còn tạm được!" Tử Nghiên tuy biết rất rõ các nàng là đánh cái gì chủ ý, nhưng nàng vẫn rất hài lòng mà gật gật cái đầu nhỏ tán thưởng.
Bộ dáng của nàng lúc này nhìn phá lệ đáng yêu, trêu đến Nham Kiều nhịn không được lại trên mặt nàng hôn một ngụm.
"Các ngươi thật là!" Nham Kiều trong nội tâm là rất vui vẻ đấy, nhưng bề ngoài vẫn một bộ bất đắc dĩ nói.
"Hừ...còn không phải tiện nghi ngươi tên bại hoại này!" Tử Nghiên tức giận tại lồng ngực hắn nhẹ nện một cái, mềm nhu nhu nói.
Nhớ đến bại hoại này hằng đêm đều đem Thải Lân tỷ tỷ các nàng nhiều như vậy tỷ muội đặt ở dưới thân, cứ như vậy làm cho từng người các nàng đạt đến dục tiên dục tử mà cầu xin tha thứ tràng cảnh.
Nàng biết, mình tuyệt đối không thể một mình chịu đựng lấy Nham Kiều đòi hỏi ở phương diện kia.
Nếu có thêm mấy cái thiếp thân thị nữ thay nàng chịu lấy áp lực, cũng là không tệ!
Nghĩ tới đây nàng lập tức hài lòng, sau đó thích ý hưởng thụ nam nhân mình yêu ôm ấp cảm giác.
"Ngày mai, vi phu mang ngươi đi dạo Thiên Tinh thành này có được không?" Nham Kiều mỉm cười hướng về trong ngực giai nhân ôn nhu nói.
"Ân...có ngươi ở bên cạnh, dù ở đâu đều được!" Tử Nghiên híp mắt nhẹ nhàng mà thâm tình đáp lại.
Nham Kiều ôm nàng mềm mại cơ thể híp mắt, hơi tựa lưng về phía sau mà hưởng thụ lấy hai cái này như hoa như nguyệt thị nữ hầu hạ.
...
La Thiên Tuyết cùng La Tiểu Thiến gặp Tử Nghiên phu nhân đã tỏa thái độ chấp nhận các nàng hành vi, vội vàng liếc nhau mà hiện lên vui mừng ý cười.
Lại cảm nhận được lão gia thái độ với các nàng cũng đã phát sinh biến hóa, nội tâm càng thêm kinh hỉ.
Thân thể đứng tại sau lưng Nham Kiều cũng không nhịn được tiến lên một chút, triệt để dựa sát vào rộng lớn bờ vai của hắn.
Tùy ý lão gia đem đầu tựa ở ngực sữa mềm mại của mình bên trên.
"Lão gia~"
La Tiểu Thiến lúc này đã nhịn không được cúi người, nhu thuận đem môi mềm kề sát bên tai Nham Kiều, thiên kiều bá mị nhỏ hô.
Một tiếng này mị hoặc vô tận, quả nhiên kêu đến Nham Kiều trong lòng hơi ngứa, tức giận một ngụm mà hôn lấy cái này nhỏ nhắn môi anh đào.
"Ngô..."
La Tiểu Thiến ánh mắt hơi trừng lớn, sau đó là kinh hỉ thần sắc hiện lên.
Nàng nụ hôn đầu tiên, cuối cùng bị lão gia ngắt lấy...cảm giác kích động để nàng không tự chủ mở ra môi mềm, không kịp chờ đợi mà chào đón lấy lão gia xâm nhập cùng chiếm lĩnh.
Đấu lưỡi bị bá đạo quấn lấy cảm giác, nháy mắt làm cho nàng không còn biết suy nghĩ gì thêm.
Nha đầu này tuy thông minh cùng cổ linh tinh quái, nhưng dù sao cũng là thiếu nữ thuần khiết chưa trãi sự đời.
Bị Nham Kiều cái này lão thủ một hôn thì đã mềm nhũn cơ thể, bất lực mà ôm lấy cổ của hắn, híp lại mỹ mâu mặc cho lão gia khi phụ.
Nhìn xem muội muội nhanh như vậy đã bắt đầu ngay trước mặt phu nhân mà ăn vụng cùng lão gia, lại nghĩ đến mình về sau sẽ cùng muội muội trên giường, cùng nhau lấy mê người thân thể này mà hầu hạ lão gia cảnh tượng.
Càng nghĩ đến khi đó hình ảnh, La Thiên Tuyệt vốn hơi thanh lãnh khuôn mặt nay đã không tự chủ biến thành xuân ý dạt dào.
Tay ngọc cũng không tự chủ mà ôm lấy Nham Kiều cường tráng cơ thể vuốt ve.
Nhưng nàng lại hoàn toàn không biết, trong nơi sâu nhất của linh hồn mình...cái kia tàn hồn thần bí lúc này đã bất đắc dĩ lại tức giận.
'Tại sao lại có háo sắc như vậy Bán Đế cường giả chứ?'
Tàn hồn thân cũng là nữ nhân, lúc này đã bị Nham Kiều hành vi làm cho tức giận đến muốn nổ tung.
...
Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!
VietinBank: 109874497616
CAO THANG AN