Chương 205: Phía sau hào quang

"Là sự thật...Vương Tiên Nhu là Hồ Điệp Các đệ tử?"

Lập tức cả đại sảnh đều hiện lên kinh ngạc thần sắc, sau đó là lộ ra suy tư.

"Xem ra tin tức này là do bọn họ mượn nhờ Xuân Phong Bích Ngọc Lâu mà tiết lộ ra!" lão giả híp lại ánh mắt, nhẹ giọng lầm bầm.

"Nói như vậy cũng đúng...hiện tại chỉ có bọn hắn mới có thể biết rõ nữ nhân kia còn sống hay đã chết!" những người còn lại cũng nhẹ ngộ ra, ánh mắt lắp lóe.

"Như vậy Hồ Điệp Các rất có khả nàng sẽ nắm được hành tung của Vương Tiên Nhu!"

"Tuyết Nhạn cô nương, ngươi là muốn chúng ta từ nơi đó tìm hiểu tin tức?"

Bên phía Lưu Vân Tông có một thanh niên mặc lấy thanh y, bề ngoài nhã nhặn vô cùng, thân thiết hướng về Cơ Tuyết Nhạn ân cần nói.

Hắn hành động, lập tức gây nên không thiếu người của Phỉ Thúy Cốc tại đây nhíu mày.

Người này thân là Lưu Vân Tông tam đại công tử một trong Diệp Thiên.

Tiềm Long bảng xếp hạng thứ sáu tuyệt thế thiên tài, hiện tại hơn hai mươi tuổi thì đã là Đấu Tông tu vi cường giả!

Từ sớm đã đối với Cơ Tuyết Nhạn cái này tựa như thiên tiên nữ nhân nhớ mãi không quên, thậm chí đã từng cầu qua sư phụ của mình là Lưu Vân Tông một vị Thái Thượng Trưởng lão đứng ra cầu thân.

Nhưng bên phía Phỉ Thúy Cốc lại một mực chưa cho ra câu trả lời, từ bắt đầu đã lấy cớ cần có Cơ Tuyết Nhạn tự mình quyết định.

Nhưng nguyên nhân đằng sau tất cả mọi người nội tâm điều biết rõ.

Dù sao Cơ Tuyết Nhạn địa vị tại Phỉ Thúy Cốc như thế nào? đều sớm đã bị các phái cao tầng biết rõ, nàng làm sao có quyền quyết định hôn nhân của mình!

Chỉ có Diệp Thiên cái này lăng đầu thanh một mực nuôi hi vọng, dẫn đến hắn hiện tại càng thêm liếm lấy Cơ Tuyết Nhạn rồi, chỉ cầu có thể bắt lấy mỹ nhân tâm.

"Diệp Thiên, ngươi nên xem lại cách nói chuyện của mình, Tuyết Nhạn không phải là ngươi thứ đồ vật này có thế gọi là gọi!!" bên phía Phỉ Thúy Cốc, một nam tử lập tức cau mày quát lớn, thanh âm hết sức quyết liệt.

Diệp Thiên khuôn mặt lập tức biến thành âm trầm, nhìn về nam tử kia cười lạnh nói "Cố Nham, chuyện của ta cùng Tuyết Nhạn nàng không phải ngươi có thể xen vào!"

"Tuyết Nhạn chính là đại ca của ta nhận định nữ nhân, ngươi nói ta làm sao không thể quản?" thanh niên tên Cổ Nham kia cười lạnh đáp trả.

Nghe đến đây, Diệp Thiên ánh mắt lập tức âm trầm hơn rất nhiều.

Mà Lưu Vân Tông người đều nhẹ thở dài, mang theo tiếc hận nhìn về vị này bị tình yêu mê choáng đầu óc thiên tài.

Cố Nham ca ca chính là Cố Thành, Phỉ Thúy Cốc trên dưới công nhận chỉ ở phía dưới Cơ Tuyết Nhạn tuyệt thế thiên kiêu, danh hào trên Tiềm Long bảng còn cao hơn Diệp Thiên một vị trí.

Quan trọng hơn chính là...Cố gia tại Phỉ Thúy Cốc chính là đứng đầu nhất gia tộc, có hơn một nữa số thái thượng trưởng lão chính là Cố gia người, quyền thế ngập trời.

Cho nên nội bộ Phỉ Thúy Cốc từ sớm đã có rất nhiều trưởng bối đều có ý định để cho Cố Thành trở thành nam nhân về sau của Cơ Tuyết Nhạn

Ý đồ đem nàng cái này tương lai một vị Đấu Tôn đỉnh phong cường giả, cho triệt để cho nắm chắc vào tay.

Từ đó cũng tránh cho ngoài ý muốn xảy ra sau này, điển hình như Cơ Tuyết Nhạn tâm không ở Phỉ Thúy Cốc vì có nam nhân không phải là nội bộ thế lực người.

Trên cơ bản, tại trong mắt các đại nhân vật, Cơ Tuyết Nhạn chính là món đồ dự định dành cho Cố Thành!

Cơ Tuyết Nhạn ánh mắt ảm đạm nhìn xem hai tên nam tử này thất thố như vậy, tùy ý bàn luận về chính mình quyền sở hữu.

Nhất là Cố Nham lời nói, đã gần như không xem nàng ý nghĩ mà công khai coi nàng là người của Cổ gia, là đồ vật thuộc quyền sở hữu của Cố gia.

Tất cả đều làm nàng vô cùng chán ghét cùng bất lực.

Nhưng nàng nội tâm luôn biết rõ, mình hoàn toàn không có quyền phản bác hay chống lại những cái gọi là tiền bối kia an bài.

Tại Phỉ Thúy Cốc cái này khổng lồ lợi ích thể bên trong, lấy nàng hoàn toàn tứ cố vô thân bối cảnh, dù có thiên phú lại yêu nghiệt thì cũng chỉ mặc cho người sắp đặt.

Người khác từ bên ngoài nhìn vào, Cơ Tuyết Nhạn nàng chính là trong lòng của vô số người không với tới nữ thần.

Là tuyệt thế thiên chi kiêu nữ, là tương lai siêu cấp cường giả Đấu Tôn, là đứng tại cao cao tại thượng nhân vật.

Nhưng nào ai có thể biết, có thể hiểu đến sự bất lực cùng thống khổ của nàng cơ chứ?

Đến mức người nam nhân về sau của đời mình, nàng đều không thể tự mình quyết định.

Tại trưởng bối của tông môn trong mắt, nàng chính mà một món tuyệt thế bảo vật cần xem xét thật kỹ, để mà suy tính làm sao thu được tất cả giá trị lớn nhất có thể.

Nàng thiên phú tuyệt thế lại có gì dùng?

Khi mà cứ như vậy bị an bài trở thành nữ nhân của một người mà nàng vô cùng kinh tởm, chò đợi trở thành hắn chất dinh dưỡng!

Nàng thậm chí biết rõ bên trong cốc có rất nhiều thế hệ trước người đều có ý đồ đối với thân thể này của nàng, nhưng nàng có thể làm sao chứ?

Cơ Tuyết Nhạn bên trong ánh mắt dần hiện lên không rõ thần sắc!

"Tất cả câm miệng cho ta!"

Chú ý tới Cơ Tuyết Nhạn có chút không thích hợp ánh mắt, vị này Phỉ Thúy Cốc thái thượng trưởng lão lập tức mở miệng quát lớn.

Nếu để cho cái này tiểu nữ oa sinh ra càng nhiều phản nghịch ý nghĩ mà làm điều dại dột, như vậy thật sự là tổn thất lớn cho Cố gia cùng Phỉ Thúy Cốc rồi.

Nàng cái này thiên chi kiêu nữ...về sau còn phải cho tôn tử của mình Cố Thành hầu hạ, còn phải làm lô đỉnh cho hắn cái này Cố gia mấy trăm năm qua đệ nhất thiên tài.

Chỉ cần thải bổ nàng, như vậy Cố Thành thiên phú có thể nhờ vào đó mà cùng với Trung Vực mấy cái kia tuyệt đỉnh yêu nghiệt nhất tranh đấu!

Trong mắt Cố gia, Cơ Tuyết Nhạn ý nghĩa tồn tại chỉ một mực là như vậy mà thôi.

Mặc dù trong cốc có nhiều người phản đối hành vi kinh tởm này của Cố gia, nhưng bọn hắn Cố gia quyền thế hoàn toàn có thể phớt lờ tất cả.

Chỉ cần về sau Cố Thành thiên phú thành công siêu việt Cơ Tuyết Nhạn, như vậy lại không là chuyện!

Cảm nhận được lão giả lạnh như băng ánh mắt.

Diệp Thiên cùng Cố Nham thân hình lập tức run một cái, ngoan ngoãn mà ngậm miệng, thành thật ngồi trở lại trên ghế.

Vị này lão giả chính là Phỉ Thúy Cốc bên trong, thuộc về Cố gia một vị vô cùng lâu đời thái thượng trưởng lão.

Diệp Thiên nghe sư phụ từng nói, người này đã đạt đến Đấu Tôn đỉnh phong vô số năm.

Bối phận cùng thực lực đều vô cùng cao, cho dù là trung niên nhân Đấu Tôn bên phía Lưu Vân Tông đều mang theo e ngại chi ý mà không muốn xen đi vào.

Đang lúc lão giả muốn nói lời gì, đột nhiên nàng cùng đối diện trung niên Đấu Tôn của Lưu Vân Tông ánh mắt hiện lên quang mang, cùng nhìn về phương xa.

"Hướng bắc? lại là Hồ Điệp Các vị trí?"

"Không tốt...có người muốn đối với nơi đó ra tay!!!"

Hai người cứ như vậy mà xé mở không gian biến mất tại chỗ, chỉ để lại một câu mang theo kinh nghi chi ý, quẩn quanh bên trong đại điện.

Nghe vậy, người còn lại tại đây đều kinh sợ ngay tại chỗ.

"Là hung thủ phía sau màn, bọn hắn muốn diệt đi Hồ Điệp Các để xóa đi dấu vết về Vương Tiên Nhu!!!" Cố Nham kinh hãi mà lên tiếng.

Trong đáy mắt chỗ sâu hiện lên sợ hãi chi ý, đây là thế lực kinh khủng vô cùng.

Cơ Tuyết Nhạn thì ánh mắt lắp lóe không yên, chần chờ về sau thân hình cũng trong nháy mắt phá không mà hướng về phía bắc lướt đi.

Lập tức có người của Phỉ Thúy Cốc nhanh chóng đuổi sát tại nàng phía sau!

Nhiệm vụ ngay từ đầu của bọn hắn, chính là giám sát nữ nhân này!

Không chỉ tại đây!

Thiên Tinh Thành bên trong, từ sớm đã tồn tại rất nhiều các thế lực lớn trụ sở.

Hầu như cùng một lúc với Phỉ Thúy Cốc cùng Lưu Vân Tông, bọn hắn cũng đã liên tục có cường giả trong nháy mắt cảm nhận được bất thường khí tức.

Chỉ cần là Đấu Tôn lão quái thì sẽ cảm nhận được, đang có rất nhiều khí tức xa lạ nhưng lại vô cùng cường đại sử dụng xuyên toa không gian mà xuất hiện tại Hồ Điệp Các nơi kia.

Không chần chờ, tất cả đều trong nháy mắt xé mở không gian, dùng tốc độ nhanh nhất có thể mà đuổi tới.

Bởi vì bọn hắn biết, nếu để cho Hồ Điệp Các cứ như vậy bị diệt đi, đồng nghĩa với cơ hội tìm thấy Vương Tiên Nhu lại càng nhỏ bé rồi.

...

Hồ Điệp Các phía trên bầu trời.

Thương khung đột nhiên nứt ra một đạo khe hở không gian to lớn, mang theo kinh khủng uy năng càn quét mà ra.

Từ trong đó đột nhiên xuất hiện sáu đạo thân ảnh chậm rãi bước đi, tất cả đều được che giấu bởi huyết khí nồng đậm.

Kinh khủng đấu khí từ trên thân bọn hắn toát ra, tựa như hung mãnh thủy triều mà hướng về bên dưới Hồ Điệp Các hạch tâm khu vực đè ép.

"Các ngươi vậy mà thật sự dám ra tay với chúng ta?"

Yên Trần Tôn Giả khuôn mặt âm trầm đến cực điểm hiện thân, giọng nói mang theo khó có thể tin.

Nàng không thể ngờ tới, đối phương thật nhanh như vậy đã phớt lờ tổng các tại Trung Vực uy hiếp mà ra tay với các nàng.

Càng không thể ngờ tới đối phương lại dám quang minh chính đại hiện thân tại Thiên Tinh Thành này, phải biết nơi đây đang có vô số đại thế lực cũng đang lùng tìm bọn hắn đây.

"Khặc khặc...có gì lại không dám!"

"Đều là do các ngươi tự tìm đường chết mà thôi...đừng tưởng rằng chúng ta e ngại Hồ Điệp Các tại Trung Vực!" một tên trong số đó cười quái dị mà nói.

Bọn hắn biết sự tình đã đi đến một bước này, cho nên cũng không cần che giấu hành tung như trước, càng không cần vội vàng mà ra tay.

Dù sao muốn tại Thiên Tinh Thành bên trong, vô thanh vô tức diệt đi Hồ Điệp Các là một chuyện không thể nào.

Như vậy, nếu như Tà Huyết Giáo lợi dùng một lần này tranh đấu, tại các thế lực lớn liên thủ quây công nhưng vẫn vô tư diệt đi Hồ Điệp Các.

Cái này hiển lộ thực lực, không khéo lại có thể dọa được số lớn thế lực, đem bọn hắn không dám tiếp tục tìm kiếm Vương Tiên Nhu đây.

Như vậy lại càng tốt hơn.

"Hắc hắc...đều tới rồi a!"

...

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN