Còn nhớ khi đó hắn tu vi mất hết, liều mạng một lần mà lấy thê thảm thân thể tham gia vào Huyền Thiên Tông khảo nghiệm.
Chỉ cầu có thể bái nhập cái này có thể so với Phương gia thế lực!
Khi đó tại hắn đối mặt vô số giễu cợt thanh âm cùng vô vọng thời khắc, chính sư phụ đã xuất hiện mà thu hắn làm đệ tử, lại tận tâm chỉ bảo hắn tu luyện lại từ đầu.
Để hắn có thể trở thành hôm nay danh chấn Tây Vực, Tiềm Long Bảng thứ mười tám tuyệt thế thiên kiêu.
Chậm rãi đẩy ra bị băng tuyết bao phủ cánh cửa, Phương Trần cung kính bước vào bên trong u tịch thạch bích.
Nhìn xem thân ảnh bị vô số hàn khí bao quanh mà ngồi tại đài cao kia.
Phương Trần vội vàng khom người hành lễ "Đệ tử ra mắt sư phụ!"
"Ngươi nhanh như vậy quay về, là có chuyện gì sao?" thanh âm từ thân ảnh kia bình thản mà vang lên, không mang theo một tia ba động nào.
"Sư phụ, đồ nhi có một người cố nhân...nàng nói gia tộc của mình có một bí mật to lớn muốn cùng Huyền Thiên Tông làm một vụ giao dịch!"
"Đồ nhi là được nhờ lấy mang đến cho sư phụ ngươi đạo này truyền âm ngọc!" Phương Trần cung kính lấy ra u lam ngọc bội đưa tới.
Hắn đúng thật hoàn toàn không đi xem nội dung cụ thể bên trong, dù sao không muốn lẫn vào chuyện cấp độ bậc này!
"Muốn cùng Huyền Thiên Tông làm giao dịch?" nghe hắn lời nói, thanh âm của thân ảnh kia hiện lên một chút kinh ngạc.
Có thể nói ra cùng toàn bộ Huyền Thiên Tông làm giao dịch lời nói, như vậy bí mật đúng thật không tầm thường.
Dù sao trên đời này đồ vật có thể đả động đến trên dưới Huyền Thiên Tông, thật sự không nhiều lắm.
"Gia tộc kia là?"
"Thưa sư phụ...chính là Nhiếp gia!" Phương Trần vội trả lời.
"Là cái kia đột nhiên bị Hắc Thiên Cung cho giam lỏng Nhiếp gia sao?" mơ hồ thân ảnh hơi lộ ra kinh ngạc, sau đó nhẹ giọng lầm bầm "Thú vị!"
Đem ngọc giản cách không cho nhận lấy, mơ hồ thân ảnh nghiêm giọng nói "Ngươi quay về tu luyện, cố gắng nhanh nhất đột phá đến Đấu Tông!"
"Đến khi đó, chuyện của ngươi cùng Từ Tĩnh nha đầu kia mới có thể khởi sắc, không còn vấp phải nhiều như vậy trưởng lão phản đối!"
"Vâng thưa sư phụ, đồ nhi nhất định mau sớm thành công đột phá!"
Nghe đến chuyện này, Phương Trần trong đầu nhịn không được nhớ tới như tiên nữ một dạng thân ảnh thướt tha kia.
Phương Trần nhớ đến nàng cùng hắn ước định với nhau lời hứa, đáy lòng hiện lên lửa nòng mà vội vàng khom người một bái, cung kính rời đi.
Nhìn xem Phương Trần biến mất sau đại môn bóng lưng, hàn khí xung quanh thân ảnh mơ hồ kia mới chậm rãi tán đi.
Nháy mắt để lộ một vị yểu điệu nữ tử với khuôn mặt lạnh lẽo, nhưng lại vô cùng tuyệt mỹ.
Không ai có thể ngờ rằng đã trãi qua vô số năm, Phiêu Tuyết Tôn Giả vẫn giữ được khi xưa động lòng người dung nhan, lại vẫn giữ lấy khi đó làm chao đảo không biết bao nhiêu cường giả đỉnh cao dáng người ma quỷ.
"Ngươi vẫn còn quá non nớt"
"Như vậy đi qua lần này sự tình...hi vọng có thể làm cho ngươi triệt để cải biến tính cách!" nữ nhân trong ánh mắt hiện lên một chút thất vọng, nhẹ giọng nói nhỏ.
"Vì Phương gia trên dưới mạng sống...ngươi không được phép bị nhi nữ tình trường cho nhiễu loạn!" nàng hai mắt nhắm nghiền, xung quanh vô số hoa tuyết hiện lên mà phiêu phù giữa không trung.
"Những tên kia ngay cả Cổ tộc công chúa cũng đã liều mạng ra tay...thời gian còn lại cho Phương gia đã không nhiều!"
Hơi xoay chuyển trong tay ngọc giản một lúc lâu, nữ nhân lạnh lẽo này lại lạnh lùng lẩm bẩm.
"Thật không ngờ mẫu thân của Từ Tĩnh nha đầu kia lại là bộ tộc đó người, ngươi đúng thật là không đơn giản a Từ Thanh Sơn!"
Trầm mặc thật lâu, nàng mới chậm rãi đưa lấy thần thức mà đọc lấy tất cả tin tức bên trong ngọc giản.
Không nhìn thì thôi, chỉ quan sát đi vào nàng đã ngay lập tức co rút lại mỹ mâu, thân thể yêu kiều cũng hơi run lên nhè nhẹ.
Qua thật lâu, nàng mới nhẹ giọng nỉ non "Có thể giúp Bán Thánh đột phá Đấu Thánh chí bảo?"
"Hảo một cái Nhiếp gia ẩn tàng thật đủ sâu, hảo một cái Hắc Thiên Cung thật lớn khẩu vị!"
Cứ như vậy, thân hình của nàng biến mất tại thạch bích bên trong.
Hiển nhiên là xé rách không gian, hướng về trung tâm nhất của sơn mạch mà đi.
...
Thiên Tinh Thành!
Nơi đây có thể xem như khu vực trung tâm nhất địa vực, hằng ngày đều sẽ hấp dẫn vô số người từ các thế lực trên khắp Tây Vực ra ra vào vào!
Cho dù có người chú tâm đều tra, cũng là khó có thể suy tính ra con số khổng lồ kia.
Nếu đứng tại phía xa cuối chân trời mà nhìn tới, như vậy Thiên Tinh Thành mặt ngoài trong mắt người khác chính là một dãy tường thành nguy nga cao vút, hắc diệu thạch tạo thành thạch bích trầm lặng tỏa ra thời gian vết tích, chấn nhiếp tâm can.
Nơi đây chính là từ viễn cổ một mực tồn tại cho đến nay hùng thành, không cho phép bất cứ ai khinh nhờn!
Thiên Tinh Thành phía bắc nhất, nơi đây có một khu vực rộng lớn phồn hoa!
Tại đây thình lình lại có một tòa sơn phong cao vút trong mây, phía trên đồng dạng tồn tại duy nhất một tòa cung điện nguy nga tráng lệ.
Mà xung quanh chân núi càng là tồn tại vô số xa hoa kiến trúc nối liền quây quanh sơn phong, liên tục có cường giả từ phương xa các nơi cưỡi lấy ma thú hoặc xe giá mà ra ra vào vào.
Dù sao Thiên Tinh Thành bên trong chính là cấm chỉ Đấu Tôn phía dưới người phi hành, cho nên nơi đây ma thú cùng cỗ xe ngược lại vô cùng diệu dụng.
Thế lực hỗn tạp vô cùng, tuy nhiên lại chưa từng có ai dám mạo hiểm lại gần tòa này sơn phong, tất cả đều duy trì một chút kính sợ tránh xa.
Nguyên nhân sao? bởi vì nơi đó chính là Hồ Điệp Các hạch tâm khu vực, cấm chỉ ngoại nhân tiến vào đấy.
Không sai, nơi đây chính là Hồ Điệp Các tại Tây Vực duy nhất một tòa phân các.
Mà bởi vì Hồ Điệp Các chính là Trung Vực đi ra thế lực lớn, cho nên tại Tây Vực này còn chưa có ai cố tình vi phạm quy tắc do các nàng đặt ra.
Dù sao lấy Hồ Điệp Các bản thân thực lực, cho dù Huyền Thiên Tông dạng này Tây Vực bá chủ đều là kiêng kỵ một hai, còn lại thế lực khác đương nhiên càng là như vậy.
Lúc này phía trên sơn phong đại điện bên trong, đang có một nhóm nữ nhân đang chăm chú bàn luận lấy điều gì!
"Thanh Vân Môn trong vòng một đêm bị diệt môn, trên dưới hơn vạn đệ tử cùng cao tầng không một người may mắn có thể sống sót!" một vị mỹ phụ trung niên nhân nhìn xem trong tay tình báo hồi lâu, nhẹ giọng nói nhỏ.
Ánh mắt của nàng nhỏ bé không thể nhận ra nhìn xem một bên, nơi đó ngồi lấy một vị tuyệt mỹ dung mạo hoàng sa nữ tử, bên trong ẩn chứa một chút lo âu cùng than thở.
Nghe nàng giọng nói thổn thức, còn lại người tại đây đều trầm mặc không nói lời gì, bầu không khí phá lệ kiềm chế.
Thanh Vân Môn tuy không thể cùng dạng này Huyền Thiên Tông bá chủ thế lực so sánh, nhưng dù sao cũng là có Đấu Tôn lão tổ tọa trấn nhất lưu đại phái, đã tồn tại mấy trăm năm nhiều.
Nhưng ngay tại hai đêm trước cứ như vậy bị người cho vô thanh vô tức huyết tẩy toàn môn, ngay cả lão tổ Đấu Tôn tam tinh tu vi đều bị trảm lấy đầu lâu.
Hơn vạn thi thể cùng phế tích hòa làm một thể, cảnh tượng rợn người.
Mọi thứ diễn ra quá im lặng, im lặng đến nổi chỉ khi có cường giả vô ý độn quang đi ngang qua, lại nghe thấy mùi máu tươi mà tiến đến tìm hiểu, chỉ khi đó mới kinh hãi phát hiện tất cả sự tình.
Cái này mang theo rất nhiều ý vị!
Phải biết muốn giết đi một vị Đấu Tôn trong vô thanh vô tức, là một chuyện hết sức khó khăn cùng tốn sức.
Đấu Tôn tùy ý một tia khí thế cùng công kích cũng đủ thay đổi không gian cùng dị tượng, như vậy để làm được điều đó một cách im lặng, hung thủ thực lực kinh khủng có thể nghĩ.
Ít nhất tại Tây Vực hiện tại, chỉ có mấy cái kia bá chủ mới có thể làm đến.
Điều này gây nên một cỗ sóng ngầm mãnh liệt!
Hiện tại tin tức này đã làm cho Tây Vực lòng người bàng hoàng, các thế lực lớn tựa như chim sợ cành cong mà đề phòng cùng điều tra lẫn nhau, tất cả loạn thành một bầy.
"Khuynh Thành...Tiểu Nhu nàng...!" một thiếu nữ mang theo lo lắng ánh mắt nhìn về hoàng sa nữ tử, thanh âm hơi chần chờ mà nói.
"Tiểu Nhu nàng ngọc bài vẫn chưa vỡ!" Tuyệt mỹ hoàng sa nữ tử đột nhiên mở miệng, thanh âm tuy mang theo lo lắng nhưng lại không có bi thương như vậy.
"Cái gì...Tiểu Nhu nàng không có bất hạnh gặp nạn?" người ở đây đều kinh ngạc lên tiếng, sau đó đều là hiện lên nhẹ nhõm thần sắc.
Tiểu Nhu tên đầy đủ là Vương Tiên Nhu.
Chính là Thanh Vân Môn môn chủ tiểu nữ nhi, nhưng đồng thời lại là Tây Vực Hồ Điệp Các hạch tâm đệ tử một trong.
Tiểu Nhu tính cách rất hoạt bát, cho nên bình thường cùng mọi người trong các đều quen thuộc vô cùng, đặc biệt nàng còn cùng vị này 'Hoa Khôi' hoàng sa nữ tử quan hệ hết sức thân mật, tình như tỷ muội.
Mấy ngày trước Tiểu Nhu quay về thăm nhà, vốn nghĩ nàng ta đã khó thoát khỏi đại nạn lần này, nhưng hiện tại biết được Tiểu Nhu còn chưa có chết, các nàng mới phản ứng lớn như vậy.
"Tung tích của nàng ta đã phái người điều tra, nhưng một mực lại chưa có kết quả!" hoàng sa nữ tử bản danh chính là Mộ Dung Khuynh Thành, nàng hai tay nắm chặt mà trầm lặng nói.
"Chẳng thể trách...những ngày này ta một mực mơ hồ cảm nhận được, bên trong bóng tối luôn có người nhìn chằm chằm nơi này!"
"Vốn nghĩ chỉ là ảo giác, nhưng hiện tại xem ra đối phương cũng đã biết rõ Tiểu Nhu nàng còn chưa có chết, bọn hắn là muốn đuổi tận giết tuyệt!" nghe vậy, một mực nhắm mắt dưỡng thần một vị hắc y lão giả ánh mắt hiện lên hung quang, lạnh thấu xương mà nói.
"Bọn họ cũng dám đánh lấy Hồ Điệp Các ý đồ sao?"
Nghe nàng nói vậy, người tại đây đồng loạt nhíu mày, thần sắc biến thành ngưng trọng hơn rất nhiều.
...
Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!
VietinBank: 109874497616
CAO THANG AN