"Cổ tộc các vị tại đây cũng lộ ra quá bá đạo đi, nên nhớ...Bắc Vực cũng không phải là Đông Vực cùng Cổ giới nơi kia!"
Lôi Tôn Giả tuy không thể ngờ tới Tiêu Viêm người này, lại có quan hệ mật thiết với Cổ tộc một vị đại nhân vật như vậy.
Nhưng dù là thế, cho dù biết tình cảnh lúc này của mình cùng Phong Lôi Các là rất nguy hiểm, nhưng hắn lại không quá bi quan như vậy, ánh mắt hơi lóe lên mà trầm giọng nói.
"Chư vị Vân Lam Tông hiện tại là Bắc Vực chúa tể giả...ta Phong Lôi Các hiện tại đã xem như được Vân Lam Tông che chở, các ngươi Cổ tộc thật muốn tại đây diệt đi chúng ta?"
Bốn tên lão giả Cổ tộc nghe vậy nhịn không được cau mày, thần sắc hơi có chút lo lắng.
Nhưng Cổ Huân Nhi lại khác biệt, nàng vốn đang tại nóng giận trong trạng thái.
Lúc này nghe đến Vân Lam Tông cái tên, ngay tức khắc lại làm cho nàng nhớ đến việc Tiêu Viêm ca ca tại Hắc Giác Vực như chó nhà có tang tình cảnh.
Cái này càng làm cho nàng thiêu đốt thêm lửa giận.
Cổ Huân Nhi đôi mắt lóe lên ngọn lửa hoàng kim, âm trầm mà nói "Ta Cổ tộc làm việc còn không cần hướng bọn hắn bàn giao, cho dù là ở đâu đi nữa!"
"Ồ!!! thật tốt một cái Cổ tộc đại tiểu thư nha...tốt uy phong bá đạo nha!!!"
Theo thanh âm của Cổ Huân Nhi vừa dứt, một thanh âm êm ái khác lập tức vang lên, bên trong mang theo nghiền ngẫm ngữ khí.
Mà cũng vào lúc này, hộ sơn đại trận của Phong Lôi Các thình lình cũng bị cưởng ép cho phá hủy đến không còn.
Phí trên bầu trời vô tận lôi đình tại kinh khủng đấu khí cũng bị làm cho tiêu tán trong thiên địa, chỉ để lại vô số không gian rợn sóng bao phủ lấy Lôi Sơn chi đỉnh.
Nạp Lan Yên Nhiên mang lấy lụa mỏng khăn che mặt thình lình đứng tại hư không, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chăm chú lấy Cổ Huân Nhi thân ảnh nơi đó.
Mà sau lưng của nàng thì đứng lấy Tử Nghiên cùng Ngọc lão vị này đã là nhị tinh Đấu Tôn chi cảnh lão quái.
Cạnh đó chính là sáu cỗ Hàn Băng Khôi Lỗi bị bao phủ dưới Vân Lam Tông trưởng lão bào phục.
"Đó là...Vân Lam Tông bào phục!!!"
"Tê...Vân Lam Tông người quả nhiên xuất hiện"
"Lão tử sớm đã nói, Cổ tộc tại đây bá đạo hành vi như vậy, Vân Lam Tông làm sao có thể ngồi yên mà không quản cơ chứ!"
"Tê...bảy vị Đấu Tôn lão quái đồng thời xuất động...xem ra lần này Cổ tộc thật sự gây Vân Lam Tông mặt mũi rồi"
"Hai đại đỉnh tiêm thế lực đối đầu tràng diện...hôm nay cho dù bị cuốn vào mà chết cũng là đáng giá!"
"..."
Mà Lôi Tôn Giả cùng Phong Lôi Các chúng cường giả nhìn thấy Vân Lam Tông nhiều Đấu Tôn như vậy tiến đến, trái tim vốn một mực treo tới cổ họng cũng nhẹ nhàng rơi xuống.
Thiên Lôi Tử cùng Phượng Thanh Nhi đám người cũng âm thầm thở ra một hơi thật dài, sau đó ánh mắt nhìn về Tiêu Viêm cùng Dược Trần đoàn người trở nên sắc bén đứng lên.
Xung quanh sát ý bắt đầu xuất hiện trở lại.
Hiện tại đã có chư vị Vân Lam Tông trưởng lão đích thân đứng đài cùng Cổ tộc người giằng co, như vậy bọn hắn đã có thể to gan đi làm.
Không khéo còn có thể tại chư vị đại nhân vật trong mắt thể hiện một chút bản sự của mình đây.
Đối mặt với Cổ tộc, bọn hắn lộ ra quá mức nhỏ yếu cùng bất lực.
Nhưng đối mặt Tinh Vẫn Các, bọn hắn lại có thể thỏa sức buông ra tay chân mà chém giết.
Bọn hắn Phong Lôi Các hiện tại tình thế đã cùng Cổ tộc gây vào, cũng lại không sợ giết Tiêu Viêm có thể làm cho Cổ tộc tức giận, nhân gia đều kém một chút đem nơi đây diệt đi rồi.
Dù sao chỉ cần một mực sống dưới sự che chở của Vân Lam Tông, bọn hắn tại Bắc Vực này quả thật không cần quá nhiều lo lắng Cổ tộc trả thù.
"Vân Lam Tông...Nạp Lan Yên Nhiên!!!!!"
Tiêu Viêm nhìn xem đoàn người cao cao tại thượng quan sát tất cả kia, hai tay không khỏi nắm chặt thành nấm đấm mà thấp giọng hô.
Nữ nhân dẫn đầu kia...người mà khi xưa khi hắn đánh bại nàng thì đã nghĩ rằng hai bên về sau sẽ lại không tại cùng một cấp độ.
Quả thật, hiện tại hai bên thân phận đã cách biệt tựa như trời đất tồn tại...nhưng trớ trêu thay, hắn Tiêu Viêm mới là kẻ phải ngước nhìn người kia.
"Dược lão đầu...nên chuẩn bị mà phá vây rời đi, như vậy mới có thể đảm bảo cho Tiêu Viêm tiểu tử này một mạng!"
Phong Tôn giả thấy xung quanh đã đem bọn hắn vây lại Phong Lôi các nhóm người, thần sắc nghiêm túc mà nhẹ giọng hướng về Dược Trần nói.
Vốn nghĩ có Cổ tộc cường giả hiện thân trợ giúp Tiêu Viêm thì mọi chuyện chú định trở nên đơn giản, nhưng hắn không ngờ tới người của Vân Lam Tông lại đến nhanh như vậy.
Hiện tại tình thế đã càng thêm ác liệt đối với bọn hắn, chỉ có liều mạng giết ra vòng vây mới là thượng sách.
Phong Tôn Giả đương nhiên rõ ràng, dù cho có thể an toàn thoát ra khỏi Lôi Sơn đi chăng nữa, nhưng hắn mang theo Tinh Vẫn Các người hôm nay có thể phải đoàn diệt tại đây rồi.
Mộ Thanh Loan cùng còn lại Tinh Vẫn Các cường giả lúc này trên thân cảnh giác đã kéo đến tột độ, nhưng ánh mắt lại ẩn chứa tức giận nhìn xem Tiêu Viêm.
Đều tại người này gây ra tai họa, nếu không có hắn mà nói, Tinh Vẫn Các làm sao có thể bị đưa vào tình cảnh nguy hiểm này cơ chứ.
...
"Tiểu thư xin cẩn thận!"
Bốn tên Cổ tộc Đấu Tôn lão quái nhìn thấy Ngọc lão nhóm người ánh mắt chú ý tới Cổ Huân Nhi, đều thần sắc đại biến mà khẩn trương đem nàng cho bảo hộ ở giữa bốn người.
Bọn hắn ánh mắt ngưng trọng nhìn xem bảy cổ Đấu Tôn khí thế đang khóa chặt lấy bọn hắn mấy người, biết rõ sự tình đã muốn làm lớn rồi.
Cổ Huân Nhi nhìn xem nơi xa Nạp Lan Yên Nhiên thân ảnh đạp không mà đứng kia, nhíu lại mày đẹp mà lẩm bẩm "Ngươi là...Nạp Lan Yên Nhiên!"
"Xem ra Cổ tộc đại tiểu thư vẩn còn nhớ rõ tiểu nữ quê mùa như ta đây!"
"Nhưng không ngờ...đến hiện tại Huân Nhi tiểu thư vẩn như trước kia mà không đem Vân Lam tông chúng ta để vào trong mắt đâu" Nạp Lan Yên Nhiên híp lại ánh mắt mà cười nói.
"Hoặc hơn...ngươi đây là không để phu quân của ta vào trong mắt sao?!"
"Phu quân của ngươi...không lẽ là?" Cổ Huân Nhi đôi mắt hơi co lại, giọng nói hơi run động.
"Ngươi cứ nói đi!" Nạp Lan Yên Nhiên nội tâm ngọt ngào, cười híp mắt nói.
Cổ Huân Nhi nghe nàng có thâm ý lời nói, nhịn không được nhíu mày im lặng không trả lời.
Nàng trong đầu không tự chủ nhớ về nhiều năm về trước, tại Tiêu gia đại sảnh một màn kia.
Khi đó, Nạp Lan Yên Nhiên cùng Vân Lam Tông tại trong mắt của nàng bất quá là một đám ếch ngồi đáy giếng tồn tại.
Khi đó Nạp Lan Yên Nhiên cũng chỉ có thể tại một nơi hẻo lánh, lấy tầm nhìn hạn hẹp mà chơi nhà chòi hạng người mà thôi.
Nhưng thật sự không ngờ, hiện tại đối phương thân phận đã bất chợt đứng tại nàng một cấp độ tồn tại, hoàn toàn đã có đầy đủ vốn liếng cùng nàng đối mặt chính diện.
Vân Lam Tông hiện tại cũng đã không phải nàng hoặc có lẽ toàn bộ Cổ tộc có thể tùy ý trêu chọc, hậu quả kia mang lại có thể để cho Cổ tộc khó mà chịu đựng.
Theo Cổ Huân Nhi trầm mặt, bầu không khí cũng đi theo đó ngưng kết.
...
Lôi Tôn Giả thần sắc hơi động, chớp lấy thời cơ vội vàng đạp không tiến đến nghênh tiếp.
"Lôi mổ xin ra mắt chư vị Vân Lam Tông thượng sứ!"
Lôi Tôn Giả vội vàng tiến đến cách đoàn người một khoảng cách, khách khí hướng về Ngọc lão bọn người ôm quyền.
Nhưng ở giữa lại không biết nên như thế nào xưng hô Nạp Lan Yên Nhiên vị này lạ mặt nữ tử.
Mà càng làm hắn ngưng trọng đó là, theo hắn quan sát thì vị này mới là đứng đầu tại đây.
"Đây là vị kia một vị phu nhân!" Ngọc lão hai tay chắp sau lưng, nhíu mày nhắc nhở lấy.
Lôi Tôn Giả khuôn mặt đại biến, thần sắc càng thêm kính cẩn mà cúi người thật sâu hướng về Nạp Lan Yên Nhiên bái một cái.
"Ra mắt thánh giả phu nhân"
"Không biết phu nhân đại giá quan lâm, không làm ra nghênh tiếp chu đáo, kính xin phu nhân chớ trách tội!!!"
Hắn thật sự không ngờ người này thân phận lại kinh khủng đến như vậy.
Vị kia Tiêu Dao Thánh Giả hồng nhan bên cạnh, thân phận này tại Trung Châu cũng là đứng tại kim tự tháp tầng cao nhất.
Có vị này phu nhân tại, quả thật có thể đem vị kia ẩn ẩn là Cổ tộc tiểu thư cho ngăn chặn gắt gao.
Nạp Lan Yên Nhiên nghe vậy chỉ tùy ý nhẹ gật đầu, sau đó lại đem ánh mắt dời đến Cổ Huân Nhi trên thân.
Lôi Tôn Giả lại là không có chút nào khó chịu, ngược lại rất thức thời đứng tại một bên thật xa.
"Vân Lam Tông chư vị...chúng ta Cổ tộc không có ý định gây ra tranh chấp giữa hai bên!" một tên lão giả đứng bên cạnh Cổ Huân Nhi vội vàng hướng về Nạp Lan Yên Nhiên chấp tay nói.
Tại Bắc Vực này...bọn hắn thật sự không muốn tùy tiện ra tay đối với Vân Lam Tông người.
Một khi dẫn động hai cỗ thế lực này mâu thuẫn, đó chính là không phải bọn hắn Đấu Tôn cảnh giới nho nhỏ người có thể chịu đựng ở.
Huống hồ hiện tại bọn hắn mới là yếu thế một phương.
"Cổ tộc tiểu thư vừa nãy cũng không phải ý là như vậy a!" Nạp Lan Yên Nhiên cười lạnh nói.
Cổ Huân Nhi nhíu mày, nàng biết với thân phận đặc thù của mình, đối phương cũng không thể tùy ý ra tay tổn thương nàng, cho nên chỉ lạnh lùng nói "Các ngươi muốn làm gì?"
Nạp Lan Yên Nhiên hơi nhíu mày suy tư.
Tuy nàng rất muốn làm khó dễ nữ nhân này một chút cho thỏa ý nguyện, nhưng đối phương thân phận cũng không kém hơn mình một chút nào, nếu tùy ý khi dễ nàng rất có thể gây nên Cổ tộc tức giận.
Đến khi đó tuy phu quân nhất định sẽ đứng ra bảo vệ cho nàng chu toàn.
Nhưng tất nhiên, mình vì sao lại vì ham chơi mà vô cớ tạo ra phiền phức để phu quân đứng ra giải quyết cơ chứ!
So sánh với việc thỏa ý nguyện của mình, nàng đương nhiên càng thêm quan tâm hơn cho Nham Kiều nam nhân của mình này.
Ngọc lão đương nhiên biết vị này chủ mẫu là muốn chỉnh một chút cái này Cổ tộc tiểu thư, cho nên tiến đến bên cạnh như có ý riêng mà cười nói "Phu nhân muốn gây nàng khó chịu, cũng không nhất thiết phải ra tay với nàng nha!"
Nạp Lan Yên Nhiên hơi kinh ngạc, sau đó đôi mắt hơi sáng lên nhìn về Tiêu Viêm nhóm người đang bị Phong Lôi Các cường giả dồn ép, lập tức hiểu ý của Ngọc lão!
...
Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!
VietinBank: 109874497616
CAO THANG AN