Chương 165: Thế cục

Tiêu Viêm nhìn lấy trên tay Bắc Vực địa đồ, đây là hắn tại sau khi Dược Trần lâm vào ngủ say mà mạo hiểm tiến về một tòa thành thị mua sắm.

Mà cũng vì vậy mới đối mặt Hồn Điện một lần khác âm thầm ra tay.

Hắn ánh mắt chăm chú nhìn lấy phía trên đánh dấu hai đạo bắt mắt vị trí, một là Thiên Mục sơn mạch, nơi mà hắn vừa nhận trái đắng.

Mà đạo thứ hai, lại thình lình chính là Phong Lôi sơn mạch, tổng bộ của Phong Lôi Các!

"Muốn gặp mặt Phong Tôn Giả, chỉ có thể đợi đến lúc Tứ Phương Các đại hội diễn ra"

"Thiên Sơn Huyết Đầm đã triệt để không còn hi vọng, về sau lại tìm cơ duyên khác vậy!!"

Nhìn chăm chú lấy địa đồ hoàn mỹ phát thảo ra Bắc Vực rộng lớn hùng vĩ, Tiêu Viêm cố gắng nhịn lấy trên thân thể mệt mỏi cùng đau đớn mà âm thầm suy nghĩ bước đi tiếp theo nên làm gì.

Hắn trước đó đã từng cùng sư phụ của mình thương thảo qua, hiện tại nhất định không thể lỗ mãn mà tiếp xúc cùng bất kỳ ai khác ngoại trừ Phong Tôn Giả, vị này tri kỷ của sư phụ.

Hiện tại ngay cả Tinh Vẫn Các cũng khó mà làm cho Dược Trần tin tưởng hoàn toàn, vì thế hắn hiện tại chỉ có thể mạo hiểm, tìm cơ hội trực tiếp cùng vị kia Phong Tôn Giả tiếp xúc.

Mà cơ hội duy nhất trong khoảng thời gian này Tiêu Viêm tìm được, chính là gần nhất tại Bắc Vực sẽ diễn ra Tứ Phương Các đại hội.

Sự kiện này vậy mà được tổ chức tại Phong Lôi Các tổng bộ, Phong Lôi Sơn mạch!

Khi đó, Phong Lôi Tôn Giả cùng Tinh Vẫn Các cường giả nhất định sẽ tiến đến tham dự, như vậy cơ hội duy nhất của hắn chính là tại nơi đó.

Tuy biết là vô cùng nguy hiểm, nhưng hắn hiện tại thật sự đã bị Phong Lôi Các cùng Hồn Điện cường giả ép cho không thở nổi.

Cứ như vậy kéo dài, hắn thật sự không thể gượng dậy đâu.

Cho nên, vì nguyên nhân gì đi nữa, hắn Tiêu Viêm cũng nhất định phải tiến vào cho bằng được Lôi Sơn.

Đây là cơ hội duy nhất của hắn có thể thay đổi tình thế hiểm cảnh như bây giờ.

Nếu không, cứ tiếp tục kéo dài bị truy sát như vậy, không nói đến phải đối mặt với nguy cơ trùng trùng, chỉ riêng việc thực lực dậm chân khó mà tiến thêm, đã vô cùng nghiêm trọng.

Hắn còn phải cứu phụ thân, còn phải mang theo mỹ nhân Cổ Huân Nhi rời khỏi Cổ tộc đâu.

Cũng tại lúc này, cách nơi Tiêu Viêm trốn tránh đạo kia hang động gần nhất một tòa hùng thành.

Khắp nơi bên trong lúc này đều đang nghị luận lấy sự tình gây xôn xao gần đây của Bắc Vực.

“Các ngươi nghe nói không? Tiêu Viêm người kia vậy mà lại thoát khỏi vây quét của Phong Lôi Các tại Thiên Mục sơn mạch, thật sự bất phàm!” trong một tòa tửu lâu, có người nhịn không được cảm khái.

“Hừ, có gì to tác cơ chứ, nếu không phải có hai đạo Đấu Tôn tàn hồn bên cạnh bảo vệ, hắn đã sớm tại những lần trước vây quét mà bị bắt lại!” có người lại khinh thường cười lạnh.

“Nói thì như thế, nhưng có thể lấy Đấu Hoàng tu vi mà đơn độc từ Phượng tiểu thư vị kia trong tay giữ được tính mạng cùng thoát đi, Tiêu Viêm người này tuyệt đối không đơn giản chút nào” lại có người lắc đầu, không chấp nhận.

"Ít nhất, hắn cũng là thiên tài cùng cấp bậc với Phượng tiểu thư, Mộ Thanh Loan,...những người này Bắc Vực đỉnh cấp thế hệ trẻ"

“Đúng thật là vậy, người này không đơn giản một chút nào, nhưng nếu kéo dài như vậy tuyệt đối khó mà duy trì, những lần gần đây hắn đều vô cùng chật vật!” Có người lại cười trên nổi đau của người khác mà nói.

"Nghe nói, hiện tại bởi vì bị đuổi rất cấp bách, hắn đều khó mà tu luyện...cứ kéo dài như vậy thì càng tệ rồi a"

"..."

Hiện tại Tiêu Viêm danh hào tại Bắc Vực đã vô cùng nổi danh, một số tin tức về hắn cũng được rất nhiều người quan tâm mà bàn luận.

Thậm chí không thiếu buôn bán tình báo thế lực, đều nhờ vào đó mà kiếm lấy đầy bồn đầy bát đâu!

Dù sao thì khoản thời gian này, Tiêu Viêm tên kia luôn tựa như một đầu chó nhà có tang mà bị Phong Lôi Các đánh cho chạy loạn khắp nơi của Bắc Vực.

Thanh danh tuy vang dội, nhưng lại không mấy tốt đẹp.

"Người này không biết lai lịch như thế nào? lại có thể làm cho hai vị Đấu Tôn tàn hồn ở bên hộ giá hộ tống cơ chứ!" có người nhịn không được nghi hoặc nói nhỏ.

"Cho dù hắn có thân phận như thế nào đi nữa, nhưng hiện tại Vân Lam Tông đang cố ý ghim hắn"

"Các người nghĩ tại Bắc Vực này, hiện tại có thế lực nào dám đứng ra che chở hắn cơ chứ?" có lão giả nhấp một ngụm trà, thản nhiên mà nói.

Nghe vậy, xung quanh mọi người đều đồng cảm mà lắc đầu, nội tâm vì Tiêu Viêm mà vuốt mồ hôi lạnh, lại phần nhiều là cười trên nổi đau của người khác.

Hiện tại ở Bắc Vực này, Vân Lam Tông tồn tại đã tựa như chúa tể một dạng, đem cả Bắc Vực đều xem thành địa bàn của mình.

Mà có vị kia tọa trấn bên trong, thì cho dù là viễn cổ các tộc hay mấy thế lực bá chủ khác cũng không dám tại nơi đây mà vuốt râu hùm.

...

Một tòa u ám rộng lớn đại điện bên trong, một tên khô gầy lão giả kìm chế sợ hãi, cố gắng cung kính hướng về phía trên bảo tọa mà nhẹ giọng bẩm báo.

"Điện chủ đại nhân, tại Bắc Vực nới đó chúng ta không dám làm ra động tĩnh quá lớn, cho nên...cho nên không thể để cho Đấu Tôn cấp bậc người tiến đến, mà bên người hắn cũng mang theo hai đạo Đấu Tôn tàn hồn"

"Chính vì vậy, chúng ta một mực khó mà bắt lấy Tiêu Viêm tên kia!"

Mà ngồi phía trên đài cao, trên thân mang theo u ám cùng kinh khủng khí tức, không ai khác, chính là Hồn Điện người cầm lái, hung danh hiển hách tại Trung Châu, điện chủ Hồn Diệt Sinh.

Hắn nghe vậy, bất ngờ cũng không nổi giận, mà chỉ hơi nhíu mày nói "Tộc trưởng muốn tăng tốc độ kế hoạch, nhưng căn dặn không muốn va chạm đến nhân vật ở nơi kia, cho nên trước hết cũng chỉ có thể như vậy!"

"Nhưng, đợi đến Tiêu Viêm tên kia rời đi Bắc Vực, các ngươi nhất định phải bắt lại hắn cho bằng được, nếu không...!" nói đến đây, ánh mắt của hắn mang theo âm trầm hàn quang nhìn về bên dưới khô gầy lão giả kia.

Cốt U, Hồn Điện đương nhiệm Nhị Thiên Tôn, một thân cảnh giới đã là Bán Thánh cấp độ, tại toàn bộ Đấu Khí đại lục đều là cấp độ đứng đầu nhất, quát tháo phong vân tồn tại.

Nhưng cho dù là vậy, lúc này đối mặt với ánh mắt thâm trầm của Hồn Diệt Sinh, hắn cũng không nhịn được mà run lên trong lòng.

Cốt U vội vàng khom người, chắp tay nghiêm mặt nói "Điện chủ đại nhân xin cứ an tâm, chúng ta biết nên làm như thế nào!"

"Ân...nhớ kỹ, trước hết không muốn tại Bắc Vực nơi đó làm ra động tĩnh lớn!"

"Vâng..."

Nhìn xem Cốt U rời đi thân ảnh, Hồn Diệt Sinh ánh mắt hơi âm trầm mà đứng dậy, mang theo lắp lóe hắc khí mà nhìn về phương xa.

Sự xuất hiện của vị kia Tiêu Dao Thánh Giả, thật sự làm cho Hồn Tộc trên dưới vô cùng kiêng kỵ.

Một vị đã nữa bước tiến vào Đấu Đế chi cảnh, quả thật ép đến Hồn Tộc cùng tộc trưởng Hồn Thiên Đế phải bất đắc dĩ tăng nhanh kế hoạch muôn đời mà bắt lấy Tiêu Viêm, mưu đồ cướp lấy Đà Xá Cổ Ngọc.

Chỉ có chiếm lấy truyền thừa của vị kia Đà Xá Cổ Đế, để cho tộc trưởng Hồn Thiên Đế tấn thăng Đấu Đế chi cảnh, như vậy Hồn Tộc mới có thể thực hiện tham vọng bắt đầu từ viễn cổ của mình, thống nhất Đấu Khí đại lục.

Nhưng viễn cổ các tộc từ trước đến nay luôn giám sát chặc chẽ lẫn nhau, cho nên Hồn Tộc cường giả rất khó mà trực tiếp ra tay đối với Tiêu Viêm tiến hành bắt giữ.

Nhất là, tên tiểu tử kia lại là hậu nhân còn sót lại của Tiêu tộc, trên thân mang lấy Đà Xá Cổ Ngọc mãnh vở một trong, điều này càng khó mà im lặng ra tay.

Cho nên, Hồn Tộc cũng chỉ có thể lợi dụng Hồn Điện cái này mặt ngoài Trung Châu thế lực, hy vọng có thể đem Tiêu Viêm cùng Dược Trần cho nhanh chóng bắt được.

Nhưng hiện tại Bắc Vực nơi đó, cho dù là tộc trưởng Hồn Thiên Đế, cửu tinh Đấu Thánh đều không muốn va chạm, cho nên Hồn Điện cũng chỉ có thể sai phái một chút hộ pháp cấp độ cường giả mà âm thầm ra tay, tránh gây nên xung đột không cần thiết.

Hiện tại xem ra, hiệu quả thật sự hết sức hạn chế.

"Tiêu Viêm...ngươi sẽ không thoát khỏi bàn tay của Hồn tộc chúng ta đâu...nhất định!"

Thanh âm lạnh lẽo của Hồn Diệt Sinh vang vọng toàn bộ đại điện, mang theo tự tin không thể nghi ngờ.

...

Có Nham Kiều hiện thân, không chỉ làm cho Hồn Điện làm việc cẩn thận cùng thu liễm hơn rất nhiều.

Cho dù là tại Trung Vực vô tận nơi kia, những thế lực bá chủ khác cũng luôn mang theo cặp mắt đề phòng mà chăm chú, một mực quan sát lấy động tĩnh tại Bắc Vực.

Bọn hắn thật sự lo sợ, Vân Lam Tông không biết thỏa mãn mà tiếp tục dựa thế của vị kia, bắt đầu khuếch trương tầm ảnh hưởng của mình ra ngoài Bắc Vực.

Mà đến khi đó, cho dù bọn hắn lại kiêng kỵ Nham Kiều như thế nào đi nữa, cũng không thể khoanh tay chờ chết mà liên hợp lại phản công.

May mắn là, mọi chuyện lại không đi theo chiều hướng xấu nhất như vậy.

Vân Lam Tông trong thời gian này hành động, cũng chỉ dừng lại ở việc hoàn toàn chưởng khống toàn bộ Bắc Vực nơi kia rộng lớn cương thổ mà thôi.

Sau khi hoàn thành, cũng đã tự chủ dừng lại bàn tay khổng lồ của mình, thay vào đó lại chú tâm vào việc thành lập thương hội cùng thu thập thiên địa kỳ vật bên trên.

Cái này một chuyển biến, cũng làm cho rất nhiều thế lực lớn như Đan Tháp, Phần Viêm Cốc, Băng Hà Cốc, Âm Cốc...âm thầm thở nhẹ ra một hơi.

Trước đó, rất nhiều lão quái vật đều đã xuất quan tự mình tọa trấn, chuẩn bị cho một cuộc kinh thiên đại chiến quét sạch Trung Châu rồi đây.

Mà sau khi lo lắng đi qua, toàn bộ Trung Châu người đều cảm nhận được chỗ tốt mang lại khi Vân Lam Tông xuất hiện.

Nổi bật nhất, chính là làm cho Hồn Điện trở nên đê điều hơn rất nhiều, không còn tại khắp nới trắng trợn săn giết luyện dược sư, thu lấy linh hồn như trước kia nữa.

Phải biết, trước kia Hồn Điện cường giả một mực săn giết linh hồn, gây nên vô số thế lực hận ý, nhưng không ai dám làm gì.

...

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN