Chương 8: Tiêu Chiến Người Xuyên Không Rồi

Chương 8 Đánh kiểu gì vậy Trời

Vương Nhất Bác  vừa đỡ cú đá của cậu mà không biết được những tiệt chiêu của cậu, khiến cho anh hơi   ngỡ ngàng mà nhìn cậu . Tiêu Chiến đánh được vài chiêu mà  lùi về sau lấy thăng bằng mà tiếp tục  chạy tới đá liên hoàng cước vào anh, tốc độ của cậu khá nhanh khiến anh né cũng khó nên đỡ lại. ..rồi dang tay ôm chầm lấy cậu  mà hôn vào cậu cái chụt 💋.khiến cho bao nhiêu người đứng chết chân mà la hét ...

Hai đứa bây đánh kiểu gì vậy hả . .đánh lẹ lên.. Đi chứ... .(...người ta đánh yêu đó... Mà..mọi người hiểu chưa... )

Tiêu Chiến tức giận đưa tay lên má mìk.. Mà mắt cậu thêm tức giận  ..mà  phi lên không trung xoay cước thành quyền đánh vào điểm chí mạng của anh mà hả giận..  khiến mọi người phải trầm trồ khen ngợi   .  .đánh đẹp quá.. Tụi bây ơi...

Tiêu Chiến tức giận đến nỗi mà liên tục ra tung cước vào người anh ,khiến cho Lưu Hải Khang nhìn thấy mà la hét 

VƯƠNG NHẤT BÁC.. MÀY LO ĐÁNH ĐI ,CHỨ ĐỨNG NHÌN KHÔNG TỐT ĐÂU.. MÀY   PHẢI CẨN THẬN. TIÊU CHIẾN, EM  ẤY LÀ NGƯỜI ĐÁNG YÊU DỄ THƯƠNG QUÁ MÀ.ĐỪNG NẶNG TAY QUÁ... . MÀY PHẢI NHƯỜNG EM ẤY MỘT CHÚT NHÉ....

Lưu Hải Khang nói gì đó.. ... Khiến cho Vương Nhất Bác  ngỡ ngàng mà lắc đầu.. Mọi người lần nữa.. Phải chết đứng toàn tập.. Mà đưa mắt cười...lên nói thầm đủ nghe.... Đánh yêu chưa xong. .lại thấy thằng bạn nó ủng hộ bạn thân chí cốt phải nhường nhịn..

Bé thỏ nữa chứ... Đánh kiểu này chắc tới sáng quá... Biết vậy đem theo mùng màn chiếu gối.. Mà ngủ còn lẹ hơn nữa...  (....thương bạn dữ zậy Khang Ca. ...)

Tiêu Chiến cứ nhìn anh rồi nở nụ cười mà xoay người đấm vào khuôn mặt đẹp troai anh.  .mà chợt chân.. Môi chạm môi ..mắt chạm mắt.. Hai tay anh chống đỡ mà nhìn nhau...  khiến ai cũng ngỡ ngàng mà đưa mắt đứng nhìn

Ê... Cho tao hỏi... lão đại huy vũ  mà mìk quen không vậy trời...muốn con người ta gia nhập vào nhóm... mà chơi trò này luôn vậy  sao...

Cả đám thuộc hạ Vương Nhất Bác , Lưu Hải Khang , Trương Khả Hân và mmấy đứa  bạn của Tiêu Chiến đứng hình 10s thầm nghĩ..

Mới ra chiêu thứ nhất...  đã bị người ta hôn vào má rồi... Ra chiêu thứ 2 bị người ta chôm  mất mẹ nụ hôn đầu ... Chắc chiêu thứ 3 ..mà ra tiếp.. Không trừng bác sĩ kêu cưới gấp nữa .. Thì thôi xong.. ..

Sau một hồi đánh nhau bằng mắt ,cuối cùng  trời cũng đã gần tối mà cậu phải  lên tiếng nói...

Dừng ở đây được rồi . Tôi còn phải về nhà nữa tức giận há điên mà nói

Còn người kia cứ nở nụ cười ma mị nhìn cậu mà lên tiếng

Tiêu Chiến  cậu có chịu gia nhập nhóm tôi không vậy... Tôi rất muốn...

Tiêu Chiến chưa phản bác  gì ..thì Tên họ  Trác  tên Thành  nhanh nhão mà liên tiếng nói... khiến cho bao nhiêu người.. cũng ngỡ ngàng..đưa cặp mắt chết tròng nhìn...

Nè...tôi nói trước nha...Chiến Chiến của  tôi muốn  ,độ 3 người muốn vào nhóm thì cũng được thôi.. Chỉ cần anh không được ăn hiếp Bé Chiến Chiến của tôi... Tôi không để yên đâu nha ..miệng thì nói mà cặp mắt cũ

cứ dồn vào Lưu Hải Khang mà say đắm... (   giả bộ vào nhóm để tiếp cận Lưu Hải Khang chứ gì... Đem Chiến Chiến của tôi vào ...mê trai đầu thai mới hết mà...   Chiến Chiến đừng giống Thành Thành nha....)

.Uông Trác Thành  cứ đưa mắt nhìn vào gương mặt của Lưu Hải Khang  ..mà chìm đắm say sưa thì Vương Nhất Bác  lên tiếng

Tiêu Chiến  tôi mời các cậu vào trong nhóm nha.  ..Tiêu Chiến chưa trả lời thì tên Trác Thành thói tha lên tiếng tiếp

Được. Chúng  tôi đành miễn cưỡng vào nhóm với anh  vậy...

Uông Trác Thành vừa nói xong, mà nở nụ cười ma mị mà không thể dấu được ý đồ của mik ...

Tiêu Chiến  vừa nghe Uông  Trác Thành đồng ý hét lên thật

UÔNG-TRÁC-THÀNH ...TAO ĐÁNH MÀY CHẾT... MÀY LÀ TÊN KHỐN KIẾP.... MÀY ĐỨNG LẠI CHO TAO...AAAAAAAAAA

SÁNG HÔM SAU

Có một chàng trai mất ngủ muôn mà không biết làm sao né tránh Tiên tữ  mà lết cái xác tới trường rồi úp mặt xuống bàn mà ngủ, thì đằng xa có Tên Uông Trác Thành cứ lãi nhãi bên tai cậu

Tiêu Chiến...Tiêu Chiến....! TIÊU CHIẾN! Mày bị làm sao mà tao kêu mày không nghe vậy hả..thằng khốn nạn....

.Tiêu Chiến ngước lên nhìn Uông Trác Thành không thèm trả lời mà ngủ tiếp

Tua lại một chút nha..

Đánh lộn với Vương Nhất Bác xong cậu cũng trở về mà  quên rằng  trong nhà cậu có một  con bé dễ thương 4 chân đang ngồi cầu thang đợi cậu.. Cậu không còn cách nào mà quyết  định trên qua cửa sổ mà lên lầu tắm rửa sạch sẽ, rồi phóng lên giường , thì thấy có một cục gì mềm mềm mại đang nằm bên cạnh...một lúc sau  đó con 4 chân dễ thương cứ liếm liếm vào gương mặt khả ái của cậu  ,cậu  mở mắt  thì nhìn thấy hét toáng lên

Áaaaaaaaaaaaaaá!

CHÓ ĐẺ... MÀY mau cút khỏi giường của  tao nhanh lên... . Cút xuống mau"

Cậu rung rẩy .mà ngồi bật dậy,liền chồm tay lấy cái gối che mặt mìk lại..mà la hét

.Cút ..... Cút ...Cút.... Cút

Bà Ngọc Hà nghe tiếng cậu mà chạy lên xem thử ,thì mới biết.. Con trai cậu sợ bé 4 chân dễ thương

-" Tiểu Tán ..của mẹ...ngoan nào... Không sao rồi... Mẹ đưa nó ra ngoài nha .

Mẹ... Đem nó ra thật xa nha...con không muốn thấy nó..

Được.. Được.. Mẹ dắt ra ngoài..

Sau khi bà dắt Tiên Tử đi ngoài chưa bao lâu ,cậu liền thở phào nhẹ nhỏm mà nhìn ra cánh cửa, hai mắt không nhắm mắt được.. Cuối cùng cậu lết cái xác mà đưa ra gương mặt không còn cảm xúc mà bơ phờ đến trường học 🏫..

Quay lại với nhà Vương Nhất Bác nhé...

Tôi muốn chuyển lớp ngay lập tức... Ông hiệu trưởng nghe xong mà tuân theo ..chứ cái trường này là do công ty nhà anh tạo ra chứ ai...ai cũng biết Gia tộc... Họ Vương thế nào mà.. Gia đình đồ sộ.. Chi nhánh 50cái.. 25 khách sạn... Biệt thự không nhiều.. Cở 10mấy cái àk... Có nhiều lắm đâu.... Hihi... Vương Nhất Bác vừa sinh ra đã gạch đích sẵn.. Rồi.. Muốn gì cũng chiều vì ông có 2 thằng con trai mà bất lực.. Chỉ biết cầu nguyện cho đứa nào hốt dùm ông.. Chứ ông dạy dỗ hết nổi rồi ... Má ơi... Có ai hiểu cho tôi không... Ông Vương .. Lên tiếng...