Chương 10: Tiêu Chiến Người Xuyên Không Rồi

Chương 10.   Vương Nhất Bác bị Thương

Buổi học kết thúc không trọn vẹn khi cậu vừa bước ra không  thấy,Tống kế Dương và Uông Trác Thành đâu cả, rồi lủi thủi bước ra thì nhìn thấy anh mà bực bội lên tiếng

Vương Nhất Bác  ...anh không về nhà hay sao mà theo tôi vậy...

Tiêu Chiến... Cậu về nhà như vậy rất nguy hiểm , cho nên ...tôi thấy không an tâm ...hay tôi đưa cậu về

Tiêu Chiến vừa nghe xong anh nói.. Mà trái tim ❤cứ thổn thức mà đập liên hồi  mà  lắc đầu tự nhủ bản thân..

" Tiêu Chiến.  Mày không thể thích anh ta được... Mày  chỉ là ảo tưởng thôi . Mày phải thay đổi kết cục của Tiêu phi  ..nữa chứ. ...còn về nhà    làm đại giang hồ mới được .

Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác không nói chuyện thì cậu cảm giác được có kẻ núp phía sau ..liền xoay người lại nắm tay anh mà chạy thụt mạng..

Tiêu Chiến.. Có chuyện gì sao ..mà cậu chạy nhanh quá vậy... Anh không nhận ra có kẻ phía sau sao ...Chúng ta phải đi nhanh lên. Có người theo dõi ,nên tôi và anh chạy nhanh là tốt nhất

Vương Nhất Bác nhìn xuống bàn tay cậu nắm tay anh mà bất giác nở nụ cười, mà cùng cậu chạy hết con đường... (....Tác giả.... 2 vợ chồng chạy đi đâu vậy... Mà  tình cảm 2 người tiến bộ nhanh quá nha. ..ghê..thiệt..

Vương Nhất Bác... Mẹ kiếp.. Nó viết truyện mà h hỏi vợ chồng tao .thật muốn đập chết quá... )

Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác Đang chạy vào một con hẻm ,thì bỗng nhiên có bọn côn đồ chặn đường mà  nói

Em trai... Đi đâu vậy mau lại đây với bọn  anh nào" một tên  đứng đầu trong đám mà nở nụ cười lưu manh ( ....Mẹ kiếp... Cái thằng dám tán vợ tao àk... Lần này tao không thua đũa với bọn bây thi tao không phải Vương Nhất Bác ...... )

Vương Nhất Bác đứng nhìn mà nghe tên khốn kiếp.. Nói ra làm cho gương mặt hắn  mặt đã đen còn đen hơn  đít nồi , hàn khí trong người  lần lượt đua nhau tỏa ra khiến  cho bọn chúng phải rung mình mà đấm vào mặt 👊tên cầm đầu một cái bụp..

Còn tên đứng đầu  vừa bị đánh quá  đau mà tức giận  ..hét lên

Tụi ...bây chết hết rồi ak..mau đánh chết  nó cho tao..

Nghe được lệnh  ..mấy tên đã đem đồ nghề ra đủ... Còn anh và cậu tay không có sắt làm sao đánh lại chúng nó...

(_Chết mẹ tụi bây rồi.. Chơi với ai mà không biết.. Vợ chồng họ Vương học võ mỗi ngày đó nha...chết cha viết lộn... Học võ kungpu..thái cực quyền xin lỗi viết lộn làm gì căng...

Vợ chồng họ Vương.. *LIẾC *__.

Tác giả.. 🙊🙊🙊🙊🙊...)

Tiêu Chiến nắm tay Vương Nhất Bác. Rồi đạp trên đầu gối mà tung một cước ,rồi đá bay 3 đến 4.  tên trong số..còn bao nhiêu thì hết hồn mà rung cầm cập..   Vương Nhất Bác dùng cái chân còn lại cho cậu ngồi ngay ngắn, mà tung một chiêu khiến cho thằng đứng đầu gãi mẹ mấy Cái Răng...

(   __...kiểu này húp cháo là chắc rồi.. Tiền cát xê... 200k nè mua thuốc uống đi.....

Mẹ kiếp.. Vô được nữa tiếng gãi 4 răng cửa mà đưa 200k tiền thuốc thang ...kiểu này con tác giả nghèo lắm thì phải.._.tác giả.. Con nghèo thấy mẹ nè thấy hôn... ) _

Một đám khác nhào tới cậu, anh và  cậu,  người đấm người đá khiến ai cũng rùng mình mà ngưỡng mộ...

Đẹp đôi quá bây..  ....hai đứa này mà  kết hợp quá ăn ý giống như trời sinh một cặp vậy trời  ,khiến mấy tên quên hẳn đại ca đang nằm u ơ tự nãy giờ  mà đau đớn...

30 p sau có thằng rút dao 🔪 về phía cậu và anh  với tốc độ khá nhanh khiến Vương Nhất Bác  nhìn thấy liền   đẩy cậu ra mà nuốt trọn con dao 🔪  *phập *

Tiêu Chiến bất ngờ mà chạy lại ôm chầm lấy anh vào lòng, mà hai hàng nước mắt cứ tuông rơi.. Mà hét thật lớn

VƯƠNG NHẤT BÁC...ANH KHÔNG ĐƯỢC CHẾT... ANH NGHE TÔI NÓI KHÔNG... VƯƠNG NHẤT BÁC.. TÔI XIN ANH MÀ.. HUHUHUHU...

Vương Nhất Bác .. Anh mau  tỉnh dậy đi. Anh  không được nhắm mắt nghe chưa. . Đừng bỏ tôi lại mà tôi xin anh đó anh mau mở mắt ra cho tôi . anh  muốn gì tôi cũng chiều hết mà huhu..

Tiêu Chiến dùng hết sức lay anh   mạnh đến nỗi,   khiến cho anh nhịn không được mà nổi cáo mà lên tiếng

-" Tiêu Chiến ....cậu làm ơn có được không hả.   ...tôi bị thương chưa chết mà.. Cậu đừng  có thể lung  lay như vậy  tôi chết là chắc .

Vương Nhất Bác đứng dậy mà tức giận đánh chúng nằm xuống đất mà dãy dụa trên đất, mà miệng toàn là máu, mà xin lỗi anh và cậu mà chạy mất dép ...

Z(....tác giả... Bác ca àk.. Anh đánh vừa thôi... Tôi hết tiền trả cát xê rồi...

Vương Nhất Bác.. Tôi có tiền..

Tác giả... Vậy đánh tiếp đi ..tôi ủng hộ hết mình... ...vô...vô...)

Tiêu Chiến vừa  nghe  anh nói vậy,liền lau vài giọt nước mắt mà  không nói thêm được  gì. Còn anh cứ nhìn cậu mà cằn nhằn ..bây giờ cậu có đưa tôi vào bệnh viện hay không thì nói một tiếng... Còn không thì tôi lết xác tới cho rồi, cứ nhìn cậu khóc  ..tôi thấy không vui

-" Ờ ha....hihihi... Tôi quên...xin lỗi... Để tôi gọi cấp cứu cho anh ,anh đợi chút xíu.. . mà phan ...sao anh lại nói tôi khóc hả ..tôi nói cho anh biết... Tiêu Chiến tôi không có khóc... Tại gió thổi lớn quá.. Khiến cho mấy hạt bụi bay vào mắt tôi nha...anh đừng nói vậy là không đúng.... hiểu chưa ..

Tiêu Chiến  vừa nói xong ,liền mò vào túi rồi balo  mà lụt lội mọi thứ ,thì  không thấy   điện thoại  đâu .cả ...liền lên tiếng hỏi anh...

Vương Nhất Bác. .. . .. điện thoại tôi đâu

Cậu để điện thoại ở đâu giờ hỏi tôi.. Cậu kiếm kỷ xem...

Tôi kiểm không có nè...

Vậy .lấy điện thoại tôi nè

Được... Điện thoại đây...

Hìhìhì...điện thoại bỏ quên trong trường rồi..

Anh..anh...

15p sau...có một người đàn ông đi ngang nhìn thấy anh bị thương, liền gọi dùm  xe cấp cứu...

NỘI TÂM NHÀ TÁC GIẢ...

(Tác giả.... Mệt mỏi... Hai vợ chồng nhà này ghê.  ...bị thương không đi bệnh viện mà còn ngồi đây nói chuyện phiếm là sao ...

Tiêu Chiến... Con này rảnh rỗi xem bói vợ chồng mìk mãi thế...thấy vậy sao không gọi dùm mà còn nói này nói nọ là sao..có tin tôi cho một gậy là,  nằm chung bệnh viện với Vương Nhất Bác không

Tác giả.... Không dám ...nhường cho 2 vợ chồng mấy người.. Tôi biến đây.. ... Hihihi..