Bên ngoài thành trì , có mười bóng người nhanh chóng chạy tới rồi hòa vào dòng người đông đúc . Mười người này vừa bước gần tới cổng thành đã thu hút rất nhiều ánh mắt nhìn . Mười người này toàn bộ đều là những mỹ nữ xinh đẹp , quần áo rách nát vài chỗ , không ít mảng da thịt trắng bóc hiện ra . Nhưng toàn bộ bọn họ ánh mắt đều lạnh băng , chắc do vừa trải qua chiến đấu kịch liệt lên vẫn còn có sát khí đọng lại khiến người khác không dám nhìn thẳng . Xung quanh đã có không ít nam nhân dùng tay bịt mũi mình lại ngăn chặn máu mũi chảy ra , nhưng cũng không ai dám lại gần.
Mười người này chính là đám đệ tử Dương Tuyết , Tô Phương , Thiên Nhã , Băng Lam , Ngọc Phượng , Uyển Dung , Thanh Tuyết , Cổ Nguyệt , Uyển Phượng , Uyển Phương . Những đệ tử này trải qua nhiều ngày chém giết khiến cho tu vi tăng lên rất nhiều , đồng thời cũng trưởng thành hơn .
- Dương Tuyết sư tỷ , có phải trưởng lão đợi chúng ta trong thành trì này không ?
- Đúng vậy , lần trước tách ra Thiên Tà trưởng lão đã nói như vậy mà , ta nhớ không nhầm đâu .
- Được , vậy chúng ta nhanh vào thôi , người muội bẩn quá rồi .
Lúc này dị biến phát sinh , một đám người khác chặn trước mặt , nói :
- Giao ra toàn bộ nhẫn chứa đồ .
Dương Tuyết thấy có người chặn đường mình , nghe đối phương mở miệng là muốn nhẫn chứa đồ của mình , nàng nổi giận nhưng cũng rất nhanh kiềm chế lại được . Đám người kia cảnh giới Trúc cơ như bên mình , nhưng nhiều người hơn , một khi đánh nhau bên mình chỉ có chịu thiệt . Vì vậy tiến lên , nói :
- Các người là ai , chúng ta là đệ tử Băng Nguyệt cung mà các đệ cũng dám cướp .
Phía trước đám người số lượng gần hai mươi người , toàn bộ mặc trang phục màu xanh lá . Một tên nói :
- Không cần biết các người là ai , muốn sống sót thì giao ra toàn bộ nhẫn chứa đồ . Nếu không , hắc hắc ...
Nói xong ánh mắt còn không ngừng quét qua thân thể các nàng .
- Các người là đệ tử Thiên Ma điện , các người đừng quá mức , nếu không Băng Nguyệt cung chúng ta sẽ không bỏ qua cho Thiên Ma điện các người .
Bị bọn họ ánh mắt dâm tà nhìn chằm chằm , mọi người đã cực kỳ nổi giận , Tô Phương không nhịn nổi nữa đứng ra nói .
Đám đệ tử Thiên Ma điện nghe nàng nói vậy , sắc mặt trầm xuống , sát khí không ngừng trào ra .
- Cho các người một cơ hội cuối cùng , giao ra nhẫn chứa đồ , nếu không đừng trách chúng ta .
Một đệ tử tên là Uyển Phương lúc này rút kiếm ra chỉ thẳng vào đám người Thiên Ma điện , nói :
- Hừ ... Muốn nhẫn chứa đồ thì xông tới đây mà lấy, đệ tử Băng Nguyệt cung chúng ta cũng không sợ chết .
- Các người đã muốn chết thì chết hết đi cho ta . Giết .
Đám người Thiên Ma điện nghe xong lập tức rút kiếm lao vào . Chiến đấu nhanh chóng bộc phát .Thực lực mỗi người là ngang nhau nhưng bên kia đông người hơn . Đám đệ tử Băng Nguyệt cung bắt đầu co lại phòng ngự , một số người đã có vài vết thương nhẹ .
Đúng lúc này , ở phía xa có ba bóng người xuất hiện , một nam hai nữ . Ba người không phải ai khác chính là đám người Thiên Tà , Huyền Nguyệt và Lãnh Dao . Lãnh Dao rút kiếm chém xuống , ánh kiếm lóe lên lao tới tên đệ tử đang đánh nhau với Dương Tuyết . Tên đệ tử này phát hiện có người đánh lén lên lập tức giơ tay đón đỡ .
- A
Tên đệ tử Thiên Ma điện trong miệng truyền ra một tiếng kêu thảm thiết . Một cánh tay của hắn bị ánh kiếm chém rơi xuống , máu me phun ra bay đầy vào mặt Dương Tuyết . Tên đệ tử này nhanh chóng ôm cánh tay đã đứt rồi lùi lại . Dị biến phát sinh khiến cả đám người đang đánh nhau cũng dừng lại . Đám đệ tử Thiên Ma điện ngây người nhìn vào vị sư huynh đồng môn của mình .
Dương Tuyết lau đi vết máu trên mặt , nhìn về phía ánh kiếm phát ra . Ba người áo trắng xuất hiện trước mắt nàng lập tức kích động vui mừng :
- Thiên Tà trưởng lão .
- Đệ tử bái kiến Thiên Tà trưởng lão .
Thiên Tà nhìn qua đám mỹ nữ , gật đầu .
- Truyện gì xảy ra ở đây vậy ?
Đám đệ tử Băng Nguyệt cung đi tới bên cạnh hắn , nói :
- Trưởng lão , đám đệ tử vừa ra khỏi Đầm Lầy Tử Vong đến đây thì đám người kia xuất hiện đòi cướp đi nhẫn chứa đồ . Đám đệ tử không đồng ý nên hai bên đánh nhau .
Thiên Tà nhìn đám người kia , nói :
- Người của Thiên Ma điện .
- Đúng vậy , chúng ta là đệ tử Thiên Ma điện , các người chém đứt tay của đại sư huynh của chúng ta . Các người không phải là lên bồi thường chúng ta sao .
Một tên đệ tử Thiên Ma điện đứng ra nói . Thiên Ma điện những năm gần đây tốc độ phát triển cực nhanh , đã vượt qua rất nhiều môn phái lớn khác .
Thiên Tà gật đầu nhìn hắn , sau đó nhìn bên cạnh Huyền Nguyệt và Lãnh Dao nhẹ nhàng nói :
- Giết .
- Dạ , Công tử .
Hai nàng nói một tiếng , sau đó không một chút do dự lao vào đám đệ tử Thiên Ma điện , bộc phát ra Kết đan kỳ tu vi . Đám đệ tử Thiên Ma điện thấy vậy , kêu lên
- Các người dám , chúng ta là đệ tử Thiên Ma điện ...
Chưa nói hết lời , từng tiếng kêu thảm thiết vang lên . Liên tiếp từng người từng người ngã xuống đất .
Xử lý xong xuôi , Thiên Tà nhìn đám đệ tử nói :
- Các người bị thương rồi , vào thành đi , nghỉ ngơi một hôm , sáng mai lên đường về Băng Nguyệt cung .
Sáng hôm sau , một đoàn hơn mười người cưỡi yêu thú cấp thấp rời khỏi thành trì . Thấy sắc mặt đám mỹ nữ đệ tử không tốt , hai mắt thâm đen , vẻ mặt buồn ngủ , Thiên Tà quan tâm hỏi :
- Hôm qua ngủ không đủ sao , có cần nghỉ thêm một hôm nữa không . Mọi người sắc mặt kém quá .
Nghe hắn nói vậy , một vị đệ tử ngập ngừng một chút , nói :
- Thiên Tà trưởng lão , lần sau làm việc thì nhẹ nhàng một chút .
Sau đó liếc nhìn Huyền Nguyệt và Lãnh Dao một chút . Thiên Tà nghe vậy đã hiểu sao họ lại mất ngủ , chắc do đêm qua âm thanh của ba người quá lớn lên bọn họ nghe thấy , ho khan một tiếng rồi nói :
- Khục khục ... lần sau sẽ chú ý ... Mọi người lên đường .
Lãnh Dao đỏ bừng mặt bỏ lại một câu rồi điều khiển Yêu thú phóng đi . Huyền Nguyệt vì ngồi chung yêu thú với hắn mà không làm gì được ngoài việc cúi đầu rúc trong ngực hắn .
Hơn nửa ngày sau Lãnh Dao quay đầu lại , nói :
- Phía trước là Mê Huyễn Cốc , mọi người cẩn thận một chút .
Đoàn người gật gật đầu , rồi từ từ tiến vào.
Mê Huyễn Cốc , quanh năm sương mù bao vây , giống như Đầm Lầy Tử Vong , nơi đây ánh mặt trời không thể xuyên qua được đám sương mù để chiếu sáng . Nơi đây là nơi vô cùng Thần bí , diện tích nhỏ hơn nhưng độ nguy hiểm không kém hơn quá nhiều so với Đầm Lầy Tử Vong . Trong lịch sử , đã có vài người cảnh giới Đại Thừa tiến vào trong chỗ sâu tìm hiểu nhưng ra đi không trở lại .
Vài giờ đi vào trong Mê Huyễn Cốc , không gặp trở ngại nào khiến đám đệ tử đã bắt đầu bàn luận về việc trong Cốc này không nguy hiểm như lời đồn . Mọi người cười nói vui vẻ thì dị biến phát sinh , một loạt dây leo quấn lấy đám thú cưỡi rồi kéo đi , đám người vội vàng nhảy xuống khỏi lưng đám yêu thú . Đuổi theo thì thấy đám yêu thú đã bị treo lên không trung , một đệ tử hoảng sợ , nói :
- Mê Huyễn thú .
Mê Huyễn thú là Yêu thú cấp hai , lực công kích không mạnh nhưng bù lại mắt của nó có thể tạo cho người nhìn vào một loại ảo giác . Khiến người khác không cách nào thoát khỏi loại ảo giác đó .
Mê Huyễn thú đi tới gần một con yêu thú đang bị treo trên không trung , ánh mắt nó lóe sáng một chút , con yêu thú kia như bị mê hoặc vậy , hoảng sợ không ngừng dãy dụa , miệng không ngừng gầm thét . Nhưng nó càng dãy thì dây leo quấn quanh người nó càng thêm thắt chặt . Không lâu sau , con yêu thú dừng lại dãy dụa , nó đã chết . Nhưng khuôn mặt của con yêu thú kia cực kỳ hoảng sợ , như gặp truyện gì vô cùng kinh khủng .
Mê Huyễn thú tiến lại gần nó , há miệng cắn xuống ''Rắc '' đầu con yêu thú xấu số đã bị nó ngậm trong miệng nhai xoạt xoạt . Sau đó lại tiếp tục cắn xé thân hình con mồi . Không lâu sau , nó ăn hết tất cả số Yêu thú bị bắt được .
Phía xa , các cô gái đã che mắt , miệng không ngừng nôn mửa .