Chapter 2: Lối sống bầy đàn.
-Xin lỗi…nhưng cô hơi quá đáng rồi đấy. –Gofu đứng lên nói trong sự ngỡ ngàng của cả lớp. Ánh mắt tỏ rõ vẻ khó chịu nhìn thẳng về hướng cô Hato.
-Em có biết em đang nói chuyện với ai không? – Bà cô cũng không kém cạnh, sẵn sàng đấu mắt lại với hắn.
-Nếu cô muốn nhắc nhở em nên nói chuyện với giáo viên cho đàng hoàng thì em xin lỗi. Em chưa gặp một giáo viên nào đuổi học sinh ra khỏi lớp mà không có lý do cả. Có thật cô là giáo viên không? – Hắn nheo mắt, nở một nụ cười nửa miệng ra vẻ khinh thường.
Xung quanh bắt đầu xuất hiện những tiếng xôn xao. Chủ yếu là những lời xì xào về cái gã Gofu không xem giáo viên ra gì. Những hắn chẳng quan tâm. Điều duy nhất lúc này hắn cần làm là nhìn thẳng vào mắt bà cô chờ đợi câu trả lời mà thôi.
-Tôi có nói là không nói lý do à? Nếu em muốn, tôi có thể nói lý do cho cả lớp nghe. – Hato cứng rắn đáp lại nụ cười nửa miệng kia bằng một cái nhìn sắt đá.
Hắn bất giác giật mình, có nghĩa là…lý do riêng tư à? Nụ cười vụt tắt hẳn trên môi, hắn xách cặp lên rồi ra khỏi lớp. Dù cho lý do có là gì đi chăng nữa thì hắn vẫn cảm thấy điều gì đó không an toàn.
-Anh…không sao chứ? – Fiore nắm lấy tay áo hắn, gương mặt lộ rõ vẻ lo lắng.
-Không có gì đâu! Tí học xong đợi anh ở cổng trường nhé. – Hắn cười hiền từ xoa đầu con bé rồi làm theo lời bà cô.
………………..
Bước ra khỏi lớp, hắn chần chừ nhìn lên mã hiệu SEF:A của lớp rồi quay qua bà giáo Hato hỏi:
-Cuối cùng là có chuyện gì? Thưa “cô giáo”? –Vẫn là cái kiểu cợt nhả ấy.
-Haha! Đúng là không thể nhầm lẫn đi đâu được. - Ả ôm bụng cười sảng khoái.
Gofu ngơ mặt ra không hiểu điều gì làm bà cô cười dữ dội như thế? Câu châm biếm của hắn nghe hài hước quá chăng?
-Buồn cười lắm sao? – Hắn bắt đầu khó chịu.
-Ha…ha..xin lỗi…- Hato cố gắng kìm chế, đưa tay lên lau nước mắt do cười quá nhiều.
-Cô đang làm mất thời gian đấy. – Hắn nheo mắt.
-Vào vấn đề chính. Cậu bắt đầu từ hôm nay sẽ xuống lớp D học.- Bà ta nghiêm túc.
-Lớp D ? Xin lỗi nhưng có nhầm lẫn gì không vậy ? Em nhớ điểm của mình đủ để vào lớp A mà. – Hắn bất mãn lắm, nhưng vẫn cố ra vẻ bình tĩnh giải thích.
-Tôi chưa thấy một ai tất cả các bài kiểm tra đều đạt số điểm 75 để vừa đậu vào lớp A cả. Liệu đây có phải là sắp xếp ? – Cô khoanh tay, dựa lưng vào tường nhìn hắn.
Hắn giật mình, im lặng trong vài giây rồi bình tĩnh đáp.
-Nếu nhà trường không tin có thể sắp xếp kiểm tra lại. – Hắn tự tin.
-Không cần thiết. Chúng tôi muốn cậu chứng minh thực lực trong quá trình học tập. Hãy tự leo lên lại lớp A đi.
-Vô lý ! Nếu các người không tin thì kiểm tra lại đi. Tại sao tôi phải tốn thời gian chứng minh thực lực cho mấy người thấy. – Hắn nhếch mép cười.
-Nhiệm vụ của tôi tới đây thôi. Muốn khiếu nại gì thì lên gặp hiệu trưởng.- Cô che miệng ngáp.
-Hay mấy người muốn tôi tạo một chút scandal cho ngôi trường danh tiếng này ? « Nhà trường bắt ép học sinh xuống lớp bét trường không cần lý do ? », tiêu đề này nghe có vẻ hay nhỉ. – Hắn đung đưa chiếc điện thoại đang bật chế độ ghi âm lên.
-Hãy cứ tạo nếu cậu có khả năng. Thế nhé ! lớp của cậu sẽ là SEF : D . Chuẩn bị đi sắp vô tiết đầu rồi đấy. – Ả có vẻ không quan tâm cho lắm.
Hắn có vẻ cũng biết là cái trò ghi âm này chẳng đủ sức nặng để đe dọa nhà trường nên cũng không có gì tức tối. Thứ làm hắn bất ngờ là bà cô này cứng cựa quá mà thôi. Lặng lẽ cất chiếc điện thoại vào túi. Hắn lê đôi chân nặng trĩu bước về phía lớp D. Nghe đồn đây là một lớp gần như bị đào thải khỏi ngôi trường này vì tập hợp tất cả những học sinh thành tích không tốt và tương lại sẽ bị đuổi khỏi trường bất cứ lúc nào.
……………
Phòng hiệu trưởng.
cốc cốc
-Vào đi. - Một giọng nói quyền lực vang lên phía sau cánh cửa khiến Hato nổi da gà.
Lần nào cũng thế, cứ nói chuyện với lão hiệu trưởng này là cô lại bị áp lực.
-Tôi đã sắp xếp học viên Gofu vào lớp D theo đúng lời ngài. – Cô cúi đầu chào rồi báo cáo.
-Tốt lắm ! Cô cũng chuyển chủ nhiệm xuống lớp D đi. Lớp A tôi sẽ cử người khác thay thế. – Lão vừa châm thuốc vừa nói.
Hato hơi khựng người lại vài giây. Cô có vẻ không muốn chủ nhiệm cái lớp quậy phá đấy một tí nào cả.
-Tôi hiểu rồi. – Cô nhắm mắt đồng ý. Dù gì cũng là lời hiệu trưởng, không thể cãi được.
........
Bảng hiệu lớp SEF : D dần hiện ra trước mắt hắn. Hít một hơi hắn từ từ đẩy cửa vào.
LAO XAO LAO XAO... Tiếng ồn ngay lập tức đập vào mặt khiến hắn xây xẩm ngay khi vừa mở cửa. Cảnh tượng chẳng khác gì một cái chợ cả.
- Này này...cậu mua được cái váy trong bộ sưu tập mới của V chưa?
- Rồi nha!! Siêu siêu đẹp ...awww
- Ây tui mày, có ai mang tiền không cho tao mượn...
Và bla bla những câu chuyện trên trời dưới đất tấn công đôi taii hắn. Với một người tránh xa thị phi và yêu thích sự yên lặng như hắn thì những câu chuyện nhảm nhí kia với hắn chỉ nghe thôi là thấy tốn sức rồi. Tìm cho mình một góc cuối lớp, hắn lại gục mặt xuống ngủ. Làm ơn đừng có một bà cô nào vô mời hắn đứng dậy nữa.
Đang say giấc nồng thì hắn bỗng nghe giọng nói của ai quen thuộc văng vẳng bên tai.
-Chào cả lớp....cô là Hato....các em giới thiệu....mời em ngủ cuối lớp đứng dậy giới thiệu đầu tiên. – Hắn nghe chữ được chữ mất do đang ngủ.
-Này..này...cậu gì ơi? Cô gọi cậu kìa.- Một giọng nữ ngọt xớt vang bên tai hắn.
-Hả..hả?
Hắn chùi nước miếng ngẩng mặt dậy như người ở trên mây khiến cả lớp bật cười thành tiếng.
-Em có vẻ thích ngủ trong lớp nhỉ? Sau này chắc tôi phải trông chừng em nhiều hơn rồi.- Hato nhếch mép cười.
-Là...cô? Này này! Lúc nãy cô còn kêu chủ nhiệm lớp A sao giờ lại chạy qua đây rồi..- Gufo ấm ức. Bị đuổi sang tận đây rồi vẫn không tránh được bà cô quỷ ám này.
-Có vấn đề gì sao? Còn không mau giới thiệu bản thân?- Cô gằn giọng.
Hắn tức lắm nhưng thôi...muốn sống yên ổn thì tốt nhất nên nghe lời một xíu. Hắn cắn răng mở miệng:
-Chào cả lớp. Tôi tên là Gofu.- Ngắn gọn và súc tích, đó là cách giới thiệu của hắn.
-Chỉ thế thôi sao? Họ tên là gì?- Bà cô nhướn mắt.
-Không có họ chỉ Gufo thôi..- Hắn đáp trống không.
-Tại sao gương mặt châu Á này lại mang tên của người Ý? -Bả vẫn tra khảo.
-Ba của tôi là người Ý, mẹ là người Việt.- Hắn nhắm mắt đáp.
Hato khẽ mỉm cười, có vẻ cô nhìn thấy điều gì thú vị ở chàng trai này rồi. Xung quanh mọi người bắt đầu xì xào về cái tên tiếng Ý đấy.
-Lai Ý à? Tao nghe ba mẹ nói Ý là nước viện trợ cho phiến quân nổi loạn 5 năm trước đấy...
-Khéo nó là tàn dư của quân nổi loan cũng nên....
Bla bla bla...một đống những lời chỉ trích hướng thẳng về Gofu như một lời buộc tội. Nhưng anh chẳng quan tâm. Hai anh em hắn đã quen với chuyện này rồi.
Ầmmm bà cô đập bàn rồi hét:
-Cái lớp hay cái chợ? Người tiếp theo giới thiệu.....
.......