Sáng hôm sau, Lâm Phong đang nằm trên chiếc giường của mình chìm trong giấc mộng. Bỗng ngoài phòng vang lên tiếng nói của Lâm Nhượt Tuyết gõ vào cửa nói.
"Ca ca mau dạy sắp trể học rồi".
Lúc này Lâm Phong mới mở mắt, ngồi dạy bước xuống giường, hướng về phía phòng tắm đi đến chuẩn bị vệ sinh thân thể. Một lúc lâu sau, Lâm Phong từ trong phòng tắm đi ra, chỉnh đốn lại trang phục, Lâm Phong hướng về cửa phòng đi đến. Bước xuống lầu, Lâm Phong ngữi được một mùi hương sộc thẳng vào mũi, khiến cái bụng của hắn sôi sùng sục.
"Ca ca mau lại đây ăn sáng còn đi học nữa a".
Giọng nói của Lâm Tuyết Như vang lên, Lâm Phong gật đầu sau đó bước nhanh về phía bàn ăn. Cầm lên trong tay đồ ăn bỏ vào miệng, Lâm Phong cảm thấy chính mình dường như được sống lại, bắt đầu càn quét đồ ăn trên bàn. Thấy Lâm Phong ăn như cổ máy, Lâm Tuyết Như có chút khinh bỉ nói.
"Hôm nay ta có việc bận nên đi học trước, ca ca ngươi ăn xong nhớ dọn xong rồi mới đi đó a".
Nói xong nàng không chờ Lâm Phong nói gì trực tiếp chạy thật nhanh ra khỏi nhà. Lâm Phong cạn lời, không biết nói gì liền tiếp tục bào đồ ăn trên bàn. Ăn xong Lâm Phong đánh ợ một cái, bỗng Lâm Phong nhớ tới thẻ triệu hoán nhân vật tử thần Toshiro của chính mình còn cất ở trong không gian trữ vật của hệ thống, tranh thủ lúc này Lâm Nhượt Tuyết không có ở nhà Lâm Phong tiến hành triệu hoán từ thần toshiro. Chỉ thấy ánh sáng lóe lên một thân ảnh thấp bé từ từ hiện ra trên không trung. Đột nhiên lúc này bên ngoài có tiếng động vang lên, là Lâm Nhượt Tuyết lúc nãy đi vội quá nên nàng quên đem theo bóp tiền. Mở cửa ra một hình ảnh đập vào mắt nàng, lúc này trên đuồi Lâm Phong đang ngồi một thiếu niên tóc trắng, gương mặt sắc xảo, gốc cạnh rõ ràng. Nhìn thấy hình ảnh này Lâm Nhượt Tuyết đứng hình mất 5 giây, sau đó mới lắp bắp nói.
"Ca ca ngươi đang làm gì v a!! Ca ca ngươi không có tình người, người ta chỉ là một đứa bé, vậy mà ngươi cũng động tay động chân với người ta nữa a, ngươi đúng là tên biến thái".
Lâm Phong lúc này gương mặt mộng bức, còn người đang ngồi trên đuồi của Lâm Phong là Toshiro. Ánh mắt của hắn có chút bất lực nhìn cảnh tượng này. Khi nghe thấy lời nói của Lâm Tuyết Như, hai người mới trong trạng thái đờ đẫn lấy lại tinh thần. Lâm Phong đứng dạy chạy về hướng của Lâm Nhượt Tuyết vội vã giải thích.
“Chuyện là như này không phải như ngươi nghĩ đâu……”.
“Cái gì!! Ca ca ngươi nói, đứa bé này bằng tuổi của ngươi á ?”.
Lâm Nhượt Tuyết có chút không tin lời Lâm Phong nói hỏi lại. Không để Lâm Phong trả lời, một bên đang đứng Toshiro liền đáp lời.
"Đừng gọi ta là đứa bé, tên của ta là Hitsugaya Toshiro, có thể gọi ta là Hitsugaya".
"Ồ..... Vậy Hitsugaya đệ đệ ngươi năm nay bao nhiêu tuổi a ?".
Trên trán của Toshiro bắt đầu nổi gân xanh, khuôn mặt tức giận định nói gì đó thì bỗng đứng một bên Lâm Phong ra hiệu im lặng để hắn nói. Hitsugaya Toshiro thấy vậy cũng chẳn nói gì.
"Tiểu Tuyết giới thiệu cho ngươi biết lại một lần nữa, đây là đồng học ngồi cùng bàn mới chuyển đến của ta, tên gọi Hitsugaya Toshiro, đừng nhìn hắn nhỏ con mà tưởng lầm".
Lâm Nhước Tuyết nghe được lời Lâm Phong nói, miệng từ từ biến thành chữ O mắt chữ A, chờ lúc sau mới bình tĩnh lắp bắp nói.
"Đây.... Đây là đồng học của ngươi thật hay giả a ?, sao lại có thể lùng tới vậy".
"Đương nhiên là thật rồi a".
Lâm Phong bất đắc dĩ nói, hắn cũng rất muốn biết vì sao Toshiro lại lùng tới như vậy đó a. Một bên đang đứng Toshiro cũng rất bất đắc dĩ bắt đầu hoài nghi nhân sinh. Lúc này Lâm Phong mới chú ý tới trang phục của Toshiro đang mặt, không như trong phim là trang phục của tử thần màu trắng đen, mà thay vào đó là bộ y phục bình thường mà sinh viên thường mặc. Nếu không nói về chiều cao thì Toshiro sẽ là một đại soái ca còn hơn các minh tinh thời nay, nhưng vì chiều cao có hạn mà nhan sắc có thừa nên sẽ dễ bị hiểu lầm lầm thành một tiểu thịt tươi.
"A.... Thôi chết, trể giờ học rồi".
Lâm Nhượt Tuyết vội vàng cầm lấy trên bàn hộp cơm trưa rồi chạy thật nhanh ra khỏi nhà. Mười phút sau, Lâm Phong cùng với Toshiro đi ra khỏi nhà, hắn dẫn Toshiro tới trường của hắn đang học, hắn muốn an bài một thân phận cho Toshiro. Lâm Phong mở giao diện của hệ thống lên chỉ thấy bốn cửa sổ, vào phần cửa sổ trạng thái, một cái cửa sổ trạng thái hiện ra trước mắt Lâm Phong.
Tên: Lâm Phong
Nghề nghiệp: Tử thần thực tập
Cấp bậc: 1 (0/100)
Linh áp: 0 (người thường)
Linh lực: 0 (người thường)
Sức mạnh: 10 (người thường)
Trảm Phách Đao: Hyorinmaru
Nhân vật: Toshiro Hitsugaya (0%), Gotei 10 (chưa mở khóa)
Danh vọng: 1000 (Dùng để hối đoái vật phẩm cửa hàng)
Lúc nãy khi triệu hoán Toshiro, hệ thống có nhắc cho hắn biết, chỉ khi nào Toshiro tiến độ đạt 15% mới có thể triệu hoán các tử thần của Gotei 10. Lúc đầu hắn cứ tưởng chỉ cần triệu hoán Toshiro là hắn có thể triệu hoán Gotei 10 những không ngờ còn phải đạt tiến độ 15%.
Trước cổng trường, lúc này tất cả mọi người đều đã vào lớp học chuẩn bị, trên sân không còn một ai. Lâm Phong dẫn Toshiro tới văn phòng của hiệu trưởng, tới trước cửa văn phòng, Lâm Phong để Toshiro tự đăng ký nhập học, còn mình thì quay về lớp học. Trước khi trở về lớp học Lâm Phong có nói với Toshiro biết số phòng học của hắn, bước vào lớp học Lâm Phong nhìn vào thì thấy đang có một đám học sinh vây quanh một người. Người này hắn biết là Thần Kiệt, là tên lưu manh chuyên đánh nhau của lớp, nhưng lúc này Thần Kiệt đang được một đám học sinh vây quanh, gương mặt kiêu ngạo đắt ý. Hắn nghe thoang thoáng được dường như Thần Kiệt đã trở thành thức tỉnh giả hệ tiến hóa, không chỉ có Thần Kiệt mà các lớp khác cũng có học sinh trở thành thức tỉnh giả hệ tự nhiên.
Lâm Phong cũng chẳng quan tâm hướng về chỗ ngồi của mình đi đến. Chỗ ngồi của hắn ở cuối lớp gần cửa sổ, ngồi xuống ghế hắn không quan tâm đến đám người đang nhìn mình dị nghị, trực tiếp nằm úp lên bàn hắn không ngủ mà nhắm mắt lại dưỡng thần. Chờ một lúc sau, cửa mở ra là lão sư của hắn, đám học sinh đứng dạy, khi thấy ổn lão sư ra hiệu cho tất cả bạn học ngồi xuống, đây là giáo viên chủ nhiệm của hắn, cũng là giáo viên dạy ngoại ngữ của hắn. Không bắt đầu tiết học vội, giáo viên chủ nhiệm của hắn không bắt đầu tiết học vội mà nói.
"Hôm nay lớp chúng ta có học sinh mới vừa chuyển đến".
Mọi người ngỡ ngàn, không ngờ lại có học sinh mới chuyển đến lớp học của mình, cả lớp bàn tán xôn xao. Thấy lớp bàn tán xôn xao lão sư mới ho khan vài tiếng sau đó nói tiếp.
"Tất cả im lặng, mời học sinh mời bước vào".
Cánh cửa mở ra, từ ngoài cửa bước vào một người có mái tóc trắng, long mi dài trắng nốt, con ngươi màu xanh lam, chỉ có một điều là người này hơi lùng, trên lưng đeo một đồ vật bị bao vây chặc chẽ, Lâm Phong biết đây là trảm phách đao của Toshiro. Ánh mắt của mọi người có chút ngốc trệ nhìn người học sinh mới này, không quan tâm ánh mắt của mọi người, thiếu niên này bước lên bục giảng, sau đó hướng về cả lớp bên dưới bắt đầu giới thiệu.
"Chào mọi người, ta là Toshiro Hitsugaya, mong được chỉ giáo nhiều hơn".
Nói xong Toshiro đứng bất động không nói thêm lời nào, lão sư thấy không khí có chút kỳ lạ nên ho khan một cái rồi sắp xếp chỗ ngồi cho Toshiro. Vị trí Toshiro được an bài là ở ngay bàn đầu, vì chiều cao có hạn nên đành chấp nhận, khi an bài vị trí chỗ ngồi hợp lý lão sư chuẩn bị giảng dạy thì đột nhiên dị biến phát sinh. Mặt đất rung chuyển dữ dội, đám con gái hét lớn, sắc mặt trắng bệch không đứng vững té trên đất. Học sinh lớp khác cũng không khá mấy, tiếng la hét vang vọng khắp trường.
Mười phút sau, mặt đất ngừng rung chuyển, tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm nhưng không được bao lâu thì lại có tiếng hô lớn của một nữ sinh, nữ sinh này lắp bắp nói.
"Dưới..... Dưới sân trường có cái gì đó!".
Lâm Phong, Toshiro cùng với đám người cũng nhìn theo hướng chỉ tay thì thấy, dưới sân trường đang có một cái động màu đen. Chưa từ trong kinh ngạc này bình tĩnh lại thì có kinh ngạc khác phát sinh, từ trong cái động ấy đi ra vô số con bọ ngựa, nếu là bọ ngựa thông thường thì thôi đi, đằng này lại là những con bọ ngựa to bằng con voi vãi cả bìu. Chờ tới khi đám người lấy lại tinh thần thì dưới sân trường lúc này đã tràn đầy quái vật. Đám người lúc này mới lấy lại tinh thần la hét ầm ĩ, có vài người bên dưới háng đã ướt nhẹp, bọn hắn cũng biết hố đen đó và những con bọ ngựa đó là gì. Lúc này Thần Kiệt đột nhiên đứng lên, hai tay đập mạnh lên bàn, giọng oan oan hô lớn.
"Tất cả mọi người bình tĩnh, ta là thức tỉnh giả sức mạnh, ta sẽ bảo vệ mọi người an toàn chỉ cần các người nghe lời ta".
Tiếng hô của Thần Kiệt dường như đã động tới đám người, lúc này đám người mới bình tỉnh hướng ánh mắt cảm kích nhìn hăn. Thần Kiệt cảm thấy được những ánh mắt sùng bái cùng với cảm kích này của đám người liền dương dương tự đắt nói tiếp.
"Đúng vậy, chỉ cần nghe theo mệnh lệnh của ta, thì ta sẽ bảo hộ cho các ngươi an toàn sống sót".
Đột nhiên lúc này một bóng người vụt qua bên cạnh Thần Kiệt, không dừng lại ở đó bóng người hướng ra bên ngoài mà chạy đi. Thần Kiệt thấy được thân ảnh này liền phẫn nộ gào lớn.
"Lâm Phong ngươi làm cái gì ?, nghe theo mệnh lệnh của ta, ta sẽ bảo hộ ngươi an toàn".
Nghe thấy lời Thần Kiệt nói, Lâm Phong dừng lại quay đầu nhìn Thần Kiệt trên môi lộ ra nụ cười khỉnh miệt, sau đó không nói lời nào bước ra ngoài. Toshiro thấy Lâm Phong bước ra ngoài cũng mang theo trảm phách đao của mình cũng đuổi theo. Thần Kiệt thấy hành động của hai người, trên đầu nỗi gân xanh ánh mắt dữ tợn nhìn theo bóng lưng của hai người.