Nơi đây chính là chỗ Vạn Diệu Cung nuôi súc vật.
Bốn phía cỏ dại mọc thành bụi, có từng chuồng súc vật.
Bên trong chăn nuôi, phần lớn đều là heo bò dê ngựa sống sờ sờ.
Cũng chính bởi vậy, so sánh với những nơi khác của Vạn Diệu Cung, hoàn cảnh tự nhiên có chút không chịu nổi.
Ngay cả trong không khí còn tràn ngập một ít mùi hôi nồng nặc.
Trong ngày thường ngoại trừ những đệ tử lô đỉnh nuôi nấng những súc vật này ở ngoài, không có những người khác tiến vào.
Nhưng hiện tại, lại xuất hiện vị khách không mời mà đến.
Hai người Ôn Tri Hành nghe thấy động tĩnh, cũng dừng bước.
Ấn vào mắt, là hai nữ đệ tử Vạn Diệu cung quần áo ngăn nắp, dung nhan tú lệ.
Hai người vẻ mặt sung sướng trêu chọc một con chó đen lớn trước mặt.
Một người trong đó mặc váy dài màu tím, tóc dùng dây ruy băng cùng màu tùy ý vén lên, đôi môi hơi mỏng, mặt mày để lộ ra một loại tư thái cao ngạo.
Người kia tuổi tác tương đối nhỏ, đại khái cũng chỉ mười hai mười ba tuổi, trên đỉnh đầu buộc hai búi tóc tròn trịa.
Tuổi còn nhỏ đã duyên dáng yêu kiều, tướng mạo đáng yêu dị thường.
Nhất là đôi mắt trong veo như nước, làm cho người ta nhịn không được muốn thương tiếc.
Giờ phút này, thiếu nữ này đang ngồi xổm trên mặt đất, một tay chống má, một tay ngọc tinh tế khác đang cầm một cây ngọc trúc trong suốt, có chút hăng hái mà tùy ý đâm vào Hắc Cẩu trước mắt.
Hì hì...…
Đại hắc cẩu này bị đau, cũng không dám né tránh, thậm chí lên tiếng.
Chỉ có thể không ngừng làm động tác lấy lòng.
Trong ánh mắt kia càng là tràn đầy sợ hãi.
Nhất là khi nghe được muốn đem chính mình biến thành thịt heo, thân thể của nó đều bắt đầu khẽ run rẩy.
Cũng không biết là đau, hay là sợ.
-Tạo súc thuật? Biến thành heo thịt?
Nhìn cảnh tượng trước mắt, Ôn Tri Hành nhíu mày.
Hắn cũng nghe được hai người lúc trước nói chuyện.
Kiến thức của hắn đối với thế giới này tuy nông cạn, nhưng từ trên mặt chữ cũng đoán được một ít.
Thuật tạo súc này sợ là một loại bí pháp ma đạo biến người thành súc sinh.
Chợt quay đầu nhìn Trương Thiên Thành, thấy thân thể cứng đờ, sắc mặt mất tự nhiên.
-Trương sư huynh?
Ôn Tri Hành thấp giọng mở miệng muốn hỏi.
Phía trước lại lần nữa truyền đến tiếng cười khẽ.
-Mẫn Nhi sư muội, ngươi có điều không biết, nếu muốn đem nó biến thành heo thịt, chỉ có thể trước tiên giải trừ tạo súc pháp này, tạo súc thuật sư tỷ cũng vừa mới luyện thành, còn không thể như ý nắm giữ, nếu là hiện tại giải trừ, người này hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
-Vậy...... Được rồi...…
Trong giọng nói của thiếu nữ có chút tiếc nuối.
Nhưng Ôn Tri Hành và Trương Thiên Thành nghe vậy sống lưng phát lạnh.
Người này rõ ràng là đang lấy lô đỉnh bọn họ làm thí nghiệm, coi lô đỉnh là đối tượng luyện tập Ma đạo cấm thuật.
Mấu chốt nhất chính là, thuật tạo súc này chính nàng cũng không biết giải.
Giải trừ rồi sẽ chết.
Nói cách khác, lô đỉnh kia về sau có lẽ phải bắt đầu cuộc sống giống như chó.
Chết hoặc làm chó.
-Không sao, ngươi xem, đây không phải còn có người sao, sư tỷ tìm một người nhân tạo thịt heo cho ngươi là được.
Ninh San lại cười, quay đầu nhìn cách đó không xa, "Vừa vặn, sư tỷ cũng muốn luyện tập thêm.”
-Được, được.
Văn Mẫn Nhi ngây thơ vỗ tay, tươi cười khả ái.
Ôn Tri Hành và Trương Thiên Thành trong lòng căng thẳng.
Ánh mắt kia chính là hướng về hai người bọn họ.
[Nữ tử này tướng mạo cay nghiệt, trong ánh mắt nhìn hai người như heo chó.]
Trương Thiên Thành lập tức cho Ôn Tri Hành một ánh mắt, ý bảo hắn không nên hoảng hốt.
Hắn hiện tại nói như thế nào cũng là lô đỉnh của trưởng lão Vạn Diệu Cung.
Chỉ cần lộ ra thân phận, Ninh San này hẳn là không đến mức thật sự xuống tay với hắn.
Chợt chủ động mang theo Ôn Tri Hành tiến lên, trên mặt gã lộ ra nụ cười nịnh nọt, cúi đầu nói:
-Trương Thiên Thành ra mắt Ninh sư tỷ.
Ôn Tri Hành đứng sau lưng Trương Thiên Thành, cũng học theo:
- Ôn Tri Hành tham kiến Ninh sư tỷ.
Cung kính hành lễ.
Bởi vì cái gọi là Diêm Vương dễ chọc, tiểu quỷ khó chơi.
Những người như Tư Nam Yên, Khâu Oanh Nhi, bề ngoài vẫn giữ được thể diện.
Nhưng hai người trước mặt này, đối với các nàng mà nói là không có quy củ gì đáng nói.
Gặp phải loại người này, mới là phiền toái nhất.
Đại hắc cẩu nhìn thấy hai người đến, cũng lộ ra vẻ nhân tính bi phẫn cực kỳ.
Nó là người a.
Kết quả bây giờ muốn làm chó, nhưng nó phản kháng không được, cũng không dám phản kháng.
Nhân cơ hội này, Ôn Tri Hành liếc nhìn đỉnh đầu hai người Ninh San.
[Phát hiện Mảnh Vỡ Tạo Hóa, phải chăng tiêu hoa một tháng tuổi thọ thu thập ngẫu nhiên.]
Phía trên kia, tự nhiên cũng có một ít Mảnh Vỡ Tạo Hoa.
Hầu hết đều là những mảnh màu xám.
Ôn Tri Hành không chút do dự trực tiếp lựa chọn thu thập hai lần.
[Bắt đầu thu thập ngẫu nhiên Mảnh Vỡ Tạo Hóa.]
Hai vầng sáng màu trắng từ đỉnh đầu Ninh San liên tiếp thoát ra, nhảy vào trong đầu Ôn Tri Hành.
[Mảnh Vỡ Tạo Hóa màu trắng+2.]
-Hai mảnh mảnh vỡ tạo hóa màu trắng.
Ôn Tri Hành trong lòng vui vẻ.
Rất may mắn.
[Mảnh vỡ tạo hóa màu trắng (2/2) đã tập hợp đủ, có thể tiêu hao một tháng tuổi thọ hợp thành, sẽ thu được một hạng tạo hóa sau:]
[Một: Đạt được thiên phú: thông minh hơn người.]
[Hai, đạt được 4 Điểm Tạo Hóa.]
[Ba: Đạt được tạo hóa của Ninh San.]
——
"Chọn một."
Ôn Tri Hành không chút do dự, trực tiếp lựa chọn thiên phú [thông minh hơn người] này.
Ninh San tạo hóa là tốt hay xấu không biết, mà Điểm Tạo Hóa hắn cũng có thể chậm rãi tích lũy, thấy thế nào đều là lựa chọn tương đối thích hợp.
Thiên phú này vừa nhìn liền có liên quan đến ngộ tính.
Hắn hiện tại chính là đau đầu điểm này.
Không có tiến vào Huyền Diệu cảnh, lĩnh ngộ bí pháp thật sự là gian nan.
Lúc trước tu hành cảm ngộ Huyết Độn Đại Pháp cũng tốn không ít thời gian của hắn.
Tĩnh Tâm Chú cũng không có đầu mối.
Hiện tại có cái này 【 thông minh hơn người 】, ngày sau tu hành sợ là muốn thông thuận không ít.
[Đạt được thiên phú: thông minh hơn người.]
[Thông minh hơn người:] Phẩm chất màu trắng, có thể tăng cường ngộ tính của ngươi, đồng thời tăng cường cường độ thần hồn của ngươi, tu hành công pháp, bí pháp làm ít công to.
[Tiêu hao một trăm Điểm Tạo Hoa, có thể thăng cấp thành phẩm chất màu lam.]
——
Trong thoáng chốc, Ôn Tri Hành nhất thời cảm nhận được đầu lạnh lẽo.
Giống như có một luồng không khí trong trẻo lạnh lẽo lưu chuyển chung quanh.
Đầu óc bắt đầu trở nên rõ ràng trước nay chưa từng có.
Không đợi Ôn Tri Hành tinh tế cảm nhận, Ninh San hừ lạnh một tiếng, hai mắt nhìn thẳng vào hai người.
-Hai người các ngươi, vì sao lại lén lút ở đây?
Rất rõ ràng, ả cũng không biết Trương Thiên Thành.
Trương Thiên Thành mặc dù có chút danh tiếng trong lô đỉnh của Vạn Diệu Cung, nhưng đối với những nữ tu Vạn Diệu cung này mà nói, đều giống nhau.
Không có gì đặc biệt để chú ý.
Văn Mẫn ở một bên cũng mở to tròn xoe mắt, vui cười nhìn hai người.
Ánh mắt kia tựa như nhìn thấy món đồ chơi thú vị gì đó.
Lô đỉnh mà, các nàng muốn xử trí như thế nào thì xử trí như thế đó.
-Hồi Ninh sư tỷ, ta là đệ tử danh nghĩa của Đông Phương trưởng lão, trưởng lão lệnh cho ta phụ trách tuần tra giám sát mỗi ngày.
Trương Thiên Thành vội cúi đầu, giải thích.
-Đông Phương trưởng lão?
Ninh San nghe vậy, vẻ mặt lãnh ngạo hơi thu lại, "Là Đông Phương Thế Cầm trưởng lão?”
-Đúng vậy.
Trương Thiên Thành càng thấp đầu, nói: "Hai sư đệ ta đi tuần tra các nơi.”
Nói xong, đầu cũng không ngẩng lên, cứ như vậy yên lặng chờ đợi trả lời.