Chương 24: Người Của Thánh Thủy Tông

Nguyên Sinh bị đẩy ngã lăn ra đất, lộ ra gương mặt trông có vẻ khó chịu rồi cựa quậy nói không ngừng : " THẢ RA ! THẢ TA RA BỌN KHỐN. "

Để ý đồng bọn xung quanh đứng khoanh tay nhìn chằm chằm vào Nguyên Sinh, trong đó có một tên bịt mặt kín mít tỏa ra khí lực khác hẳn người thường tuy cũng chỉ là Nguyên Cấp nhưng hình như hắn ta cố tình ẩn tu vi, khiến cho Nguyên Sinh cùng Ưng Tích cảm thấy ghê tởm hơn nữa sát khí trên người tên này đã quá nặng rồi, vì bị sốc bởi lượng khát khí khủng khiếp bảo vệ phong ấn lần trước nên Nguyên Sinh có thể dễ dàng cảm nhận được sát khí rất nhanh nhạy. Không biết tay hắn đã nhuốm máu bao nhiêu người, dường như không kém cạnh gì tên đầu sỏ ngồi trong một góc tối. Hắn thản nhiên không thèm liếc Nguyên Sinh một chút.

Bọn lính xung quanh như rất bất ngờ, trợn mắt nhìn rồi lao xao nói với nhau.

Tên đầu xỏ nhìn Ưng Tích rồi nói rất ngắn và dứt khoát : " Ngươi dẫn hắn ra ngoài chém cho ta. "

Ưng Tích như bị lời nói của tên đầu sỏ làm phá vỡ kế hoạch, vì trong kế hoạch ban đầu của Ưng Tích là để Nguyên Sinh bị tra tấn, nhưng vì lời nói của hắn quá dứt khoát lên Ưng Tích biết không thể làm gì thêm.

Trong đầu Nguyên Sinh bắt đầu suy nghĩ một kế hoạch khác. Ưng tích liền quay lưng đi dẫn Nguyên Sinh ra ngoài.

Ngay lúc đó tên cầm đầu liếc mắt nhìn bọn thuộc hạ, như hiểu ý một bọn gồm sáu người đều lao lên ám sát Ưng Tích từ đằng sau. Ngoại trừ tên bịt mặt mang sát khí kinh người kia cùng với một tên Nguyên Cấp đỉnh phong dang hình nhỏ con khác.

Ưng Tích nhận ra sát khí, liền nhanh chóng kéo Nguyên Sinh chạy như tên bắn ra bên ngoài.

" Chết tiệt ! Là do diễn xuất của ta quá tệ sao ? " Ưng Tích quát thầm.

Nguyên Sinh hết nói nổi với Ưng Tích bèn khịa hắn : " Không phải dõ ràng quá sao ? Ha ha ha ! Mà thả ta ra đã ! "

Ưng Tích lôi Nguyên Sinh chạy một mạch tưởng như thoát khỏi bọn gian tặc kia liền ngoảnh đầu lại nhìn, không ngờ bọn chũng vẫn miệt mài đuổi tới nơi rồi.

Ưng Tích lại hì hục chạy " Bọn chết dẫm, nếu không phải cơ thể này quá yếu ớt thì các ngươi xong đời với thần chiến ta rồi ! "

Nguyên Sinh vẫn bị Ưng Tích kéo đi chạy thục mạng.

Quay lại thời điểm Ưng Tích lôi Nguyên Sinh ra ngoài, cậu thanh niên kia đang chăm chú quan sát thì thấy một bọn sáu tên lao ra đuổi Nguyên Sinh, cậu còn tưởng cậu sẽ bị tên ngốc Nguyên Sinh gọi cậu " Mau Chạy ! ", vậy thì lộ chỗ trốn của cậu mất. Nhưng Nguyên Sinh không làm vậy.

Hắn lại nghĩ tên ngốc này thực sự biết điều.

Cùng lúc đang mải suy nghĩ, một người mặc áo chùm đầu màu tím cánh dài phủ toàn thân, đằng sau áo là một biểu tượng hình tròn bên trong hình tròn có hình như một hình xoáy nước có tâm, dưới hình tròn có một gạch ngang ( Biểu tượng của Thánh Thủy Tông, Thánh Thủy Tông là một tông môn chuyên tu luyện ma pháp, đạo pháp... Nơi đào tạo các pháp sư, nằm ngoài sự kiểm soát của " Nhân Thần Chủ" ). Từ Trên cao đáp xuống ngang bên cạnh cậu thanh niên rồi từ tốn nói :

" Huy ! Thằng nhóc ngươi vẫn còn ngồi trốn ở đây sao ? "

Huy từ trong bụi dậm nhảy ra phấn khích nói :

" Cuối cùng ngài tới rồi, vừa rồi có một tên ngốc dụ một đám sáu người ra khỏi hang rồi. Với thực Lực của ngài chúng ta có nên xông vào trực tiếp. "

Người kia từ từ đưa tay cởi mũ trùm đầu, thì ra là một lão già râu tóc bạc phơ, lão là pháp sư sử dụng minh văn cao cấp (có thần chú).

"Nhóc Huy, ta đã biết rồi."

Lão pháp sư đưa tay ra trước cửa động rồi bắt đầu khởi động một trận pháp. Một vòng vòn ma pháp biến dạng tạo ra nhưng chiếc gai nhọn xung quanh hình tròn ma pháp, cùng vời đó các mình văn bắt đầu xuất hiện chạy lung tung tứ phía được sắp sếp thành hàng. Lão già bắt đầu niệm chú :

" Hỏa Tố, bộc tố nộ,... xuất "

Một nguồn năng lượng hỏa pháp khổng lồ tụ bên trong vòng tròn ma pháp, sau khi nói " Xuất ", một luồng hỏa pháp phun ra với uy lực rất mạnh vào bền trong hang động. Uy lực của hỏa pháp còn đẩy lùi pháp lão sư một bước.

" ĐOÀNG ! "

Một tiếc nổ khủng khiếp xảy ra bên trong hang động, lúc bây giờ Huy mới hoàn hồn, miệng nuốt nước bọt, người toát mồ hôi hột vì được chứng kiến uy lực của ma pháp cao cấp, quá kinh khủng, một đòn đó ít cũng phải mạnh ngang cường giả " Vũ Đồ ". Một đòn đó, nguyên cấp cường giả đỉnh phong bên trong hang dính phải chỉ có chết không còn tro, đại cấp chí ít cũng phải bị thương không nặng thì nhẹ.

Còn đang mải suy nghĩ, một tiếng cười vang lên bên trong hang cùng với tiếng vỗ tay tán dương. Từ từ một bóng người đang ông lực lưỡng cùng với một tên cũng cao to lực lưỡng không kém đi phía sau. cả hai trông như không phải vừa dính phải bộc hỏa pháp.

Huy đang nghĩ lão sư biết rằng đòn đó không thể làm hại bọn họ ư ?

Người đàn ông đứng trước chính là tên cầm đầu cất tiếng có vẻ hòa nhã :

" Một pháp lão sư cấp cao, cùng một tên nhóc nguyên cấp đỉnh phong ư? Hôm nay vì sao đến quấy phá nơi làm ăn của chúng tôi ? "

Lão pháp sư lấy trong nhẫn chỉ ra một thẻ bang hội đưa ra trước mặt tên kia và xưng tên :

"Ta là Vô Diêm Phục, là người của Hội Phòng Chống, yêu cầu người phía bên đồng ý cho kiểm tra. "

Bên người đàn ông cũng lấy bên trong nhẫn chỉ ra một mảnh giấy hợp đồng rồi nói :

" Ta là Võ Cao Kỳ, làm ăn chính đáng có giấy phép kinh doanh được ấn ký của Hội Thương Gia, ngươi xem như vậy đủ chứ ? "

Lão già cầm mảnh giấy đúng là có ấn ký của Hội Thương Gia, lão nói :

" Trên đây có gi được phép buôn bán linh thú, ma thú được săn bắt trong phạm vi lãnh địa của Nhân Thần Tộc... Trong này cũng có ghi không được buôn người, không được buôn nộ lệ... "

Tên cầm đầu gật đầu đồng ý " Đúng là như thế. "

Lão liếc tên cầm đầu tiếp tục nói :

" Nhưng ta có nghe nói người đang sở hữu một sinh vật ngoài lãnh địa."

Tên kia cười một cách hòa nhã :

" Sao có thể như vậy chứ, ta làm ăn chính đáng sao có thể làm trái luậ...t ! "

Chưa kịp nói hết câu đã bị lão pháp sư cắt ngang " Là sinh vật từ Hắc Lục Địa ?. "

Huy nãy giờ chỉ biết nghe bỗng thốt lên :" C... Cá...i gì ? Hắc Lục Địa !"