“Đinh linh linh…” Bởi vì cửa mở mà chuông gió treo trên cửa phát ra âm thanh, rốt cuộc gây chú ý đến hai người đang nói chuyện trong tiệm.
“Lật Tử cô đã đến rồi! Sao lại muộn như vậy?” Dù không phải đang nói xấu, nhưng cũng là thảo luận sau lưng khiến cho Nhất Nhất có chút chột dạ.
“Ừm! Không phải cô kêu tôi đến ăn bánh ngọt hay sao, buổi chiều tôi phải đến văn phòng chủ nhiệm thảo luận, nên mới đến muộn!” Ôn Lật thu hồi biểu cảm đang suy nghĩ, ôn nhu cười cười “Không phải do tôi đến chậm nên không để dành bánh cho tôi đi!”
“Làm sao có thể, cô đợi chút tôi đi lấy cho cô nha!”
Nhất Nhất đi đến tủ kính phía sau quầy bar lấy bánh đặt lên đĩa, rồi đưa cho Ôn Lật. Ôn Lật cầm lấy đi tới đối diện với Hạ Kỳ, sau đó ngồi xuống
“Đầu bếp Hạ vẫn chưa tan làm sao? Tôi ở chỗ này ăn có ảnh hưởng mọi người tan làm không?”
“Không sao, anh Hạ Kỳ ở tầng trên, cô cứ ngồi đây ăn đi! Tôi đi trước nhé, bạn trai tôi đang chờ. Cô ăn xong liền để anh Hạ Kỳ đưa cô về nha!” Nhất Nhất nhìn thấy Ôn Lật muốn từ chối liền gấp gáp nói thêm “Nghe lời, như vậy tôi mới yên tâm!” Sau đó liền vội vã rời đi.
Ôn Lật nhìn bóng dáng Nhất Nhất vội vàng liền không còn gì để nói. Mới ban nãy còn rảnh rỗi nói chuyện phiếm, mình vừa đến liền vội vã như vậy, cô thật sẽ hiểu lầm nha!
“Ăn từ từ thôi, không cần gấp. Ăn xong tôi đưa cô trở về! Lần sau nếu muộn thế này không cần đến nữa, gọi điện báo một câu là được rồi!”
“Làm sao mà vậy được, đầu bếp Hạ làm bánh tôi sao có thể không nể mặt chứ!”
“Gọi tôi là Hạ Kỳ đi! Cứ đầu bếp Hạ, đầu bếp Hạ, không dễ nghe!”
“Được… được rồi!”
Chẳng biết tại sao Ôn Lật nghe đến hai chữ Hạ Kỳ liền đỏ mặt, cô đành cúi đầu yên lặng ăn bánh, không muốn Hạ Kỳ nhìn thấy khuôn mặt đang đỏ ửng của cô.
Bánh ngọt cũng đã ăn xong!
Hạ Kỳ rót cho cô một cốc nước, sau đó dọn dẹp cái bàn, đi đến tắt đèn đóng cánh cửa bên trong. Cuối cùng khóa cửa đi cùng Ôn Lật đến trạm xe buýt.
“Mọi người làm thế nào tìm được nơi như thế này, cái ngõ nhỏ này trị an rất tốt, hơn nữa cảnh sắc cũng rất đẹp a!” Ôn Lật đối với tiệm bánh này cái gì cũng đều hiếu kỳ.
Nghe được câu hỏi của Ôn Lật, Hạ Kỳ nở nụ cười đáp “Bởi vì cửa hàng trưởng cũng là ông chủ của chúng tôi thích một cô gái, cô ấy thích những nơi có cảnh sắc như này. Có một ngày khi cậu đi qua ngõ hẻm này liền nghĩ cô ấy nhất định sẽ thích, thế là nghĩ biện pháp thuê một chỗ. Tiếc là, nhà ở nơi này đều không có ai muốn bán!”
“Cô gái ấy thật hạnh phúc, có được chàng trai như vậy thích!” Trong giọng nói Ôn Lật tràn đầy hâm mộ, nhưng cô không có chú ý đến ánh mắt có thâm ý khác kia của Hạ Kỳ.
“Vậy anh vì sao lại học làm bánh ngọt?”
“Bởi vì có một người rất thích ăn, ước mơ của cô ấy là được thưởng thức hết tất cả các loại bánh ngọt, vì thế mới học để giúp cô ấy hoàn thành ước mơ.”
Khi nói xong câu này, ánh mắt Hạ Kỳ nhìn chằm chằm vào Ôn Lật, làm cô phảng phất cảm thấy câu nói này là đang nói cho cô nghe. Ôn Lật vội vàng cúi đầu, yên lặng bước đi trên đường.
Thấy cô hành động như vậy, Hạ Kỳ cũng không tiếp tục nói gì nữa. Hai người chậm rãi đi đến trạm xe buýt. Ngồi trên xe, trong xe chỉ có vài vị khách, Ôn Lật theo thói quen đi đến vị trí gần cửa sổ cuối xe. Cô thích dựa vào đây ngẩn ngưởi.
Hạ Kỳ đến bên cạnh Ôn Lật ngồi xuống “Còn muốn ăn loại bánh nào, lần sau cô tới sẽ làm cho cô.”
“Hửm?”
Ôn Lật đang ngẩn người đột nhiên bị Hạ Kỳ làm ngắt quãng, đành quay đầu qua “Ngại quá đầu bếp Hạ, vừa nãy tôi không nghe rõ.”
“Hạ Kỳ”
“Hả?”
“Gọi tôi là Hạ Kỳ!”
Ôn Lật nhìn vào đôi mắt Hạ Kỳ, đôi mắt này nhìn không có gì đặc biệt, nhưng là ở trên khuôn mặt hắn liền cảm thấy đặc biệt thích hợp. Lúc này trong mắt anh tràn đầy kiên nghị, phản chiếu lên kính mắt
“Hạ Kỳ, anh vừa mới nói cái gì? Tôi không có nghe thấy, anh nói lại được không?”
Ôn Lật cảm thấy kỳ thật hai chữ “Hạ Kỳ” từ trong miệng cô phát ra cũng không có gì quá khó a!
Còn Hạ Kỳ bên kia nghe thấy Ôn Lật nói ra hai chữ này, lần đầu cảm thấy tên của mình có chút ngắn!
“Thích ăn loại bánh nào, lần sau nói trước, tôi làm cho cô!”
Ôn Lật nghe được những lời này hai mắt đều sáng lên, “Thích bánh tart trứng, pudding, tiramisu, bánh quy, bánh quy cranberry, bánh phô mai, bánh kem, mousse, bánh lava, bánh cầu vồng, bánh tart chanh, … Còn có một loại không lâu trước đó trên mạng rất hot tên là bánh kem sữa bò. Tôi chưa có thời gian để thử, lạc hậu quá!”
“Được, nếu có thời gian sẽ bảo Nhất Nhất làm cho cô, lần sau đến nói với tôi. Tôi làm cho cô bánh kem sữa bò. Trông rất đáng yêu, hình dáng giống chú bò sữa, cô nhất định sẽ thích!”
“Thật hả? Tuyệt vời! Tôi sẽ cố gắng hoàn thành bản thiết kế sớm, sau đó đi ăn bánh ngọt.”
“Được, cũng có thể gọi thêm bạn học của cô đến nữa!”
“Được, được, các cô ấy nhất định sẽ rất vui!”
Bất giác xe buýt đã đến trạm, Hạ Kỳ đưa Ôn Lật đến cửa trường học, “Hạ Kỳ, anh quay về đi, đưa đến đây là được rồi!”
“Không dẫn tôi đi xem trường học một chút?”
“Tất nhiên là có thể!”
Ôn Lật dẫn theo Hạ Kỳ đi dạo quanh trường. Mỗi trường đại học đều có một nơi gọi là thiên đường hẹn hò, như đại học A chính là cái hồ trước mặt này. “Cái hồ này thật ra không sâu, hơn nữa còn chỉ là do mưa nhiều đọng lại. Nhưng không biết vì cái gì mà mọi người đều thích đến đây hẹn hò, chắc là do cái tên đi. Hồ này có tên là hồ Lương Nhân, tương truyền người sáng lập ra ngôi trường gặp người yêu của mình tại đây. Xung quanh có rặng liễu bao quanh, mùa xuân trải đầy tơ liễu, trắng xóa; giống như hai người yêu nhau có thể hạnh phúc trăm năm.
Ôn Lật cũng thích câu chuyện này, về sau cô cũng muốn dẫn người mình thích đến đây, nói cho hắn về truyền thuyết này đồng thời nói cho hắn biết cô thích hắn. Không nghĩ tới người thích còn chưa mang đến, đã dẫn Hạ Kỳ đến đây ròi.
“Đúng rồi, nghe Nhất Nhất kể anh cũng là sinh viên, còn chưa có hỏi qua anh học trường nào?”
“Đại học B, ngành Y! Ngay bên cạnh trường của cô.”
Ôn Lật sau khi nghe thấy rất là kinh ngạc, đại học B ngành Y rất nổi ở trong nước, nổi danh khó đỗ, không nghĩ tới anh lại học giỏi như vậy!
“Được rồi, hôm nay tới đây thôi. Tôi đưa cô về ký túc xá, Nhất Nhất cũng có thể yên tâm. Mau trở về nghỉ ngơi sớm đi.” Ôn Lật nghe tiếng nói mới ngẩng đầu lên, hóa ra đã đến trước ký túc xá của cô.
“Cám ơn anh, tôi lên trước đây!” Ôn Lật vẫy vẫy tay rồi xoay người chuẩn bị bước lên cầu thang.
“Chờ một chút, Lật Tử, thêm wechat của tôi đi! Bánh ngọt tôi làm, không hẹn trước là không có ăn được!”
Hai người kết bạn wechat với nhau, sau đó Ôn Lật lên lầu. Vừa bước vào cửa phòng, không để ý đến Lộ Tưởng đang gọi đi thẳng đến ban công, nhìn thấy Hạ Kỳ vẫn đang loay hoay lướt điện thoại. Tiếp đó cô nghe được điện thoại của mình vang một tiếng, là Hạ Kỳ gửi tới “Nghỉ ngơi sớm một chút! Uống nhiều nước, ngủ ngon! Tôi về trước”
Trong phòng Lộ Tưởng cùng A Giai im lặng, không rõ Ôn Lật là như thế nào!
Ôn Lật từ ban công quay trở lại hướng hai người bọn họ nói “Muốn ăn loại bánh ngọt nào, ngày mai tớ muốn đem bản thiết kế dự thi hoàn thành. Ngày kia có thể cùng các cậu ra ngoài ăn bánh ngọt!”