Chương 4: Crepe xoài ngàn lớp

Ôn Lật đã vài ngày không đến Song Tử, không phải cô không muốn đi mà là không có thời gian. Mấy ngày này cô vừa bận bịu thiết kế bản thảo, vừa đi học rồi cả hỗ trợ A Giai cùng Tưởng Tưởng. Cả ngày chỉ xoay quanh ký túc, phòng học, nhà ăn, thư viện. Muốn dành thời gian để làm bánh ngọt cho A Giai cũng không có.

Tuần kế tiếp, cuối cùng Ôn Lật cũng phác thảo xong bản vẽ cơ bản, có thể nghỉ ngơi một chút nên quyết định đi Song Tử thưởng thức bánh ngọt an ủi một tuần khổ cực.

Ôn Lật một bên lướt weibo, một bên chờ xe buýt. Đột nhiên nhìn thấy video cách làm bánh Crepe xoài của một food blogger nổi tiếng. Video rất chi tiết, trông có vẻ đơn giản, hơn nữa mỗi một tầng bánh lại xen kẽ kem và xoài. Còn cả lớp bánh mỏng kia trông khá ngon, vừa nhìn đã muốn ăn. Cô quyết định sẽ làm cho A Giai chiếc bánh Crepe xoài này. Vừa ngon lại dễ làm! Thích hợp với tay chân vụng về như cô.

Đến Song Tử, Ôn Lật đem ý tưởng thương lượng với Nhất Nhất trước. Sau đó hẹn buổi chiều thứ 6 sẽ đến làm bánh, đúng lúc khi đó không có ai, buổi tối có thể mang bánh về cho A Giai đón sinh nhật.

Thứ 6, Ôn Lật đúng hẹn đến làm bánh, trong tiệm chỉ có Nhất Nhất cùng một vài vị khách. Nhất Nhất dẫn cô đến phòng bếp, sau đó chuẩn bị nguyên liệu giúp cô xong liền rời đi.

Ôn Lật mở app trên điện thoại, tìm thực đơn và phương pháp đã xem trước đó, chuẩn bị làm phần lớp bánh. Đầu tiên là 3 quả trứng, 30g đường, tiếp đó là bột mì. Trộn đều hỗn hợp rồi thêm sữa tươi và bơ đun chảy, cuối cùng là lọc qua rây để loại bỏ phần bột vón. Tiếp đến là cho lên chảo để tráng bánh.

Ôn Lật bật bếp và vặn lửa nhỏ, sau khi chảo nóng liền bắt đầu múc một muôi bột bánh đồ vào chảo. Di chuyển cổ tay từ từ để bột được trải đều rồi tiếp tục chiên thêm một lúc. Ôn Lật lấy bánh ra thế nhưng lại phát hiện lớp bánh vẫn chưa chín.

Lần này cô làm một lớp bánh khác nhưng để lửa to hơn. Kết quả là… Cháy rồi! :D

“Để lửa nhỏ chút và mặt bánh mỏng hơn”.

Phía sau truyền đến một giọng nói ngay lúc Ôn Lật đang luống cuống tay chân. Cô xoay người liền phát hiện Hạ Kỳ đang dựa vào cạnh cửa bếp nhìn cô, giống như đang cười cô vậy! Cô hình như còn chưa thấy Hạ Kỳ cười bao giờ.

“Cô mà nhìn tôi nữa bột bánh cũng loãng luôn rồi.” Một câu nói của anh đem Ôn Lật từ trong trầm tư kéo trở về, phát hiện bột trong nồi quả nhiên loãng rồi.

“Hỏng rồi, sinh nhật A Giai phải làm thế nào a! Tôi chỉ mua đủ làm cho một lần!”

“Để tôi dạy cô!” Ôn Lật nghiêng đầu thấy Hạ Kỳ một bên đang xắn tay áo. “Bánh này mặc dù không khó làm, nhưng vẫn cần một ít kỹ xảo. Đầu tiên tôi thấy cô trộn bột trước rồi mới cho bơ và sữa bò, có thể làm ngược lại, cho bột vào hỗn hợp bơ và sữa bò đã đun chảy. Bơ khi gặp lạnh sẽ bị đóng khối. Còn có khi cho bột bánh vào chảo cũng không được quá nhiều, nếu không lớp bánh sẽ bị dày.”

Ôn Lật nghe Hạ Kỳ giảng giải liền ngơ luôn rồi. Anh đã nhìn thấy toàn bộ dáng vẻ luống cuống tay chân của cô. Nhất thời cảm thấy ấn tượng của anh với cô cũng xong luôn rồi!

Hạ Kỳ cảm giác được trong lòng người bên cạnh không bình tĩnh, cũng không có nhắc nhở. Thưởng thức người nào đó hồn vía trên mây liền cảm thấy rất thú vị.

“Lật Tử, cô làm xong chưa?” Ôn Lật bị giọng nói của Nhất Nhất đánh thức, lại nhìn thoáng qua trên mặt Hạ Kỳ có một cái biểu tình thật đáng tiếc.

“Sao còn chưa làm gì vậy? Cô nhanh lên một chút, nếu không sợ không kịp nha!... Đầu bếp Hạ! Anh trở lại lúc nào?” Nhất Nhất đi vào thấy Hạ Kỳ liền sợ hết hồn, hơn nữa anh còn đang làm phần lớp ngàn tầng, càng đáng sợ hơn chính là anh đang dạy Ôn Lật làm bánh ngàn tầng nha!!! Nhất Nhất đột nhiên cảm thấy tâm hồn bát quái của mình xuất hiện.

Ánh mắt Nhất Nhất lóe lên, Ôn Lật đoán cô lại suy nghĩ nhiều rồi.

“Lật Tử, anh Hạ tay nghề như thế nào a! Anh ấy có phải hay không dạy cô rất nghiêm khắc.” Nhất Nhất trong giọng nói tràn đầy hưng phấn.

“Nhất Nhất, cô nhầm rồi. Tôi chỉ là không nhìn nổi cô ấy phá hỏng một cái tác phẩm nên mới giúp một chút!” Trước khi Ôn Lật mở miệng, Hạ Kỳ liền đáp trước.

“Không phải trước kia cũng có người như thế? Sao không thấy anh giúp bọn họ!” Nhất Nhất nghi ngờ hỏi.

“Bởi vì bọn họ đều không phải là cô!” Hạ Kỳ đáp lại.

Ôn Lật bời vì câu nói này mà ngốc luôn rồi! Thật giống như bị anh trêu ghẹo vậy.

Sau khi nói xong lời này Hạ Kỳ giống như không có việc gì tiếp tục công việc trên tay, còn dư lại Ôn Lật cùng Nhất Nhất trố mắt nhìn nhau!

“Đến, tiếp tục làm đi! Không nhanh là không kịp đâu!” Hạ Kỳ nói xong liền lùi ra phía sau, để lại chỗ cho Ôn Lật. Cô không thể làm gì khác hơn là thu hồi ý nghĩ trong lòng, nhanh chóng bắt tay làm việc. Mặc dù khó khăn nhưng có Hạ Kỳ ở bên hướng dẫn, tốc độ cùng chất lượng cũng hơn lúc trước rất nhiều. Chỉ trong chốc lát liền làm đủ số lớp bánh.

Sau đó Ôn Lật lần lượt xếp từng lớp bánh, mỗi lớp thêm kem cùng xoài cắt nhỏ, lớp này xếp trên lớp kia. Bởi vì A Giai thích xoài nên cô đã xếp thật nhiều miếng xoài nhỏ, trông cỏ vẻ thật ngon mắt!

Ôn Lật đem bánh bỏ vào ngăn mát tủ lạnh liền nghe được Hạ Kỳ nói: “Thời gian sợ là không kịp. Đem nó bỏ vào ngăn đông lạnh đi, nếu không muốn ăn quá lạnh để nửa tiếng là được!” Bởi vì thời gian thật sự không đủ cho nên Ôn Lật trực tiếp nghe theo ý kiến của Hạ Kỳ đem bánh bỏ vào ngăn đông lạnh.

Trong lúc chờ đợi, Ôn Lật dọn dẹp lại phòng bếp, sau đó cùng Nhất Nhất buôn chuyện.

“Lật Tử, cô nói xem câu nói kia của đầu bếp Hạ có ý gì nha? Anh ấy có phải thích cô, đang theo đuổi cô đúng không? Cũng không phải, anh lại không biết cô, cũng gặp qua chưa đến mấy lần, không có đạo lý. Hai người cũng không thân quen!”

Ôn Lật lúc này chỉ muốn nói rằng cô với tôi cũng không phải rất thân a! Đồng thời cũng không khỏi vì những lời này mà tâm trạng rối loạn.

Xem thời gian cũng sắp đến, Ôn Lật lấy bánh Crepe ra, đặt trong chiếc hộp đã chuẩn bị trước, quay lại trường học. A Giai đã gọi mấy cuộc điện thoại giục cô quay về rồi.

Nhìn quanh một vòng trong tiệm không thấy Hạ Kỳ, Ôn Lật hỏi: “Nhất Nhất, đầu bếp Hạ đâu rồi?”

“Ai da, mới bao lâu không thấy người liền nhớ!” Nhất Nhất chính là học không được đứng đắn.

“Tôi phải quay lại trường học rồi! Cậu nói với anh ta cảm ơn cùng tạm biệt giúp tôi nha.” Ôn Lật nghiêm trang giải thích.

“Được thôi, không giỡn nữa! Tôi cũng không biết anh Hạ đi đâu rồi, có thể là trở về phòng rồi đi!”

“Đầu bếp Hạ ở đây ư?”

“Đúng vậy! Tôi chưa có nói với cô à?”

Trên đầu Ôn Lật treo ba vạch đen!!!

“Vậy nhé, tôi phải đi đây, cô nhớ giúp tôi nói với đầu bếp Hạ lời cảm ơn nhé!” Ôn Lật vội vội vàng vàng nói, bởi vì Lộ Tưởng lại gửi tin nhắn thúc giục cô!

“Được! Đi đường cẩn thận!”

Ôn Lật vừa ra khỏi tiệm, Nhất Nhất liền thấy Hạ Kỳ từ trên lầu bước xuống, “Anh Hạ, Lật Tử mới vừa đi, cô ấy nhờ em nói với anh một câu cám ơn.”

“Ừ! Biết rồi! Cô làm việc đi.”

Nhất Nhất cảm thấy đầu bếp Hạ nhà cô càng ngày càng lạnh lùng rồi.

Trở lại ký túc xá trường học, Lộ Tưởng cùng A Giai đều đang đợi Ôn Lật. Cô vội vàng cầm hộp bánh mang qua, lấy lòng nói: “Bánh tớ tự tay làm, nếm thử một chút xem!”

“Cậu chắc chắn là tự tay cậu làm? Không có ai giúp?” Lộ Tưởng hoài nghi.

“Quan tâm ai làm a! Nhanh một chút mở ra, tớ cũng đói rồi!” A Giai cũng không quan tâm ai làm đâu. Cô chỉ muốn biết ăn có ngon hay không thôi.

Các cô đều biết A Giai đón sinh nhật nhưng không có thói quen cầu nguyện nên chỉ tổ chức không thôi. Ba người náo nhiệt một lúc liền coi như đã qua ngày sinh nhật.

Ban đêm

Ôn Lật nằm trên giường nghĩ đến những lời Hạ Kỳ nói, nghĩ xem anh nói thật hay đùa giỡn, chính là mình cùng anh không quen nha! Ôn Lật trằn trọc trở mình một đêm, gần sáng mới đi vào giấc ngủ.