Chương 31: Bình cảnh(1)

Sau ba năm, Lưu Ngọc có dáng vẻ của một thanh niên hai mươi mốt tuổi, thân hình không được bạc giống như trước tu vi cũng đã đến Luyện Khí lục tầng viên mãn, cách Luyện Khí hậu kỳ chỉ có một bước nữa mà thôi.

Dưới sự bồi bổ của lượng lớn đan dược, Lưu Ngọc từ một năm trước đã đạt đến Luyện Khí lục tầng viên mãn, gặp phải bình cảnh sau đó không thể tiến thêm một tấc nào nữa, do vậy hắn không thể làm gì khác hơn là mài dũa tinh luyện pháp lực, khiến cho pháp lực càng tinh khiết hơn nữa, nhưng mấy lần đột phá bình cảnh để đạt đến hậu kỳ vẫn không có kết quả.

Lấy tư chất linh căn tam thuộc tính mộc hỏa thổ của hắn thì chuyện gặp bình cảnh ở Luyện Khí hậu kỳ cũng không phải là chuyện kỳ quái.

Điều khiến cho người ta ước ao nhất ở Thiên linh căn chính là trước Nguyên Anh kỳ sẽ không gặp phải bình cảnh, chỉ cần tài nguyên dồi dào thì có thể tu luyện thông suốt đến tận Kim Đan kỳ, thật không hổ là thiên chi kiêu tử.

Lưu Ngọc lại một lần nữa công phá bình cảnh thất bại, hắn có chút buồn bực suy nghĩ.

Căn cứ vào tư liệu ngày trước hắn tìm được ở Tàng Kinh Các, có ba cách đột phá bình cảnh:

Cách thứ nhất là đột phá thông qua thời khắc sinh tử lúc chiến đấu, thời khắc sinh tử cực kỳ khủng bố có thể kích phát tiềm lực rất lớn của tu sĩ, xác suất đột phá bình cảnh là rất lớn, tuy nhiên thời khác sinh tử khủng bố như vậy không phải ai cũng có thể thản nhiên đối mặt, vì lẽ đó vẫn rất ít người lựa chọn con đường này.

Thứ hai là mua một bình đan dược đột phá bình cảnh, sử dụng lực lượng của đan dược để làm tan rã bình cảnh đạt đến hiệu quả đột phá, có điều đan dược đột phá bình cảnh nghe nói đều là cung không đủ cầu, rất hiếm khi xuất hiện, một khi xuất hiện sẽ làm cho rất nhiều tu sĩ giành giật, giá cả thường sẽ cực cao không phải là thứ mà tu sĩ bình thường có thể mua được.

Loại thứ ba đó là kiên trì mài dũa pháp lực, nhiều lần công phá bình cảnh, dưới sự tích lũy qua thời gian thì cũng có khả năng thành công, chỉ là thời gian hao phí hơi dài, ngắn thì mấy năm, dài là mấy chục năm cũng chưa chắc có được hay không.

Trong lòng Lưu Ngọc muốn chọn phương pháp thứ hai, hắn quyết định đi xuống phường thị phụ cận đi dạo, xem có thể mua được một viên đan dược đột phá bình cảnh hay không. Đồng thời mài dũa pháp lực, nói không chừng có một ngày bình cảnh mỏng manh có thể đột phá được cũng không phải là không thể.

Nếu cả hai cách đều thất bại, thì Lưu Ngọc vì muốn đột phá bình cảnh sớm sẽ đến Hoành Đoạn sơn mạch mà săn giết yêu thú, thông qua cuộc chiến sinh tử mà đột phá bình cảnh, nắm lấy một tia cơ hội đại đạo kia!

Trong ba năm này, Lưu Ngọc đã tu luyện nhập môn Ẩn Linh thuật, đạt tới tầng thứ nhất, hiện tại hắn đang ở tu vi Luyện Khí trung kỳ viên mãn, cho dù tu sĩ Luyện Khí viên mãn cũng không thể khám phá được tu vi của hắn, trì khi là tu sĩ Trúc Cơ đứng ngay trước mặt.

Lưu Ngọc vận chuyển Ẩn Linh thuật, che giấu đi sóng linh lực của bản thân, dùng thần thức của bản thân quét qua, đến khi khó có thể phát hiện hơi thở của pháp lực, lúc này mới yên tâm, lấy thần thức sánh ngang với Luyện Khí hậu kỳ cũng không phát hiện ra vấn đề vậy thì những tên tu sĩ phổ thông kia khẳng định không thể phát hiện ra được.

Đồng thời với bí thuật ở tầng thứ hai này của hắn, có thể điều tiết hơi thở, che dấu năng lực thực sự.

Nhưng mà ở tu sĩ ở Luyện Khí lục tầng ở trong tông cũng khá là phổ biến, cho nên cũng không cần che dấu tu vi, nếu như muốn ra ngoài tông môn đến phường thị, có thể sử dụng Ma tu yếu lược như một phương pháp dịch dung, thay đổi một chút dung mạo chính mình, như vậy cho dù có là người quen cũng không thể nhận ra hắn.

Lưu Ngọc suy nghĩ một lúc, nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng vẫn có ý định dò hỏi vị Giang Thu Thủy sư tỷ kia sau lần đó có tin tức của đan dược hay không.

Vị Giang sư tỷ này mạnh vì gạo, bạo vì tiền, giao du rộng, nhất cử nhất động của đồng môn đều nắm trong tay.

Vận chuyển Mộc Linh Quyết vận hành đại Chu Thiên, tinh thế thuần luyện pháp lực chờ sau khi hoàn thành đả tọa tu luyện của hôm nay thì Lưu Ngọc mới ra khỏi động phủ.

Sau khi ra khỏi động phủ, Lưu Ngọc hai tay bấm pháp quyết, gia cố thêm cho mình một cái Ngự Phong thuật, nhẹ nhàng di chuyển giữa rừng núi, chưa đến nửa khắc đồng hồ thì đã tới trước động phủ của Giang Thu Thủy.

Lấy ra một cái Truyền âm phù ném bay về phía động phủ, Truyền âm phù không bị cấm chế ngăn cản, thấy vậy Lưu Ngọc bắt đầu kiên nhẫn chờ đợi.

“Ầm ầm” cửa đá chậm rãi di chuyển, Giang Thu Thủy đóng cấm chế động phủ, xuất hiện ở trước mắt của Lưu Ngọc.