Bỗng nhiên một mùi hôi nồng nặc khác thường truyền vào trong mũi, Lưu Ngọc chú ý đến lúc này trên thân thể đã bị bao trùm bởi một tầng vật chất màu xám đen, bên ngoài còn dính rất nhiều mồ hôi, làm ướt vạt áo, dính nhớp cực kỳ khó chịu.
Hắn vội vàng đứng dậy, đi ra bên ngoài đem tỉ mỉ tẩy rửa thân thể từ trên xuống dưới một lần, sau đó lại thay một bộ hắc bào mũ trùm, hắn bỗng nhiên cảm thấy sảng khoái, toàn thân có một loại cảm giác thoải mái.
Lưu Ngọc không trở về phòng luyện công, mà hắn đến chiếc ghế thái sư trong phòng khách nằm xuống, lấy Tôn Thần diệu pháp từ trong túi trữ vật ra, bắt đầu tiếp tục lĩnh hội Trúc Cơ Thiên.
Một ngày sau, Lưu Ngọc đúng giờ rời khỏi động phủ, đóng trận pháp lại, sau đó theo cầu thang lúc đến đi tới lối vào của Linh Dược viên.
Khi hắn chạy đến phía trên, Nghiêm Hồng Ngọc, Đinh Huệ và Tào Mộng Vũ đã sớm ở đây, đang tụ tập ở một chỗ nhỏ giọng tán gẫu, hơn mười đệ tử nội môn Luyện Khí kỳ đứng thành ba hàng cách đó không xa, cũng đang xì xào bàn tán.
Thần thức hắn quét một vòng, cũng không phát hiện ra thân ảnh của ba gã Trúc Cơ kỳ đồng môn khác, chắc bọn họ đã trở lại động phủ nghỉ ngơi.
“Bởi vì luyện công nên tại hạ đã đến chậm một bước, mong ba vị sư tỷ không phiền lòng.”
Lưu Ngọc đi đến trước mặt ba nữ tu, chắp tay ôm quyền chào hỏi.
“Không sao, chẳng qua là bọn đến trước một bước, Lưu sư đệ đã đến đúng giờ, không cần để ý chút tiểu tiết này.”
Ánh mắt khác lạ trong mắt Tào Mộng Vũ chợt lóe lên, khuôn mặt cười như hoa đáp lại.
Vẻ mặt Nghiêm Hồng Ngọc, Đinh Huệ vẫn như thường, cũng lễ phép chào hỏi lại.
Lưu Ngọc chú ý tới vẻ mặt chợt lóe lên rồi biến mất của Tào Mộng Vũ, trong lòng khẽ động.
Trải qua ba năm sử dụng đan dược, tu vi của hắn đã nhanh chóng tăng lên, tu vi của hắn đã thoát khỏi phạm vi Tân Tấn Trúc Cơ, đạt tới trình độ của một tu sĩ Trúc Cơ bình thường, nhưng hắn luôn duy trì nguyên tắc khiêm tốn, cho nên lúc ra ngoài hắn luôn dùng Ẩn Linh thuật duy trì khí tức tu vi của bản thân ở mức Tân Tấn Trúc Cơ.
Sau khi trải qua Ma Hỏa luyện nguyên, khí tức tu vi của hắn đã trở lại tiêu chuẩn của Tân Tấn Trúc Cơ, không cần thiết phải sử dụng Ẩn Linh thuật, cho nên lúc này hắn cũng không có sử dụng Ẩn Linh thuật.
“Cảm giác thật nhạy bén!”
Tu vi vừa mới tấn thăng, mặc dù đều là trình độ Tân Tấn Trúc Cơ, nhưng tóm lại là vẫn có chút biến hóa.
Chỉ là sự biến hóa này cực nhỏ, ngay cả Trúc Cơ hậu kỳ Nghiêm Hồng Ngọc cũng không phát hiện, không nghĩ tới lại bị Trúc Cơ sơ kỳ Tào Mộng Vũ phát hiện.
Lưu Ngọc rùng mình, hắn thu hồi công pháp mới được tạo thành, nhắc nhở bản thân không thể sơ suất.
Thần công diệu pháp, kỳ nhân dị sĩ ở Tu Tiên Giới nhiều không vô số kể, nếu như luôn không cẩn thận, sợ rằng sớm muộn gì cũng sẽ lật thuyền trong mương.
Bốn người tán gẫu với nhau vài câu, thấy người đều đã đến đông đủ, Nghiêm Hồng Ngọc thân là chủ sự của Linh Dược viên, lại là người có tu vi cao nhất, cho nên nàng ta bắt đầu phân công nhiệm vụ.
Bốn vị tu sĩ Trúc Cơ mỗi người phụ trách tuần tra một hướng, Đinh Huệ và Tào Mộng Vũ dẫn theo vài tên đệ tử Luyện Khí kỳ, phân công đi đến hướng Đông và hướng Tây, hướng Bắc có khả năng bị kẻ địch tập kích thì do Nghiêm Hồng Ngọc phụ trách.
Về phần hướng Nam có nguy cơ thấp nhất thì phân chia cho Lưu Ngọc, rõ ràng là đang cố gắng chiếu cố người mới này, không biết có phải do nguyên nhân là “người quen cũ” hay không.
“Lưu sư đệ, bảo vệ Linh Dược viên có một trận pháp nhị giai cực phẩm “Hắc Thủy Cực Phong trận”, thao tác cũng không phức tạp, ta giảng giải đơn giản cho đệ một chút.”
Sau khi Đinh Huệ và Tào Mộng Vũ rời đi, Nghiêm Hồng Ngọc gọi Lưu Ngọc lại, giảng giải cho hắn về các thao tác chủ yếu của Hắc Thủy Cực Phong trận.
Lưu Ngọc gật đầu, chăm chú lắng nghe.
Nghiêm Hồng Ngọc thấy vậy thì trong lòng nàng ta âm thầm gật đầu, tương đối hài lòng đối với thái độ này của hắn, cho nên nàng ta giảng giải cũng cẩn thận hơn.
Sau khoảng nửa khắc, Lưu Ngọc dẫn theo vài tên đệ tử Luyện Khí kỳ rời đi.
Lấy lối vào Linh Dược viên Bính Tự Lục Hào làm trung tâm, Hắc Thủy Cực Phong trận bao phủ với phạm vi hơn trăm trượng, đương nhiên cũng bao gồm cả dưới mặt đất, nếu có tu sĩ muốn từ dưới đất phá lên, vậy thì không thể thực hiện được.
Hắc Thủy Cực Phong trận có cả công lẫn thủ, còn có một chức năng là mê huyễn, có điều dù sao trận pháp cũng không phải chuyên về ảo trận, sơ hở tồn tại tương đối rõ ràng, chỉ có thể mê hoặc một vài tên tu sĩ Luyện Khí kỳ bình thường, sẽ không chống lại sự dò xét cẩn thận của tu sĩ Trúc Cơ kỳ.