Có Mậu Thổ Thanh Thạch trận bảo vệ động phủ, có thể đảm bảo an toàn cho thân thể, khoảng thời gian mười ngày này Lưu Ngọc vẫn ở linh điền màu đen, không ngừng thúc đẩy linh thảo.
Cuối cùng đã lấy được linh thảo đã thúc giục được năm mươi phần dùng luyện chế Tinh Nguyên đan, tiêu tốn tám trăm khối Linh Thạch.
Luyện chế linh thảo của Tinh Nguyên đan nhiều hơn bảy gốc so với Bích Linh đan, năm cao hơn thì cũng cần nhiều linh khí hơn. Dựa vào sức mạnh của Tiên Phủ, trung bình mỗi phần linh thảo cũng cần khoảng mười lăm khối Linh Thạch, so với thúc đẩy Bích Linh đan, trung bình tiêu hao một phần của ba khối Linh Thạch, đã chợt tăng lên gấp khoảng năm lần.
Nếu đổi lại là Luyện Đan Sư khác, vất vả tập hợp đủ một phần linh thảo để luyện chế Tinh Nguyên đan, ít nhất cũng cần một trăm năm mươi khối LinhThạch, tỷ lệ thành công có thể hồi vốn là hơn ba phần một chút, và bốn phần có thể sinh lời.
Đây cũng là do Tinh Nguyên đan chỉ là đan dược bình thường nhất của Trúc Cơ kỳ sơ kỳ, cho nên đến Trúc Cơ kỳ giá cả của đan dược tăng vọt, giá thị trường của Tinh Nguyên đan bình thường là bốn trăm năm mươi khối Linh Thạch mỗi bình, Bích Linh đan là chín mươi khối linh thạch mỗi bình, Tử Linh đan là năm mươi khối mỗi bình, Tinh Nguyên đan so với Bích Linh đan đắt hơn khoảng năm lần, so với Tử Linh đan đắt hơn khoảng chín lần.
Dựa vào ưu thế của Tiên Phủ, chi phí Lưu Ngọc luyện chế đan dược chỉ chưa tới một phần mười các tu sĩ khác, một trăm phần tài nguyên chỉ cần luyện chế thành công khoảng ba bốn lò đan dược là đã có thể kiếm được lãi ổn định.
Hắn bỏ từng phần linh thảo vào hộp ngọc, đào hết tất cả hạt giống trong linh điền màu đen ra, đặt ở căn nhà gỗ bên trái để giữ gìn, tâm niệm vừa động, Nguyên Thần đã trở về thân thể.
Lưu Ngọc mở hai mắt ra, cảm giác thân thể có chút lực bất tòng tâm. Khí huyết trong khoảng thời gian mười ngày không vận động thân thể quả thật có chút trì trệ và lạnh lẽo, nhưng thể chất của tu tiên giả vượt xa người bình thường, pháp lực vừa khẽ di chuyển hoạt động, hai khắc đồng hồ sau đã khôi phục bình thường.
Không hề lãng phí thời gian, sau khi khôi phục thân thể đã lập tức đi tới Luyện Đan thất, lấy từ trong túi trữ vật ra một tiểu đỉnh toàn thân màu vàng nâu.
Đỉnh này tên là "đỉnh Huyền Hoàng", là pháp khí cực phẩm, mua được trong khoảng thời gian nửa năm lĩnh hội công pháp, về các phương diện tính năng đều vô cùng tốt, đỉnh Tử Huyền đã bị nó đào thải.
Hắn xòe lòng bàn tay ra, một đoàn chân hỏa Trúc Cơ to cỡ trứng ngỗng xuất hiện trong lòng bàn tay, bắt đầu sự nghiệp ngày đêm không ngừng luyện đan.
Bây giờ tỷ lệ Lưu Ngọc luyện chế Bích Linh đan thành công đã có hơn bốn phần, trên con đường luyện đan đã được coi là đi dần từng bước, nếu không phải không có một danh sư hướng dẫn bằng không còn có thể tiến thêm một bước.
Nhưng Tinh Nguyên đan là đan dược nhị giai hàng thật giá thật, mức độ khó khăn trong luyện chế chợt tăng lên, linh thảo cần dùng khoảng chừng hai mươi hai gốc, chiết xuất tinh hoa của linh dược, loại bỏ tạp chất, dược tính dung hợp trên mấy phương diện càng thêm phức tạp, nhân tố ảnh hưởng đến thành công cũng ngày càng nhiều.
Luyện chế đan dược cho Trúc Cơ kỳ khó khăn hơn gấp mấy lần so với đan dược của Luyện Khí kỳ, cho nên Luyện Đan Sư có thể luyện chế đan dược nhị giai cũng ngày càng ít ỏi, thân phận địa vị cũng được nâng cao rất nhiều, gia nhập đại một thế lực cỡ trung thì đều sẽ được tôn sùng làm khách quý.
Lưu Ngọc mãi đến lò thứ hai mươi mốt mới miễn cưỡng luyện chế thành lò Tinh Nguyên đan thứ nhất, ngưng đan cũng chỉ có sáu miếng, gắng gượng luyện chế thành công, nhưng trên viên đan dược tròn trịa trắng như tuyết vẫn có chút màu xám tro.
Đó là do không loại bỏ được sạch sẽ tạp chất, mặc dù không đến mức trở thành thứ đan, nhưng thật sự cũng là đan dược kém chất lượng.
Độc đan của loại đan dược này so với bình thường nhiều hơn tám chín lần, hắn đương nhiên sẽ không dùng đến, nhưng cũng sẽ không vứt bỏ, cùng lắm thì một khoảng thời gian nữa sẽ đưa vào cửa hàng bán với giá thấp, luôn có tu sĩ ham rẻ mà muốn mua.
Sau khi luyện chế ra lò Tinh Nguyên đan thứ nhất, hai mươi chín phần tài nguyên sau đó Lưu Ngọc lại thành công luyện chế ra ba lô.
Trong đó có một lò là đan dược kém chất lượng, hai lò là đan dược bình thường, tổng cộng đạt được mười sáu viên Tinh Nguyên đan bình thường và mười lăm viên kém chất lượng, tổng cộng là ba mươi mốt viên.
Một phần tài nguyên cuối cùng được luyện chế xong đã là chín ngày sau, tẩy rửa lò luyện đan xử lý tạp chất, Lưu Ngọc cũng không tiếp tục thúc giục linh thảo để luyện chế đan dược nữa.
Mà hắn định trước hết sẽ tổng kết kinh nghiệm, bắt đầu sử dụng Tinh Nguyên đan để tu luyện, mỗi ngày ngoài thời gian tu luyện ra thì sẽ dành ra thời gian luyện chế một hai lò, như vậy mới là hợp lý nhất.
Cứ như vậy, mỗi ngày Lưu Ngọc dùng một viên Tinh Nguyên đan để tu luyện, tu vi bắt đầu được ổn định và tăng lên nhanh chóng.
Sau khi tu luyện xong thì lĩnh hội Tôn Thần diệu pháp, Ẩn Linh thuật, cả hai cái này hắn đều vô cùng coi trọng, đặc biệt là cái trước.
Tu luyện và lĩnh hội công pháp, luyện chế một hai lò Tinh Nguyên đan, ngẫu nhiên sẽ lấy ra các loại pháp khí, linh khí quen thuộc, các loại pháp thuật của Trúc Cơ kỳ cũng đến Tàng Kinh các xem qua thử, có thời gian sẽ lĩnh hội luyện tập.