"Mua, đương nhiên là phải mua! Lâu nay bổn tiệm đã thu mua rất nhiều đan dược."
Trương Xuân Minh khách sáo nói, lẽ nào vị tu sĩ Luyện Khí ngũ tầng bình thường ở trước mặt này lại có thể là một Luyện Đan sư?
Ông ta thầm đoán, tuy rằng người này che chắn kín kẽ nhưng từ đôi mắt sáng rỡ tràn đầy tinh thần phấn chấn thì có thể nhận ra hẳn là tuổi tác không quá lớn.
Một Luyện Đan sư trẻ tuổi! Nghĩ đến đây, nụ cười trên mặt Trương Xuân Minh càng tươi thêm vài phần.
"Không biết quý tiệm định mua với giá bao nhiêu? Tại hạ là Hồng Hạo."
Lưu Ngọc ôm quyền từ tốn nói.
"Hóa ra là Hồng đạo hữu, hân hạnh, hân hạnh quá! Lão đây họ Trương, còn là chưởng quỹ của Thanh Đan Đường, không biết Hồng đạo hữu có phải là Luyện Đan sư chăng? Nếu là hơn năm mươi viên Thanh Linh đan, bản tiệm sẵn sàng mua với giá hai mươi bảy khối Linh thạch cho mỗi bình!"
Trương Xuân Minh đặt chén trà xuống, khá khách sáo nói.
Lưu Ngọc né tránh không trả lời có phải Luyện Đan sư hay không, đầu đội nón lá, đeo mạng che lụa đen nên không ai nhìn thấy vẻ mặt của hắn. Hắn mở túi trữ vật, vung tay phẩy ra bảy bình ngọc bay lên trên quầy.
"Đây là bảy bình Thanh Linh đan, mỗi bình có mười viên, Trương chưởng quỹ có thể xem xem."
Trương Xuân Minh thấy Lưu Ngọc né tránh trả lời câu hỏi của mình thì cũng không hỏi lại, đưa tay cầm một bình ngọc lên rồi lấy ra một viên đan dược, bắt đầu cẩn thận kiểm tra. Với bốn mươi năm kinh nghiệm của ông ta tất nhiên là không mất nhiều thời gian để kiểm định chất lượng của đan dược, sau khi đếm số lượng thì nói:
"Chất lượng đan dược của Hồng đạo hữu thực vô cùng tốt, như vậy đi, bản tiệm sẽ mua bảy bình Thanh Linh đan này với giá một trăm chín mươi Linh thạch. Nếu sau này đạo hữu còn muốn bán đan dược thì vẫn mong sẽ lựa chọn Thanh Đan Đường, lão đây bảo đảm giá cả chắc chắn sẽ không kém hơn so với hôm nay!"
Giọng điệu của Trương Xuân Minh vô cùng thành khẩn, thái độ cũng vô cùng khách sáo, nếu có thể xây dựng quan hệ với vị Luyện Đan sư này thì khỏi cần phải lo về nguồn cung sau này nữa. Ông ta vừa nói vừa cho người mang một trăm chín mươi khối Linh thạch đến rồi đặt lên bàn.
"Chắc chắn sẽ có lần sau! Chắc chắn sẽ có lần sau!"
Ngoài miệng Lưu Ngọc đáp vậy, nhưng trong lòng quyết định sẽ chú ý không mua bán tại một cửa tiệm, sau này có tới hay không cũng còn chưa nói trước được.
Hắn vung ống tay áo cất Linh thạch vào trong túi trữ vật, nói vài câu khách sáo với Trương Xuân Minh, lại liên tục khoát tay ý bảo không cần tiễn xa rồi rời khỏi Thanh Đan Đường.
Sau khi ra khỏi Thanh Đan Đường, Lưu Ngọc quẹo trái rẽ phải, cố ý đi qua đi lại giữa đám đông, âm thầm chú ý tới phía sau, sau khi không phát hiện có người theo dõi, bấy giờ mới ra khỏi phường thị Gia Thái như không có chuyện gì.
Lưu Ngọc không chú ý tới một gã đàn ông mặt rỗ tay cầm chiếc la bàn nhỏ tinh xảo vẫn luôn chăm chú quan sát hắn ở chỗ xa khó nhận ra.
Vừa ra khỏi phường thị một, hai dặm, Lưu Ngọc tìm kiếm phương hướng của Nguyên Dương Tông, thi triển Ngự Phong thuật, đầu ngón chân nhẹ nhàng điểm một cái rồi chạy đi với tốc độ nhanh nhất.
Xuất phát từ sự thận trọng, hắn không phi hành Ngự Kiếm, phi hành Ngự Kiếm tiêu hao pháp lực rất nhanh, nếu trên đường gặp phải kẻ địch thì sẽ rất bất lợi.
Dọc đường đi, Lưu Ngọc không hề dừng lại, liên tục chạy ra ngoài mười mấy dặm mà chưa từng nghỉ ngơi lấy một lát, tới khi đến một khu rừng nhỏ thì mới dừng bước.
Hắn ngồi trên một cây khô rồi nuốt một viên Bích Cốc đan, bắt đầu hồi phục pháp lực và thể lực đã bị tiêu hao gần một nửa.
Lưu Ngọc không hề hay biết gã đàn ông mặt rỗ vẫn luôn cầm theo chiếc la bàn dõi theo từng bước chân của mình.
Gã đàn ông mặt rỗ tên Dư Tiểu Đồng, là một Tán tu, tư chất là tứ thuộc tính Ngụy linh căn.
Mặc dù tư chất kém cỏi, nhưng dựa vào việc giết người phóng hỏa mà có được tiền tài vật chất, thường thu mua đan dược, sử dụng nhiều tài nguyên khác nhau để tu tiên, đá quàng đá xiêu thế nào mới tu luyện đến Luyện Khí hậu kỳ.
Luyện Khí kỳ là bước đầu của việc tu luyện, Luyện Khí kỳ được chia làm chín tầng. Nhất, nhị và tam tầng là sơ kỳ. Tứ, ngũ và lục tầng là trung kỳ. Còn thất, bát và cửu tầng là Luyện Khí hậu kỳ. Mỗi giai đoạn đều có khoảng cách rất lớn. So với Luyện Khí trung kỳ, pháp lực của Luyện Khí hậu kỳ không chỉ tăng gần một nửa, mà còn tinh thuần hơn nhiều, hơn nữa thần thức cũng tăng lên biên độ nhỏ, có thể sử dụng ba pháp khí.
Dư Tiểu Đồng hành động thận trọng, chuyên chọn "cừu béo" có tu vi yếu hơn mình để ra tay, luôn khắc ghi trong lòng châm ngôn "mềm nắn rắn buông, cá lớn nuốt cá bé."
Lúc này trên mặt gã nở nụ cười xấu xa, trong lòng thầm tự đắc, dù ngươi cẩn thận thì thế nào, xảo trá như quỷ thì đã sao?
Chỉ cần trúng phải "Truy Hồn phấn" của ta thì đừng mơ tưởng thoát khỏi sự truy đuổi!
Khí tức của Truy Hồn phấn có thể duy trì lâu đến hơn nửa năm, hoàn toàn không thể dùng phương pháp thông thường tiêu trừ được.
Có điều con "cừu béo" này quả thực rất biết chạy, chạy liên tục hơn mười dặm mà không dừng lấy một lần khiến Dư Tiểu Đồng thở hồng hộc, gã cực kỳ tức giận, quyết định sau khi thành công thì phải "hầu hạ" tên nhãi kia cho thật tốt.