Chương 1: Lưu Ngọc
Sở quốc, Nguyên Dương Tông.
Nguyên Dương Tông là một trong ngũ đại môn phái tu tiên của Sở quốc, là một tông môn trung lập, thực lực mạnh mẽ, gốc gác thâm hậu, truyền thừa lâu đời.
Lập phái đến nay đã hơn tám ngàn năm, từng đời đều có tu sĩ Nguyên Anh kỳ tọa trấn, có thể nói là quái vật khổng lồ khiến cho vô số tán tu và gia tộc đổ xô tới.
Môn phái tọa lạc từ Hoành Đoạn sơn mạch kéo dài tới trên một nhánh của Thanh Châu, có mấy trăm tòa Linh sơn lớn nhỏ.
Trong núi linh khí nồng đậm, đối với người thế tục mà nói thì cúi xuống đều là các loại dược thảo quý hiếm, cũng không thiếu bóng dáng của các loại tiên cầm dị thú.
Thanh Mộc Phong là một ngọn núi phổ thông của Nguyên Dương Tông, bởi vì trong núi chỉ có một linh mạch trung phẩm, vì lẽ đó nên ở bên trong đó đa số là các đệ tử ngoại môn Luyện Khí kỳ của Nguyên Dương Tông.
Bên trên sườn núi có một động phủ tầm thường, bên trong động phủ bày trí cực kỳ đơn giản, một bàn một ghế tựa cùng với một giường đá cũ kỹ.
Lưu Ngọc ngồi khoanh chân ở giữa giường đá, biểu hiện yên tĩnh không gợn sóng, trên mặt lộ ra lục quang nhàn nhạt.
Trên tay hắn chậm rãi đánh pháp quyết, lồng ngực phập phồng, vận hành Mộc Linh quyết thu nạp luyện hóa linh khí ở trong thiên địa.
Linh Quyết ngũ hành cơ sở mặc dù là công pháp phổ thông lưu truyền rộng rãi nhất ở Tu Tiên giới thế nhưng trải qua sự tìm tòi và cải tiến của vô vàn tu sĩ thì công pháp này lại công chính ôn hòa, không ảnh hưởng đến việc tu luyện những công khác pháp sau khi đạt được Trúc Cơ, quả là có chỗ độc đáo riêng.
Mà tỷ lệ tẩu hỏa nhập ma lại nhỏ hơn so với những công pháp khác rất nhiều, hơn nữa còn có rất nhiều kinh nghiệm của những tiền bối khác làm gương, vì vậy cho nên Lưu Ngọc chọn học Mộc Linh quyết trong đó.
Sau một hồi lâu, Lưu Ngọc thở ra một ngụm trọc khí trong miệng rồi chậm rãi thu công, cảm thụ bên trong đan điền nhiều hơn một tia tu vi so với trước đây, lòng sinh ý mừng, lúc này đã cách Luyện Khí tầng năm không còn xa nữa.
Đây là một thế giới tu tiên giả, chỉ có người nắm giữ linh căn mới có thể luyện hóa linh khí thiên địa vì vậy mới có thể bước lên tiên đồ, nắm giữ các loại thần thông phép thuật huyền diệu, tu luyện tới cấp cao kéo dài tuổi thọ, dời núi lấp biển cũng không phải là không thể.
Mà phàm nhân không có linh căn, không cảm ứng được linh khí thiên địa chứ đừng nói đến chuyển hóa, nhất định chỉ có thể sau trăm tuổi chuyển hóa thành một nắm đất vàng, rải rác ở sâu trong bóng tối không tên.
Đại đa số phàm nhân từ từ già yếu rồi chết đi mà không tiếp xúc tới Tu Tiên giới, trà dư tửu hậu đàm luận cũng chỉ nói đến truyền thuyết thôi.
Ở thế giới này người nắm giữ linh căn chỉ có rất ít, thường thường ở bên trong mấy ngàn người mới có hai, ba người nắm giữ linh căn, trong đó phàm nhân đời sau nắm giữ linh căn có độ khả thi cực nhỏ, thậm chí không đến một phần vạn.
Nếu như cha mẹ có một bên là tu sĩ thì tỷ lệ đời sau nắm giữ linh căn sẽ tăng lên rất nhiều, nếu cha mẹ cả song phương đều là tu sĩ thì thậm chí tỷ lệ có thể đạt được đến một phần mười.
Vì lẽ đó những người tu tiên rất ít kết hợp với người phàm, cho dù là muốn thành hôn thì đối tượng cũng thường sẽ là một người tu sĩ, cứ thế mãi liền tạo thành những gia tộc tu tiên lớn nhỏ.
Linh căn có thể chia làm Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ ngũ hành linh căn, đại đa số tu tiên giả có linh căn đều là một trong năm loại thuộc tính này hoặc là nhiều loại hỗn hợp tạo thành.
Ở dưới tình huống bình thường, linh căn chủng loại thuộc tính càng ít thì linh căn lại càng tinh khiết, lại càng dễ dàng cảm ứng được thiên địa linh khí đối ứng với nhau, hấp thu và luyện hóa lại càng nhanh chóng.
Bốn loại hoặc năm loại thuộc tính linh căn hỗn hợp, luyện hóa linh khí cực kỳ chậm, lại còn bị gọi là linh căn hỗn tạp hoặc là Ngụy linh căn, là loại linh căn tư chất kém nhất, linh căn ba loại hoặc hai loại thuộc tính thì tốc độ tu luyện cao hơn nhiều so với Ngụy linh căn, vì vậy được gọi là "Chân linh căn".
Mà linh căn chỉ một thuộc tính có thể dễ dàng cảm ứng được linh khí thiên địa và luyện hóa, vì lẽ đó nên tốc độ tu hành cực nhanh, càng làm cho người ta ao ước đố kị chính là khi tu luyện tới Kim Đan kỳ thì không có bình cảnh, thường có thể tu luyện với tốc độ rất nhanh đạt đến cảnh giới cao thâm, vì vậy đó được gọi là Thiên linh căn, ý chỉ con cưng của trời.
Ngoại trừ linh căn thuộc tính ngũ hành ra thì còn có linh căn biến dị, như băng, phong, lôi linh căn.
Tu sĩ nắm giữ Dị linh căn mặc dù có tốc độ tu luyện kém hơn so với Thiên linh căn nhưng vẫn nhanh hơn không ít so với Song linh căn.