Trong cơ thể mỗi một tu chân giả (tu luyện giả) đều có một phương thế giới mà chỉ có họ mới có thể quan sát, kiểm tra hay làm những điều gì đó với nó, những người khác cũng có thể nhìn được nhưng đòi hỏi phải có sự chênh lệch về tu vi rất lớn.
Một thế giới hình người nó lại được chia thành 3 khu lớn, khu linh hồn ý chỉ phần đầu, khu linh căn, thuộc tính, ý chỉ phần ngực và khu đan điền ý chỉ phần bụng, đồng thời còn có rất nhiều cánh cửa đang đóng kín, thật chặc, chúng chính là những cửa khẩu khí lực, tại vì khí lực của cảnh giới hiện tại của Đan đã cực hạn nên chúng vẫn luôn một mực đóng chặc đến giờ, không tiếp thêm một tia linh khí.
Lúc này đây, tại thế giới nơi phần bụng của Đan đang nằm trôi nổi 10 cái đan điền to lớn, trong đó có 9 cái đan điền nhiều màu sắc khác nhau đang xoay quanh tạo thành vòng tròn bao phủ lên một cái đan điền tối như mực.
Đan quan sát 10 cái đan điền thân thuộc của hắn khẽ mỉm cười, hắn lại được gặp lại chúng, những người bạn luôn đồng hành cùng hắn ở mọi lần trọng sinh, tái tạo tu luyện, phải nó là nhờ bọn chúng mà hắn mới có được ngày hôm nay. Giây lát qua đi, hắn nhìn về phía khu ngực, tại nơi đó hiện giờ chỉ có mỗi cái linh căn to lớn đang không ngừng tỏa ra sức hút kéo những linh khí bên ngoài nhập vào thế giới cơ thể nhưng do chưa có cái gì có thể tiếp nhận linh khí này nên bọn chúng cứ đi vào chạy vòng vòng lại thoát ra ngoài. Đan cần thức tỉnh thuộc tính trước tiên.
Thức tỉnh thuộc tính nói dễ thì dễ mà nói khó cũng là khó bởi điều cần làm để thức tỉnh chỉ có việc kêu gọi chúng nó trong thế giới cơ thể (thể nội), nếu chúng nghe được lời kêu gọi mà thức tỉnh thì sẽ xuất hiện bên cạnh linh căn, còn không thì ngươi là phế vật. Đương nhiên số lượng thuộc tính ngươi thức tỉnh cũng sẽ phụ thuộc vào số đan điền ngươi có. - Tiểu Kim xuất hiện đi.
Giọng nói của Đan vang lên trong thể nội, lập tức lúc này bên cạnh linh căn tự dưng xuất hiện một cái hố vàng kim lóng lánh, rực rỡ.
- Tiểu Hỏa, tiểu Mộc, tiểu Thổ, tiểu Thủy cùng nhau ra nào.
Giọng Đan lại vang lên. Ngay tức khắc một đốm lửa chớp nhánh mà cháy rừng rực hiện ra, sau đó lại một vùng cây cối sum xuê hiện lên, tiếp đến là một khối bao gồm đất, đá, cát cũng hiện ra, sau cùng là một dòng nước vô tận xuất hiện chảy mãi không ngừng. - Tiểu Phong, tiểu Lôi, tiểu Ám, tiểu Quang cũng ra đi.
Một cơn lốc bão tố xuất hiện, tiếp theo lại là một bầu trời đầy thiểm điện chớp nhánh, oanh kích không ngừng mà ra, một mảnh âm u đen tối tựa như địa ngục cũng cùng hiện lên với một mảnh trắng miết, quang đãng.
Bốn thuộc tính này vừa hiện liền cấp tốc hội tụ cùng với năm thuộc tính kia, chúng nó dần hợp lại với nhau tạo thành vòng tròn vờn quanh một khoảng trống như đang reo hò, hưng phấn về điều gì đó.
Đan nhìn vậy cũng vui vẻ, hắn lại nói
- Hố đen (Hắc động) ngươi còn chờ đến khi nào.
Bất chợt lúc này ngay giữa khoảng không mà 9 thuộc tính đang vờn quanh bỗng đột ngột xuất hiện một cái vòng xoáy đen xì không đầu không cuối, nó cứ nằm im ở nơi đó lù lù bất động.
Đan nhìn 10 cái thuộc tính này mà âm thầm gật đầu nhưng sau đó hắn ngay lập tức trở nên nghiêm nghị vì hắn chuẩn bị chính thức kêu gọi một thứ mà nó có liên quan đến thân thể này của hắn. - Hư Vô mau đi ra.
Giọng Đan vừa ra thì ngay lập tức lúc này đây, trong thể nội hắn bỗng chốc trở nên im lặng cực kì, 9 cái thuộc tính không dám chuyển động nữa mà không ngừng run run, ngay cả Hắc động cũng như vậy run run, linh căn đứng hình, không dám hấp thu cái gì nữa, linh khí chạy vòng bên trong cũng như chết lặng mà ngừng hẳn. Tất cả hành động này đều như đang đón chào một thứ gì đó, một tồn tại cực kì tôn kính đối với bọn nó.
Tiếp theo sau đó trong thể nội hắn chẳng có gì lạ lẫm xuất hiện, mà thay vào đó là chuyện lạ từ trước đến nay chưa từng ở một tu luyện giả nào phát sinh, đó là linh căn cùng 9 cái thuộc tính đột ngột di động đi đến một khoảng không trung tâm ở khu ngực mà chui vào nằm ở nơi đó, lại bắt đầu tiếp tục vận hành như bình thường. Nhưng mà có thật là vẫn như bình thường… Lúc này đây một luồng linh khí vừa mới đi vào thể nội, nó bay vòng vòng một hồi rồi hướng đến nơi linh căn và 9 cái thuộc tính đang nằm mà dạo đi. Khi nó tiến nhập vào liền…liền biến mất, không còn nữa. - Không, nó không hề biến mất mà là biến thành một dạng khí khác, dạng khí này ta không thấy được, nhưng mà ta có thể cảm nhận được nó tồn tại, cảm nhận được sự cổ xưa, xa xôi, mù mịt của nó, cảm nhận được thứ khí tức mà ta chưa từng biết, nó cao quý hơn tất cả các loại khí như hồng mông, âm, dương,…nó là khởi nguyên. HA HA HA Đan âm thầm rùng mình, nhưng cũng cực kì vui vẻ bởi vì hắn là người đoạt được nó, đoạt được Hư Vô Ảo Thể, thứ khởi nguồn của mọi thứ.
Đúng vậy, thân thể hiện giờ của hắn là Hư Vô Ảo Thể, thứ mà ngay cả 9 “người” đó cũng cho là không hề tồn tại.
Bỗng chốc lúc này ở phần bụng hắn, khu đan điền cũng dị biến. Đan hắn có thể cảm giác được 10 cái đan điền đang bị một cái thứ gì đó vây quanh, bao bọc lại, từ nơi đó hắn có thể cảm nhận được từ tia khí tức cổ xưa, xa xôi, mờ mịt đang không ngừng cọ rửa 10 cái đan điền đó. - Hư Vô đan điền.
Đang nói nhỏ một tiếng, đây cũng là điều hắn đã dự liệu, Hư Vô thuộc tính xuất hiện thì tại sao đan điền Hư Vô lại không có được chứ, nó theo lý là đã xuất hiện trước thuộc tính nhưng cần Hư Vô thuộc tính xuất hiện để kích hoạt.
Nhìn Khu thuộc tính và linh căn cùng với khu đan điền đang không ngừng được Hư Vô ôn dưỡng, cải tạo, Đan liền nhanh chóng quyết định cực kì dứt khoát mà phế bỏ tu vi khí lực hiện tại, tái tu luyện lại từ đầu, hắn nay thuộc tính đã thức tỉnh, tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn rất, rất nhiều, chẳng mấy chốc hắn sẽ trở lại Nhập Linh cảnh.
Hắn chấp hai tay lại mà gồng sức tập trung, trong thể nội của hắn từng cái cánh cửa khí lực lập tức mở ra, khí lực dần dần hóa thành từng luồng linh khí mà chui ra ngoài, bay lượn ở nội thế giới, sau một lúc cũng đi ra ngoài cơ thể hòa vào thiên nhiên.
10 ngày sau, rốt cuộc khí lực của hắn liền trở thành số không, thu tay lại Đan ngay lập tức nhổ ra một nguyện máu lớn, đơn nhiên do cơ thể là Hư Vô thành ra máu của hắn cũng không thể thấy chỉ có thể cảm nhận, vô tình thay, ngụm máu này lại dính lên một đóa hoa dại trắng tinh khiết, để rồi một đoạn duyên phận bắt đầu từ đây.
Đan không để ý mấy, hắn hưng phấn để mặc cho cơ thể hấp thụ linh khí trải qua Hư Vô thuộc tính biến đổi mà nhập vào cửa khí lực, tăng lên tu vi. Còn hắn thì tập trung tinh thần vào việc nối đường, xây lộ tuyến, dựng cầu.
Khu linh căn, thuộc tính cùng với khu đan điền dù sao cũng cách xa nhau và chưa có lộ tuyến nối thông nhau, thành ra tu luyện giả phải tự tạo, nếu không thì linh khí vào cơ thể, qua thuộc tính rồi biết đi về đâu.
Nối lộ tuyến lại phải nhờ vào khu hồn rồi, hồn càng mạnh thì lộ tuyến càng rõ, càng mạnh, ổn định, bởi vì lộ tuyến được tạo bằng cách dùng hồn mà ngưng, tức là tách ra một phần hồn để tạo thành thông lộ dẫn dắt các linh khí khi trải qua thuộc tính ngưng luyện đến với đan điền, rồi lại nối từ đan điền đến các huyệt đạo ẩn tàng trong cơ thể (có cũng được, không có cũng chẳng sao), rồi từ đó lại nối đến các cửa khẩu xuất lực để thi triển linh thuật. Vì vậy hồn càng mạnh, càng to lớn thì xây đường càng nhiều, càng vững chắc, linh khí vào đan điền càng nhiều, thực lực càng tăng.
Đan bắt đầu từ đây im lặng trong năm tháng dài dằng dặc, kéo dài đến 10 năm. Không cũng không biết rằng lúc này đây một bông hoa dại trắng tinh khiết bên cạnh hắn nhờ vào một ngụm máu Hư Vô mà đang không ngừng đản sinh ra một sinh mệnh xinh đẹp.
Trong 10 năm dài dòng trôi qua của Đan, ta lại nói về một nơi khác, cách đây 15 năm.
Trong tinh không xa xôi, vô tận. Tại nơi này không biết là nơi nào, linh khí không hề tồn tại, tu luyện giả cũng không chỉ có những con người bình thường với thứ “công nghệ” được họ tạo ra và phát triển nhằm phục vụ những nhu cầu của họ.