- Nhi tử, Phi Ưng Phái này thực sự bị con diệt?
Lần này là cha mẹ Thương Hạo đều ngồi ở cùng nhau, Lâm Thu Yến nhìn về phía Thương Hạo, vẻ mặt đều là khiếp sợ.
Phụ thân Thương Kiến Đào cũng giật mình nói:
- Nhi tử, con bây giờ tu vi gì?
Thương Hạo cười cười nói:
- Con cũng chỉ luyện khí tầng tám, nhưng mà, người Trúc Cơ kỳ cũng bị con giết chết không ít.
Lời nói này khiến Thương Kiến Đào nhất thời không nói gì.
Thương Hạo còn nói thêm:
- Lại nói tiếp, Phi Ưng Phái cũng không phải là thuần túy bị con tiêu diệt, là Mông Cương dùng Cờ Oán tiêu diệt.
Lâm Thu Yến nói:
- Môn phái Phi Ưng Phái lớn như vậy đều bị tiêu diệt, con ở địa cầu này không phải là không có đối thủ?
Đối với việc này, Lâm Thu Yến là hưng phấn, nhi tử càng là lợi hại, hắn đương nhiên cũng càng là vui vẻ.
Thương Hạo cười cười không nói chuyện, đích xác trên địa cầu này thật đúng là không có người nào là đối thủ của hắn.
- Nhi tử, con chuẩn bị bước tiếp theo làm như thế nào?
Thương Kiến Đào liền hỏi.
Thương Hạo lúc này liền nhìn về phía bầu trời, trong lòng nghĩ tới chính là chuyện quỹ từ thiện Hạ Băng Vân này tới cùng kiến thiết được như thế nào.
- Thân phận này của con hiện tại tạm thời vẫn là đừng tiết lộ ra ngoài, vạn nhất truyền đến Tu Chân Giới, chắc chắn khiến cho một chút phiền toái, con dự định liền ẩn vào Sa thành.
- Chỗ kia làm sao người có thể ở, toàn là bão cát!
Lâm Thu Yến liền cau mày.
Thương Hạo cười cười nói:
- Ai nói toàn là bão cát, con dẫn ba mẹ đi nhìn một cái.
Nói đi là đi, Thương Hạo mang theo phụ mẫu đi tới một nơi không người, mở tay ra thì, Lăng Vân Thuyền đã là xuất hiện ở nơi đó.
- Đây là?
- Pháp bảo cấp phi hành khí Lăng Vân Thuyền, con lấy được tại tu chân giới.
Thương Hạo giải thích phi hành khí này.
Để cho phụ mẫu tiến vào Lăng Vân Thuyền sau đó, Thương Hạo khởi động thuộc tính ẩn dấu thì, cả Lăng Vân Thuyền đã bị ẩn dấu.
Lâm Thu Yến tò mò nhìn nói:
- Đây là pháp bảo phi hành trong truyền thuyết, thật đúng là rất đặc biệt a!
Thương Kiến Đào cũng là không ngừng hỏi thăm tới.
Lại nói tiếp, hai người bọn họ tại Thương gia cũng chỉ là đệ tử tầng dưới mà thôi, đối với rất nhiều chuyện Tu Chân Giới đều không phải là quá rõ, hiện tại cũng chính là nhờ nhi tử mới có phát triển lớn như vậy, đối với phi hành khí và vân vân, bọn họ cũng chỉ là nghe nói qua mà thôi.
Thương Hạo cười cười nói:
- Thứ này con cũng không thường dùng. Là đồ nghỉ ngơi khi đi đường dài ở Tu Chân Giới, kỳ thực cũng không có trọng dụng, một ít phi hành khí trên Siêu Quang Tinh thượng cũng không tệ, con lấy mấy cái. Đến lúc đó cho các người dùng được rồi.
Khống chế pháp bảo này cũng cần chân khí cường đại hỗ trợ, phụ mẫu của chính mình tu vi quá thấp, Thương Hạo coi như là muốn cho bọn họ cũng vô dụng.
Lăng Vân Thuyền quá nhanh, đang khi nói chuyện đã tới Sa thành.
Lăng Vân Thuyền hạ xuống, Thương Hạo nói cho phụ mẫu đã đến thì. Lâm Thu Yến còn nghi ngờ nói:
- Lúc nãy mới lên thuyền!
Thương Hạo cười nói:
- Tu Chân Giới cũng không phải như mọi người nghĩ, Tu Chân Giới gồm nhiều tinh cầu trên bầu trời, từ một tinh cầu đến một tinh cầu khoảng cách quá dài, khoảng cách làm cho không người nào có thể tưởng tượng, như vậy, mới có một chút pháp bảo cấp phi hành khí thay đi bộ, các người nghĩ một chút, tính toán khoảng cách Lăng Vân Thuyền này dùng để phi hành giữa các tinh cầu, từ tỉnh Thanh Dương đến Sa thành một chút khoảng cách lớn bao nhiêu, cũng chính là khoảng cách trong chớp mắt a!
Thương Kiến Đào than thở:
- Những người chúng ta là ếch ngồi đáy giếng! Bây giờ nghĩ lại cũng thật là như thế này. Người địa cầu luôn dùng vật bọn họ có thể nhìn để phán đoán tình huống phát triển sự vật, kỳ thực, trong tinh không này nhất định là có nhiều những thứ mà nhân loại địa cầu không biết.
Thương Hạo gật đầu, đối với phụ thân có một hiểu biết như vậy cũng là vui vẻ.
- Địa vực này bản thân con gọi là Sa thành, địa bàn này sau này là chỗ thuộc về con.
Thương Hạo lộ ra rất là tự tin nói một câu.
Đối với khả năng của nhi tử, đôi đều không nói gì thêm, nhi tử là thật rất cường đại.
Chỉ vào phía trước, Thương Hạo nói:
- Chỗ sa mạc này vốn là trung tâm Hoàng Sa Môn thiết trí một cái Tụ linh trận, sau đó tại bốn phía lại thiết trí bốn cái Tụ linh trận, dùng hàng vũ thuật và vân vân. Đem mảnh đất này đã tiến hành cải tạo rồi.
Đang định mang theo phụ mẫu tiến vào thì, ánh mắt Thương Hạo liền nhìn về phía trước không xa.
- Là ân công a!
Lúc này chỉ thấy nơi đó xuất hiện một đội nhân mã, cầm đầu dĩ nhiên là kinh thành mỹ nữ Tào Tâm U lần trước mình cứu kia.
Chỉ thấy Tào Tâm U lúc này vẻ mặt ngạc nhiên nhìn về phía Thương Hạo.
Thương Hạo lúc này ánh mắt cũng là nhìn một đội người đi theo Tào Tâm U, liếc mắt một cái liền thấy. Đội người này tu vi cũng không tệ, chí ít ở trên địa cầu coi như là có thể, trong đó có một người tu vi thậm chí đạt tới luyện khí tầng bảy, mấy người khác cũng đều là luyện khí trên tầng ba.
Thương Kiến Đào vừa nhìn thấy những người này, ánh mắt ngưng trọng, nhỏ giọng đối với Thương Hạo nói:
- Nhi tử. Bọn họ là người chính phủ, là người Tiềm Long Tổ.
Tiềm Long Tổ?
Thương Hạo ở trong gia tộc cũng là biết một chút, có người nói chính phủ vẫn là được Tu Chân Giới hỗ trợ, mỗi một giới chính phủ sinh ra thì, Tu Chân Giới đều có thể trợ giúp chính phủ xây dựng một tổ chức tu chân, tổ chức này đều là cao thủ từ các môn phái cùng gia tộc điều đến, lúc bắt đầu cũng rải rác, từ từ, tổ chức này cũng liền tạo thành một tổ chức môn phái mới thoát khỏi môn phái tu chân hoặc là gia tộc, lần này tổ chức này xưng là Tiềm Long Tổ.
Cũng chỉ suy nghĩ một chút, Thương Hạo cũng không có đem chuyện này để ở trong lòng, trên mặt mang theo nụ cười nói:
- Thì ra là tiểu Tào a!
- Ân công, chúng ta tới mấy ngày rồi, vẫn luôn không có tìm được phương pháp tiến vào.
- Đi thôi, ta dẫn bọn ngươi đi vào, nơi này ta tiến hành rồi cải tạo một chút, cũng còn là có thể nghỉ ngơi một chút.
- Tốt!
Trên mặt Tào Tâm U liền tươi cười.
Nàng vốn dáng dấp mỹ lệ, nụ cười này thật đúng là động nhân.
- Ngươi chính là người diệt Hoàng Sa Môn?
Đang muốn đi, một người trẻ tuổi theo sát sau lưng Tào Tâm U liền nhìn về phía Thương Hạo.
Thương Hạo hướng về người này nhìn thoáng qua, sớm liền nhìn ra hắn có tu vi luyện khí tầng sáu, coi như là một thiên chi kiều tử.
- Không sai, làm sao vậy?
Thương Hạo lộ ra lạnh nhạt.
- Bằng ngươi cũng có thể diệt Hoàng Sa Môn, ta xem ngươi chính là người Hoàng Sa Môn!
Thương Hạo lắc đầu, nghĩ thầm mình đến còn chưa có lập uy, hiện tại là hạng người gì đều hoài nghi mình.
- Lý Lập Chí, không cho phép ngươi nói ân công như vậy!
Tào Tâm U mất hứng, liền trách cứ một câu.
Lý Lập Chí nghe được Tào Tâm U trách cứ thì, trên mặt càng hiện ra biểu tình khiêu chiến.
Thương Hạo nhìn Lý Lập Chí, lại nhìn Tào Tâm U, giờ mới hiểu được, tiểu tử này là ghen tị.
- Ngươi muốn thế nào?
Thương Hạo cũng không phải một người mềm yếu, người khác muốn khiêu chiến mình, đến cũng không muốn nhịn khẩu khí này.
- Ta muốn khiêu chiến ngươi!
Lý Lập Chí lớn tiếng nói.
- Khiêu chiến ta? Ngươi so với Mông Cương thế nào?
- Mông Cương?
Mọi người vừa nghe lời này, đều không hiểu nhìn về phía Thương Hạo.
- Ta vừa mới đem Mông Cương chém!
Thương Hạo nói rất là lạnh nhạt, sau khi nói xong đã cất bước hướng bên trong đi đến.