Dịch giả: Xương Rồng - TruyệnYY
Hai người đang khi nói chuyện đã đi tới địa điểm đệ tử bài đánh dấu.
Nhìn một cái, nơi này chính là một núi đá to lớn, căn bản là không cách nào leo lên, đá to lâu năm bong ra từng mảng, nếu mà không phải biết đây chính là môn hộ, người đi ngang qua cũng sẽ không lưu ý núi đá này.
Đến!
Hạ Băng Vân trong mắt lộ ra sắc mặt vui mừng, đi đường núi lâu như vậy rồi, rốt cuộc đến đích.
Khi hai người vừa mới đem đệ tử bài lấy ra thì, chỉ núi đá cổ xưa kia trong lúc bất chợt tản mát ra tia sáng, sau đó núi đá dĩ nhiên liền biến thành một cánh cửa ánh sáng.
Hạ Băng Vân liền liếc mắt nhìn Thương Hạo.
Thương Hạo biết có thể tiến vào, mỉm cười nói:
- Đi thôi, từ nay về sau tiến vào Tu Chân Giới!
Hạ Băng Vân vỗ vỗ ngực nói:
- Hồi hộp quá!
Đang khi nói chuyện, hai người bước ra một bước, đã tiến vào trong Tu Chân giới.
Giữa hai người kỳ thực cũng chính là một cánh cửa ánh sáng, khi hai người tiến vào thì, bên trong lại là một thế giới khác, liếc nhìn lại, rất nhiều thực vật đều cao to xanh biếc, hít một hơi thì, cả thể xác và tinh thần đều khoan khoái, bầu trời càng thêm sáng sủa, liền ngay cả ánh mặt trời cũng tràn đầy dinh dưỡng.
Thương Hạo sớm đã tiến vào qua Tu Chân Giới, đối với những thứ cây này bản liền không có cảm giác gì, chỉ là cẩn thận quan sát mấy đệ tử luyện khí tầng sáu của môn phái đứng ở nơi đó, Thương Hạo cũng sớm có chủ ý, nếu mà không thể lừa gạt bọn họ, liền phải triển khai thân hình rất nhanh rời đi.
Cũng may bốn đệ tử môn phái đứng ở chỗ này cũng không có phát hiện Thương Hạo có vấn đề.
Một đệ tử dẫn đầu ánh mắt đặt đến trên người Hạ Băng Vân thì, hai mắt nhất thời có tia sáng, khen:
- Rốt cuộc đã tới một mỹ nữ, ha hả.
- Nữ nhân vừa rồi đi vào kia cùng mỹ nữ này kém không phải là một chút hai chút, vẫn là mỹ nữ này đẹp mắt a!
Vài người không chút kiêng kỵ nghị luận Hạ Băng Vân, điều này làm cho Hạ Băng Vân mới vừa tiến vào nhất thời lo lắng thối lui đến bên người Thương Hạo.
- Các vị, Đây là đệ tử bài của chúng ta.
Thương Hạo đem đệ tử c bài ủa mình đưa tới.
Nhìn thoáng qua đệ tử bài của Thương Hạo, người cầm đầu kia nói:
- Thì ra là tiền bối đến, đệ tử bài không có vấn đề, ngươi cũng không phải đệ tử Hoàng Sa Môn sao??
- Phải là người Hoàng Sa Môn mới có thể vào môn phái này?
Thương Hạo đối với Tu Chân Giới coi như là đã biết rất nhiều chuyện. Mình là Trúc Cơ kỳ, đối mặt với những đệ tử Luyện Khí kỳ này tuyệt đối không thể yếu đi khí thế, mắt liền ngưng trọng, trầm giọng nói một câu.
Quả nhiên. Thấy thái độ này của Thương Hạo, người cầm đầu này cũng có chút chột dạ nói:
- Việc này cũng không có chú ý, chỉ cần là các sư thúc Trúc Cơ Hoàng Sa Môn đề cử, cũng có thể trực tiếp tiến vào, ngươi là vị sư thúc nào đề cử?
- Hoàng Sa Môn Trử Chí Thương!
- Ha. Được rồi, chỉ cần là có người đề cử là được, dù sao cũng tiến vào Tụ Hoa Cung ta sau đó, cũng không tính là đệ tử Tụ Hoa Cung ta, đây là không sửa đổi được, không có vấn đề lớn lao gì, từ giờ trở đi, ngươi coi như là tiến vào Tụ Hoa Cung chúng ta, chúc mừng sư thúc.
Hai tay đem đệ tử bài đưa cho Thương Hạo sau đó, những người đó đã đem Thương Hạo nhìn thành sư thúc của mình.
- Vị này chính là thê thiếp của tiền bối sao??
Người cầm đầu này nhìn về phía Thương Hạo hỏi.
- Nói như thế nào?
Thương Hạo không hiểu hỏi.
- Sư thúc. Là như vậy, Tụ Hoa Cung ta ngươi cũng biết đến, chúng ta là môn phái cộng tu, tiến vào môn phái này đệ tử đều có thể cộng tu với vợ, nếu như là đơn độc, vậy thì trước sẽ đưa vào Dưỡng Hoa Điện, bồi dưỡng sau đó do tiền bối môn phái chọn, nếu mà không được tiền bối môn phái chọn, vậy thì bởi các đệ tử từng tầng một xuống phía dưới chọn tiến hành cộng tu, còn có một cái chính là nữ tử phá thân. Đẹp đẽ cũng sẽ không có nhiều, đến lúc đó nếu như là đơn độc, nhất thiết phải hợp với thê thiếp.
Thốt ra lời này, Hạ Băng Vân sắc mặt liền thay đổi. Nàng vô luận như thế nào cũng thật không ngờ Tụ Hoa Cung này lại là một môn phái như vậy, ở chỗ này trầm giọng nói:
- Đây rốt cuộc là môn phái nào, ta là đến tu tiên, không phải là để làm nữ nhân người khác!
Đệ tử dẫn đầu này nhìn thoáng qua Thương Hạo, cẩn thận nói:
- Sư thúc, đây là quy định môn phái. Người không phục tòng sẽ chỉ bị Chấp Pháp Điện phong ấn thần thức, đến lúc đó kết cục cũng giống như nhau, phỏng chừng cái này còn càng thêm không tốt.
Nếu không phải là Thương Hạo là biểu hiện ra tu vi Trúc Cơ kỳ, mấy người phụ trách tuyển chọn này căn bản cũng không có thể cùng Thương Hạo kiên nhẫn tiến hành giải thích như vậy.
- Môn phái như vậy ta không vào!
Hạ Băng Vân thực sự là nổi giận, không nghĩ tới thiên tân vạn khổ tiến vào lại là một môn phái như vậy.
Nói xong, Hạ Băng Vân liền hướng lấy cánh cửa ánh sáng tới.
Bất quá, Hạ Băng Vân cũng không có nghĩ tới là vừa vọt tới nơi cánh cửa sáng đó, nhưng là bị cánh cửa sáng thoáng cái bắn ngược trở về, thử vài lần cũng không có thể tiến lên.
- Cái lối đi này là chỉ có vào không ra, muốn ra phải dùng linh thạch thượng phẩm trong môn phái để kích thích, linh thạch thượng phẩm còn phải một lần trăm tấm, liền ngay cả chúng ta cũng không có thể tùy ý ra vào, ngươi tiến vào Tụ Hoa Cung ta, vậy thì không phải là chuyện ngươi muốn vào hay không, tại trước mặt vị sư thúc đây, chỉ thái độ này của ngươi, liền sẽ lập tức bị đệ tử chấp pháp bắt đi giáo dục!
Nghe đệ tử cầm đầu này nói chuyện như vậy, Thương Hạo trong lòng hiểu rõ, Tụ Hoa Cung này cũng không phải môn phái gì tốt, phải là tà phái, cũng là cái loại môn phái nam nữ muốn phóng dục mở ra, không muốn nói là Hạ Băng Vân, coi như là mình cũng phải hợp với thê thiếp cộng tu.
Lúc này, vẻ mặt Hạ Băng Vân đã kinh khủng, nàng là thật không có nghĩ đến sẽ là một kết quả như vậy, trong lòng hối hận cực độ.
- Nếu mà nàng là thê thiếp của ta, hẳn là sẽ không làm khó nàng sao??
Thương Hạo hỏi một câu.
Đệ tử cầm đầu này nói:
- Công quyết Tụ Hoa Cung là một loại cộng tu pháp, không có thê thiếp tiến hành cộng tu, tu căn bản liền không cách nào tăng trưởng, ta xem tình hình nữ nhân này, hẳn là cũng không phải thê thiếp sư thúc, nếu mà sư thúc muốn bảo vệ nàng cũng không phải là không thể được, từ đó về sau nàng chính là thê thiếp sư thúc, thế nhưng, nếu là như vậy, sư thúc không cách nào cùng nàng cộng tu mà nói, đối với sư thúc mà nói thực sự là cái được không bù đắp đủ cái mất a!
Thương Hạo liền nhìn về phía Hạ Băng Vân nói:
- Ngươi nghĩ như thế nào?
Hạ Băng Vân hướng về mấy đệ tử Tụ Hoa Cung nhìn lại, lại nhìn hướng Thương Hạo thì, tuy rằng không có nói chuyện, nhưng cũng biết chính bản thân mình mất đi bảo hộ của Thương Hạo, vậy thì thật sự có khả năng xong.
Nghĩ tới đây, Hạ Băng Vân thương cảm mà nhìn về phía Thương Hạo.
Thấy Hạ Băng Vân cái dạng này, Thương Hạo âm thầm cười, nữ nhân này hiện tại thực sự là cùng đường, nếu như là người bình thường, phỏng chừng có tâm tìm chết, Hạ Băng Vân này là nữ nhân đã kết hôn, đến cũng không có tâm tìm chết.
- Được rồi, từ giờ trở đi, Hạ Băng Vân chính là thê thiếp ta, mong rằng các vị dàn xếp một cái.
- Được, không có vấn đề, các ngươi hiện tại coi như là đệ tử Tụ Hoa Cung ta, mời các vị, tụ hợp phía trước sau đó sẽ đưa các ngươi gia nhập môn phái.