Chương 164: Đồng hành

Dịch giả: Xương Rồng - TruyệnYY

Phát hiện Thương Hạo từ phía sau đi tới, Hạ Băng Vân cũng có chút cảnh giác nhìn về phía Thương Hạo.

- Tại hạ Đông Phong Trạch, ngươi cũng gia nhập môn phái sao?

Thương Hạo dứt khoát đi thẳng vào vấn đề, đem mình là gia nhập môn phái nói ra, càng là đem đệ tử bài ra.

- Ngươi cũng là người tu chân gia nhập môn phái?

Hạ Băng Vân thật đúng là không ngờ sẽ gặp phải người đồng hành, hướng về Thương Hạo nhìn một chút.

Đối với việc có thể đụng với một người đồng hành, Hạ Băng Vân cũng có chút ngạc nhiên mừng rỡ.

Thấy Hạ Băng Vân bộ dáng như vậy, Thương Hạo âm thầm lắc đầu, nghĩ thầm nữ nhân này còn không biết Tu Chân Giới tàn khốc.

Lúc này Hạ Băng Vân đã đang nhìn đệ tử bài của Thương Hạo.

Sau khi xem xong nghi ngờ nói:

- Đệ tử bài của ngươi thế nào không giống với ta?

Kỳ thực, dứt bỏ thân phận, Hạ Băng Vân cũng chính là một nữ nhân xinh đẹp mà thôi, đối với rất nhiều chuyện cũng là hiếu kỳ.

Nói lấy, Hạ Băng Vân đem đệ tử bài của nàng ra.

Quả nhiên, trên đệ tử bài của Thương Hạo chữ là nhô ra, mà Hạ Băng Vân chữ là lõm đi vào, một là chữ nổi, một là chữ chìm.

Thấy khác nhau này, Thương Hạo trong lòng đã biết, nói:

- Ta không nhất định khảo hạch, có đệ tử bài trực tiếp có thể tiến vào.

Nói đến đây, mỉm cười nói:

- Nếu là đồng hương địa cầu, chúng ta vừa đi vừa trò chuyện đi.

Hạ Băng Vân nghĩ thầm gặp được một đồng hương cũng là không tệ, cộng thêm bản thân một mình đi lại tại đây trên đường núi cũng có chút chột dạ, liền nói:

- Được, chúng ta vừa đi vừa trò chuyện.

Mặc dù có chút cảnh giác, Hạ Băng Vân cũng không có cách nào, đối với nàng mà nói, tiền đồ hoàn toàn một mảnh hắc ám, căn bản cũng không biết sẽ phát sinh dạng chuyện gì.

Thương Hạo dịch dung cũng là một người mi thanh mục tú dễ nhìn, liếc mắt nhìn qua cũng không phải hình tượng xấu, Hạ Băng Vân thấy bộ dáng Thương Hạo như vậy, cũng yên tâm rất nhiều.

- Chẳng biết tên gọi là gì, sau này khả năng chính là đồng môn.

- Ta gọi Hạ Băng Vân.

- Há, tên không tệ, người đẹp, tên cũng dễ nghe, ha hả.

Thương Hạo có ý làm bầu không khí thoải mái hơn.

- Còn không có thỉnh giáo, vì sao đệ tử bài có khác nhau?

- Là như vậy...

Thương Hạo liền đem một chút tình hình đệ tử bài hướng Hạ Băng Vân nói một lần.

- Thì ra ngươi là cao thủ Trúc Cơ!

Khi Hạ Băng Vân nghe được Thương Hạo nói người tu chân khác nhau thì, giật mình nhìn về phía Thương Hạo.

Cười ha ha một tiếng, Thương Hạo nói:

- Kỳ thực, người Trúc Cơ trở xuống tại bên trong tu chân giới vẫn không thể xưng là người tu chân, chỉ có tiến vào Trúc Cơ kỳ mới rốt cuộc chính thức tiến vào hàng tu chân, môn phái tu chân sau khi tiến vào đều là từ cấp thấp mà lên, ngươi phải có một chút tư tưởng chuẩn bị mới đúng.

Thương Hạo càng hướng Hạ Băng Vân làm giới thiệu một phần tình hình của môn phái.

Hạ Băng Vân đối với tu chân hiểu biết hoàn toàn nhỏ bé, nghe Thương Hạo giới thiệu sau đó mới rốt cuộc đã biết một chút tình hình Tu Chân Giới, nghĩ đến đã biết tiến vào Tu Chân Giới thế nào thì, áp lực thoáng cái lớn lên.

- Còn phải mời tiền bối chiếu cố.

- Cái gì tiền bối a, sau này ngươi kêu ta Trạch ca là được, đều là người từ địa cầu đến, giúp đỡ cho nhau hẳn là nên.

- Vậy thì đa tạ Trạch ca chiếu cố.

Hạ Băng Vân cũng là từng ở trong quan trường, rất nhanh thì cùng Thương Hạo hàn huyên.

Hai người vừa đi, một bên hướng về tọa độ ghi chú mà đến.

- Trạch ca, nếu không phải là ngươi chờ ta, ngươi đã sớm tới.

- Phải rời khỏi địa cầu, nhìn địa cầu thêm một chút cũng là tốt, không vội, không vội.

Thương Hạo cũng là cười thầm, hiện tại Hạ Băng Vân này xem mình như một cái chỗ dựa vững chắc sau khi nàng tiến vào môn phái tu chân.

Lại đi một đoạn đường thì, hai người liền gặp mặt khác ba người bạn đồng hành khác, nhìn một cái, Thương Hạo thấy ba người này giữa là một nữ nhân, hai nam tử, ba người đều là người trung niên, bất quá, nữ nhân kia nhìn qua lộ ra một phần, quần áo trên người rất là thời thượng.

Lại nhìn xem tu vi của bọn họ thì, cũng chính là luyện khí tầng hai ba.

Ba người cũng nhìn thấy Thương Hạo bọn họ, liếc nhìn Thương Hạo này phát ra khí thế Trúc Cơ kỳ, ba người sắc mặt đều là biến đổi, một nam tử hơn năm mươi tuổi dẫn đầu hướng phía Thương Hạo cung kính thi lễ nói:

- Ra mắt tiền bối.

Hai người khác cũng vội vàng chào lấy, đối với bọn hắn mà nói, Thương Hạo khí thế quá mạnh mẽ, căn bản cũng không phải là bọn họ có thể chống đỡ.

- Các ngươi cũng là gia nhập môn phái?

- Hồi bẩm tiền bối, chúng ta đều chiếm được đệ tử bài, ba người chúng ta là đệ tử Hoàng Sa Môn phân bố tại Châu Âu, lần này đang gia nhập môn phái.

- Trử Chí Thương môn phái các ngươi đâu? Hắn để cho ta trước tới nơi này chờ hắn, tại sao không có nhìn thấy?

Thương Hạo liền có ý định hỏi tới Trử Chí Thương.

Người cầm đầu kia nói:

- Thì ra tiền bối cùng Trử sư thúc là bạn tốt, đó chính là người một nhà, chúng ta là thật đúng là không biết tình hình Trử sư thúc.

- Được, vậy thì một đường đi thôi.

Thương Hạo khẽ gật đầu.

Cùng ba người hàn huyên một trận, Thương Hạo coi như là đã biết tình hình ba người này, người dẫn đầu hơn năm mươi tuổi này dĩ nhiên là chủ tịch của tập đoàn Châu Âu, gọi Bao Chính Minh, cùng đường với hắn cũng có lai lịch, một người trung niên khác gọi là Hồ Quân Quốc, cũng là một người nắm trong tay một sòng bạc, người nữ mở một hộp đêm, gọi Lý Xu.

Nhìn một cái, Thương Hạo nhìn ra được, ba người đều là người tu luyện song tu công pháp Hoàng Sa Môn giữa, hai nam nhân này ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía Hạ Băng Vân, phỏng chừng nếu mà không phải là mình ở chỗ này, Hạ Băng Vân sớm đã rơi vào trong tay của bọn họ.

Hạ Băng Vân cũng là một người có mắt nhìn người, đương nhiên nhìn thấu ánh mắt hai nam tử, vô ý thức liền đến gần Thương Hạo một chút.

Thấy Hạ Băng Vân bộ dáng như vậy, Thương Hạo âm thầm cảm thán, nữ nhân này cũng không biết nàng gần tiến vào là một môn phái song tu, nếu mà không phải là mình đến, phỏng chừng kết cục cũng không phải quá tốt.

Càng ngày càng tiến vào chỗ sâu trong núi lớn, người ở chung quanh đã thưa thớt hẳn.

Đúng lúc này, Thương Hạo thần thức khẽ động thì, liền ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.

Đang lúc Thương Hạo ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời thì, một người đàn ông trung niên nhìn trong mắt có khí tức âm tà hạ xuống trước mặt bọn họ.

Trúc Cơ tầng hai!

Thấy được tình hình người này khí thế, Thương Hạo cũng là nhãn thần ngưng lại.

Lúc này, Trúc Cơ tầng hai này đưa ánh mắt hướng về trên người Hạ Băng Vân liếc qua, hai mắt sáng lên nói:

- Nữ tu này ta muốn!

Khi nói chuyện dường như căn bản cũng không cho người phản đối, bá đạo không gì sánh được.

Tại trong mắt người này, Thương Hạo cũng chỉ là một Trúc Cơ tầng một, tu vi chênh lệch quá lớn, từ trong tay Thương Hạo đoạt người mỹ nữ này cũng không trở ngại.

Ba đệ tử Hoàng Sa Môn đi cùng vô ý thức đều lui ra một chút, rất là lo lắng nhìn về phía cao thủ Trúc Cơ tầng hai này.

Thương Hạo trầm giọng nói:

- Cút!

Đối với một người như vậy, Thương Hạo căn bản cũng không cho hắn sắc mặt tốt, người Trúc Cơ kỳ cũng không phải giết một hai người, tiểu tử này đui mù mà nói, chính bản thân không ngại giết chết hắn.

- Ngươi!

Người này hoàn toàn thật không ngờ Thương Hạo nói ra như vậy, có chút không dám tin tưởng nhìn về phía Thương Hạo