'' Trảm Long Quật Địa '' hồi bốn, thân thế và xuất thân cái tên Thánh Nữ " Ôn Tình''.
- Sung quanh khu rừng rậm một vài di tích nhà của đã đổ nát rêu phong đã bám chặt không biết qua bao nhiêu năm tháng, bóng xương mờ ẩn hiện có thể nhìn thấy những thi cốt Long nhân lớn, phóng thần thức ra Hoàng Đan không thể nhìn thấy ở xa cứ như có một năng lực hạn chế không thể nào thi triển được quá xa được liền lên tiếng nói: Sư muội có thể nào cởi trói cho huynh có được không? đằng nào cũng không thể nào thoát ra được.
- Lam Lam thu lại pháp bảo '' Thuẫn Cương Lĩnh '' rồi ôm chặt cách tay Hoàng Đan rồi lên tiếng nói: Sư huynh ta sợ.. chúng ta có thể nào rời khỏi đây được không khắp nơi trướng khí xương mù dày đặc vô cùng quỷ dị, lại còn không thể thi triển được thần thức nhìn sung quanh có lẽ nào chúng ta sẽ bỏ mạng ở đây không... huhu ( hắn có tình hù dọa nói ). Ta cũng không biết nữa,.. nhưng vì muộn đã kéo ta vào đây rồi nên sư huynh đây cũng cảm thấy có chút hối hận.. hay là hai ta nên tách ra tự sinh tự diệt có lẽ sẽ tốt hơn ( Thấy hắn nói vậy nàng ta càng ôm chặt lấy cánh tay không buông nói ). Sư huynh ta quyết định rồi có chết ta cũng phải bám lấy huynh cho bằng được không bao giờ buông ( Hoàng Đan nghe song cạn lời xoa xoa chán, hù dọa cũng không có tác dụng lại còn phản tác dụng xem ra chuyến đi Trảm Long Quật Địa này vất vả a. )
- Hai người huynh muội Hoàng Lam len lỏi đi qua những tán rừng cây cổ xưa dừng lại ở một phía mỏ đá cao lên tiến lên xem sét tình hình sung quanh thì thấy được một tàn tích thành cổ phía xa, hắn liên sử dụng chân khí bay lên thì lại bị không gian dị tượng trong di chỉ áp chế kéo xuống vô pháp có thể bay lên. Trong lòng đã sớm đoán ra điều gì đó nhưng để khẳng định suy đoán của mình hoàn toàn chính xác chỉ có thể đến tàn tích thành cổ đổ nát kia một phen sẽ rõ, trời dần chuyển dạ tối xuống rõ ràng lúc tiến vào di chỉ hắn có nhìn thoáng qua lúc đó có khoảng vài trăm tu sĩ đã cùng bay vào phía sau cũng không ít nhưng kì lạ một đường đi đến đây không có thấy ai. Dù biết khi tiến vào mỗi người đều sẽ bị truyền tống đến một địa phương không xác định nhưng vài trăm người chẳng lẽ lại không gặp được ai.
- Ánh lửa đốt cháy thắp sáng một phần chỗ dừng nghỉ chân, lúc này Lam Lam dựa vào vai hắn khẽ ngủ rất an tâm. Nàng ta thì thoải rồi còn hắn trước hắn đã phải khởi động một trận pháp bảo vệ xung quanh, Lúc này xương mù trắng xóa ẩn hiện che phủ khắp nơi nhưng đã bị chặt lại bởi kết giới từ bên trong có thể nhìn thấy được còn bên ngoài thì không nhìn thấy, những tiếng gió thổi va quệt là kêu sào xạc loáng có thể nghe thấy tiếng kêu oán. Không do dự sử Dụng Định Khư Phù giúp cho tâm chí thanh tỉnh lại nhìn sang thấy sư muội không có vấn đề gì hắn trong lòng thở phào một hơi, chưa kịp định thần lại ngọn lửa cháy thắp sáng lập lòe có giấu hiệu tắt. Linh Cảm được điều gì đó liên lấy ra pháp bảo trận kì '' Phong Hỏa kì '' đặt thế chỗ ngọn lửa tỏa ra kết giới phong bế thêm một tầng bảo hộ. Lúc này bên ngoài vô số công kích chém xuống trận kì vừa thôi diễn thi triển.
- Lam Lam mơ màng nói: Sư huynh bên ngoài trời đang mưa a, may mà có trận pháp của huynh không chúng ta đã bị ướt hết rồi. Lời nói vừa Nàng ta liền ôm chặt lấy một bên cánh tay tiếp tục ngủ tiếp như chưa có chuyện gì sảy ra. Chợt bên ngoài giọng nói truyền âm giọng nói nữ tử, biết rằng có điều chẳng lành hắn để sư muội nằm xuống thuấn di ra bên ngoài xem có chuyện gì sảy ra, thân hình vặn vẹo liền biến mật thay vào chỗ đó là một tấm phù triện rơi xuống. Ở một địa phương cách đó không xa vậy mà lại có một nữ nhân mặc sam y tím tơi tả lộ ra những vết thương , đầu đội mũ kim quang đang bị vây tấn công của thi cốt Long Địa cơ thể nội ngoại thương thảm trọng sắp bị giết. Thì đối phương lại truyền âm cầu cứu ( Xin hãy cứu mạng, Ta sẽ dùng một bí mật biết về Trảm Long Quật Địa nói cho đạo hữu biết, đây chính là điều kiện trao đổi. )
- Hoàng Đan cảnh giác nghi ngờ lời đề nghị nhìn sung quanh rồi mói truyền âm nói: Ta và ngươi là Sáng và Tối chúng ta không đội chung, ngươi là Thiên Ma còn ta Tiên giả bí mật của ngươi nên cứ giữ trong lòng mà đem xuống hoàng tuyền mà cất giữ, tiên giả ta đây không hứng thú ta đi đây.
- Nữ thiên ma thấy vậy trong lòng có chút không ngờ liền vội vàng truyền âm nói: đừng đi mà đạo hữu, trong lòng ta cũng có chút bất đắc dĩ mới trở thành thiên ma. Không ngại nói thẳng trước kia ở hạ giới ta cũng là một phàm nhân tu luyện một lòng trở thành tiên nhưng khi phi thăng đến cổng Vấn đạo Tiên lại bị cường ngạch truyền tống đến Ma Vực tiên đạo cũng bất đắc dĩ phải tu thành Thiên Ma. ( Nghe Thấy vậy hắn trong lòng cũng cảm thấy nữ nhân này lại bị đưa đi đến đó cũng quá thảm rồi, phân vân xem có nên cứu hay không? . Đang định phi thân bay xuống thì chợt một bàn tay cầm lấy vạt áo hắn lại khiến cho hắn dừng lại ).
- Sư Huynh dừng lại để ta cứu nàng ta, Lam lam ngự không bay xuống tay cầm Phong Hỏa kì thiêu đốt tỏa ra trận pháp bức lui thi Cốt Long đánh bay ra về một bên. Một tay ôm lấy kéo lấy nữ nhân thiên ma kia bay ngự không bay lên. Hoàng Đan đứng ở bên trên thi pháp sử dụng bùa chú đánh xuống nhằm chặt đường cản Cốt Long không cho nó đuổi theo hướng hai người bay lên, vừa lên đến hắn hai tay đặt lên hai vai hai người rồi thi pháp sử dụng Thuấn di lệnh phù ba người biến mất rời khỏi địa phương nguy hiểm này.