Chương 29: Trung Địa '' Thử Lửa''

- Diến biễn nối tiếp chương của phần trước:

- Cánh của vừa mở ra Mạc Cung đi vào thì không lấy gì làm ngạc nhiên, vì hắn đã sớm biết người đó chính là " Ôn Tình" khẽ quay người rời li khai rời khỏi giả vờ một phen trêu đùa nói. Tại hạ hẹn người tên Hàn Nhược Tuyết chứ, không phải là vị tiểu thư đây xin thứ lỗi vì đã làm phiền. Trong lòng không ngờ đến được rằng nữ tu sĩ nhân loại trước mặt lại không để tâm đến câu chuyện của mình mà lại muốn rời đi ngay lập tức.

- '' Ôn Tình'' không khỏi cả giận lời nói có ý bắt đầu uy hiếp nói: Vị đạo hữu kia nếu giờ ngươi li khai khỏi đây, ta không thể đảm bảo rằng ngươi có thể toàn mạng đâu. Hắn biết đối phương bản tính đối phương vẫn như vậy vạn năm nay không hề thay đổi chỉ hơi một tí thôi là liền bị hắn trêu chóc khiến cho tức giận.

- Mạc Cung lúc nãy trong bộ dạng yểu điệu của nữ nhân vẫn bảo trì trạng thái đứng im nhưng tay lại lấy ra quạt khẽ phe phẩy cố tình trêu đùa nói một câu: Chỉ dựa vào một yêu nữ nhữ ngươi có thể giữ chân được ta sao,.. ngươi không phải đang muốn dọa ta sao.!

- Lúc này đây, '' Ôn Tình'' mỉm môi kìm nén cơn tức giận nói: Từ xưa đến cũng đã hơn vạn năm ta chưa từng thấy một tiểu nha đầu tu sĩ hạ giới lại giám đôi co với ta đó, ngươi là kẻ giám nói những lời đó với ta đấy... ngươi chẳng lẽ không sợ chết.

- Mạc Cung cười cợt tỏ ý trêu đùa nói: Một tiểu Thiên Ma Cảnh giới Đại Thừa Hậu Kì như ngươi có thể làm gì được bổn cô nương ta đây chứ, huống hồ ngươi còn đang bị thương nếu ta mà ra tay cho dù có cộng thêm Hàn Nhược Tuyết với ngươi cũng không vấn đề gì !. Hắn liền Truyền âm nhờ Tịch Nguyệt sử dụng Phụ thể bổn mạng linh hồn lên người rồi tỏa ra uy áp khí tức của Tiên Giả cố tình dọa " Ôn Tình" một phen xem biểu hiện thế nào.?

- Ấy vậy mà nàng ta không chút biểu tình vẫn giữ nguyên vẻ mặt lãnh khốc như chưa sảy ra chuyện gì cố gắng giữ bình tĩnh nói: Xem ra... ngươi là chính là Tiên giả cảnh được đám ngươi Tiên điện cử xuống đây truy sát ta, nếu ngươi muốn ra tay cùng lắm '' Cá Chết Lưỡi Rách, Đồng Quy Vô Tận ''. Trong lòng "Ôn Tình'' đã sớm huy động chân nguyên lực nếu đối phương ra tay mình cũng có ba phần chạy trốn nhưng mọi chuyện lại khác.

- Mạc Cung thu liễm uy áp lại rồi đị về phía ghế ngồi ngay gần lên tiếng nói: Ta không phải là cùng với người từ trên tiên giới được cử xuống các tiểu hạ giới để truy bắt ngươi đâu '' Thánh Nữ Thiên Ma'' nếu ta muốn bắt ngươi thì đã ra tay ngay từ khi đến đây. Nàng ta không ngờ được là nữ nhân bên cạnh mình đang nói chuyện đây còn có thể biết rõ thân thế trước kia của mình lời nói cũng thu liễm không giám dị động.

- Nếu Ngươi đã biết thân phận trước kia của ta ai rồi thì cũng nên trả lời cho ta biết tại sao ngươi lại có thể che giấu và áp chế được cảnh giới của bản thân giống như người phàm vậy. Hắn trong lòng mừng thầm Nữ nhân này cũng đã bị ta cảm hóa rồi chăng đội nhiên lại thay đổi thái độ nhanh vậy xem ra cả vạn năm ở với ta rèn dũa được cái tính nết động tí là chửi... động tí là đòi chém đòi giết.

- Mạc Cung trầm ngâm suy nghĩ cũng không có trả lời vội mà lại hỏi ngược lại: Ta sẽ trả lời vấn đề của ngươi nhưng ngươi cũng phải đáp ứng trả lời ta một câu hỏi, ngươi thấy đề nghị này thế nào ?. Biểu hiện của " Ôn Tình'' lúc này có chút bối dối liền xoa lòng bàn tay để suy tính điều kiện rồi mới nói. Được rồi, vậy ngươi hỏi trước đi rồi trả lời câu hỏi của ta sau cũng được. ( Hắn vô cùng ngạc nhiên không nghĩ rằng ma tiên này lại có thể nói ra những lời này đành trả lời luôn.

- Vì sao ta có thể che giấu được khí tức và áp chế cảnh giới giống như một người phàm đó là bởi vì ta đã chết một lần rồi nên mới có thể làm như vậy. Nàng ta khó hiểu với câu trả lời của hắn nhưng đành gật đầu cho qua liền nói: Ngươi cũng đã trả lời câu hỏi của ta rồi, cũng nên đưa ra câu hỏi đi. Hắn nói một câu khiến cho " Ôn tình '' không giữ được bình tĩnh thi triển ma công chuyển bị tấn công. Vừa đúng lúc hàn nhước tuyết trở về thấy Thánh nữ Thiên ma chuyển bị giao thủ với người ngồi cạnh cũng muốn ra tay góp sức.

- Mạc Cung bấm máu ở đầu ngón tay bắn ra giọt tinh huyết điểm chỉ bắn về phía hướng Hàn Nhước Tuyết trong một khoảnh khắc Ma nữ này gần như bị khống chế hắn liền thuấn di ra ngay phía sau lưng phong bế toàn bộ kinh mạch, một tay điểm chỉ sau đầu có thể ra tay kết liễu bất cứ lúc nào, không khí tử vong ngập tràn khắp căn phòng nhưng Ôn Tình vẫn bảo trì trạng thái bình tĩnh nói: Nếu ngươi muốn giết y thì cứ việc, ta không quan tâm nhưng sau đó ngươi có thể thoát khỏi đây hay không đó còn tùy thuộc vào bổn sự mà ngươi có. Hắn liền đẩy văng Hàn Nhược Tuyết ra bên ngoài rồi thi triện một kết giới phong bế không để bên ngoài xâm nhập vào.

- Vừa ra đến bên ngoài kinh mạch liền được giải khai Hàn Nhược Tuyết ngồi xuống đả tọa thi triển ma công lấy ra một viên đan dược màu đỏ đặt trước mặt, trận pháp tỏa ra ma khí nhanh chóng được viên đan hút vào bên trong vô cùng quỷ dị sau đó liền lấy ra một hồ lô đựng Chân khí tinh thuần vừa giết đám người tu sĩ tham ra đấu giá uống vào. Cơ thể vật mà phát sinh dị tượng vặn vẹo chuyển bị biến hình, khuân mặt trắng chẻo nứt toác lỗ ra thêm vài con mắt đỏ rực tinh huyết, tóc dài xóa xuống biến đổi thành màu trắng những ngón tay dài sắc nhọn như mũi giáo. Chỉ Một Chút Nữa thôi Ta sẽ hoàn thành ''Long Tượng Ma Phụ Thể '' đích thân ta sẽ thu thập các ngươi Thánh Nữ và Tu sĩ Nhân Loại.

- Như Cảm Nhận được điều gì đó nguy hiểm sắp đến hắn liên phi thân đến chỗ Ôn Tình Nói: '' Lời Nói Của ta là Ngàn Vàng, Một Khi Nói Ra thì sẽ không bao giờ rút lại'' . Hắn hung hăng cầm lấy tay của nàng thi triển thuấn di phù biến mất vô ảnh vô tung khỏi gian phòng.