Chương 2: thoát khỏi cảnh nguy cơ

*Vừa rời khởi tửu quán "Mạc Cung" liền một đường chạy chối chết ra đường lớn đi đến một ngõ nhỏ hắn liền phát một trận ho khan thành tiếng nôn thốc ra toàn bộ những gì vừa ăn được. Đó không phải chính là một trong những kẻ đã cướp và giết chết những người trong đoàn thương buôn trong đó có cả mình, cũng may mà chúng không nhận ra mình nếu không với thực lực bản thân không có một chút bổn sự thì không thể sống sót được, đi được vài bước chân thì giọng nói cất lên.

Tiểu Tử làm gì mà phải vội vàng rời đi nhanh như vậy chứ, chậm đã ta có truyện muốn hỏi? chúng ta đã từng gặp mặt nhau bao giờ chưa. sắc mặt Mạc Cung có chút khó coi nhưng rất nhanh hắn đã bảo trì lại trạng thái điềm tĩnh không có để lộ bất kì sợ hãi nào liền trả lời.

Vãn bối có chút chuyện cần phải làm, về việc gặp hai vị thì hôm nay có lẽ là lần đầu. Đây có lẽ cũng là lần đầu tiên sau vài vạn hắn phải khép nép thảo mai như vậy với những phàm phu tục tử trước mặt, nếu là bổn sự trước kia dù có là Kim Tiên cảnh trước mặt hắn cũng một quyền đánh chết đối phương, hiện giờ chỉ là một phàm nhân nên hắn bất giác phải làm ra loại hành vi như vậy.

Dò hỏi hắn một hồi không thấy Mạc Cung có biểu hiện gì đáng nghi ngờ chúng đã rời đi để lại hắn một ở trong con hẻm nhỏ, chân tay có chút run rẩy loại nguy cơ tử vong bao trùm biến mất hắn liền ngồi bệt xuống mặt đất.

Hừm,... hahaha. Mình vậy mà lại rơi vào tình trạng thảm hại đến như vậy, mạng sống của mình vậy mà lại bị định đoạt bởi một đám tặc khấu. Phải nhanh chóng đến một tông môn tu chân nào ở tiểu thế giới này tu luyện nếu cư rây dưa không biết nguy hiểm sẽ tìm đến bất cứ lúc nào cần phải có lực lượng bảo toàn mạng sống không thể bị động như vừa rồi.

Kiều Gia trang Kiều phủ; Người tiếp theo vào đi. thân mặc áo sam y đạo bào trên tay cầm quạt khí chất đạo bào bước vào toát ra một vẻ phong trần.

Người đến ứng thí luyện Đan dược là ai báo danh, rồi vào niếm Đan ghi vị hương liệu rồi nghi lại trên giấy rồi đem ra đây cho ta xem.

Ván bối họ Mạc Tên Cung đến ứng thí luyện Đan dược, giờ thì tại hạ xin phép. Một đường tiến đến một cái bàn nhỏ có ba bình Đan dược không hề do dự liền trực tiếp đổ cả ba viên ra cùng lúc nếm thử, lão giả chông coi thí luyện vô cùng sửng sốt lắc đầu ngao ngán lên tiếng.

Lại thêm một kẻ vô dụng nữa đến đây sao? tự cao tự đại cho cả ba viên đan dược ra nếm cùng lúc, nhẹ thì nội thương lục phủ ngũ tạng còn nặng thì mất mạng. vậy mà thiếu niên trước mặt lão giám trực tiếp uống nuốt ba viên. "Mạc Cung" vừa nuốt xuống sắc mặt có chút thay đổi liền ngồi xuống ghế ghi chép hương liệu. Lão giả thấy hắn không bị làm sao nghĩ rằng tiểu tử này chắc cũng đã luyện qua kĩ nghệ võ giả nên chịu được dược lực đan dược nhìn hắn đánh giá một hồi, đang vuốt râu thì cũng là lúc hắn viết hết toàn bộ dược liệu ra giấy đem cho lão xem. Mắt đảo liếc nhìn vậy mà lại chính xác hết. Vãn bối đã ghi lại toàn bộ hương liệu đã cho vào ba loại đan dược trên, không biết có đủ tư cách thông qua thí luyện của Kiều Gia Trang được không?. Tiểu Bối ngày mai hãy về thu xếp tư trang, ngươi có đủ tư cách gia nhập đệ tử Kiều Gia Trang.

- Trong một gian nhà tranh cũ đổ nát một bóng hình đang ngồi vận công hấp thụ linh khí nhưng không có kết quả , liền hít một ngụm khí lạnh vào nội thể đứng lên vận động. Mình vẫn chưa thể hấp thụ linh khí tu luyện nội công cần phải luyện chế đan dược Tẩy tủy cốt giúp đào thải chất cặn bã trong cơ thể mới được chỉ có tiến vào Kiều gia tìm kiếm dược liệu mới có hi vọng. Đang trầm ngâm suy nghĩ thì hai người một già một trẻ đi vào nhà tranh.

Tiểu tử họ Mạc kia chúng mừng ngươi đã thành công vượt qua thí luyện đan dược kiều gia, giờ chúng ta có một yêu cầu muốn trao đổi với ngươi. Hai vị muốn trao đổi gì với Mạc cung ta vậy nếu có ta sẽ nhất định phụng bồi. đột nhiên con trai lão đến tung vuốt trảo nhằm cổ hắn chộp tới dưới sự uy hiếp tính mạng liền lùi lại mấy bước về sau tránh. Vẻ mặt ngoan độc nhìn đối phương nói. Có chuyện gì từ từ nói có nhất thiết cần phải động thủ với tiểu bối.

Lão giả miệng cười hắc hắc đáp, tiểu tử đừng có giả ngốc nữa ngươi chính là thằng nhóc trong đoàn thương buốn vài hôm trước chúng ta giết, thật không ngờ rằng vẫn để sót một con chuột nhắt, thấy vậy " Mạc Cung" cười cười nói. Chỉ là hai tên tặc khấu mà cũng đồi ra điều kiện trao đổi với bổn tọa, nếu các ngươi muốn thử thì có thể tiến liên giết ta còn không thì cút khỏi mắt ta. Ngữ khí của tiểu tử này đột nhiên thay đổi hẳn là trong căn nhà tranh rách nát này nó đã bày đặt cơ quan nên mới tự tin đối cứng, chúng ta đi. Thấy hai cha con lão giả rời đi Mạc Cung liền nói, cũng chỉ là đám đạo tặc lại sợ một người tay không tấc sắt haha thật là nhục a. Người con trai lão giả không chịu được lời khiêu khích của Mạc cung rút kiếm lao đến chém hắn.

Thấy kế khích tướng đã đạt Mạc cung xòe chiếc quạt trong tay xuất kích tỏa ra bụi trắng đánh thẳng mặt khiến hắn phải lùi lại. Đây là phấn hoa gây mù do ta mua ở chợ để đối phó với các ngươi, nếu không dùng giải dược sẽ mù.

Tiểu tử ngoan độc, không ngờ tuổi còn nhỏ nhưng mưu mô nham hiểm đấy, nhưng ngươi nghĩ rằng chúng ta sẽ tin sao. haha, tin hay không thì cứ chờ nửa canh giờ chờ chất độc phát tác đi. Mạc cung liền nhảy ra khỏi cửa sổ trốn chạy. lão giả thấy con trai mình trúng độc liền sốt ruột đuổi theo, phi thân đến vách tường thì ăn một gậy của Mạc cung đánh thẳng vào đầu ngất lịm. Thấy cha mình bị hạ thủ con trai liền lao đến do ảnh hưởng từ bụi phấn hắn liền lảo đảo bước đi loạng choạng không vững. Vốn tường rằng đã gục hoàn toàn Mạc cung rút con dao nhỏ cài ở chân tiến đến hạ sát luôn ai ngờ hắn đã dùng kiếm đâm tự đâm vào chân mình lấy lại tỉnh táo chém tới, mắt thấy ánh kiếm chém tới sát yết hầu thì vút qua. Cơ hội đến hắn liền đâm tới kết liễu đối phương máu bắn tóe ra, nhìn về phía lão giả Mạc cung rút dao ra nói.

- Đừng có trách ta, là các ngươi đã tìm đến giết ta trước. Trong tiểu thế giới tàn nhẫn này để bảo toàn tính mạng cho dù đối phương là ai thì cũng phải chết.