Chương 14: Bí Cảnh ''Loạn Tinh Nguyên'' - '' Thoát Nạn kết thúc '' (5)

- Thân Khoác áo choàng lân phiến đỏ mắt xanh lam màu ngọc bích hai hàng lông mày vót cao, khí thế uy áp tỏa ra chính là Tinh Vệ Tiên Quân ở cảnh giới Phá Hư Cảnh chủng tộc này thuộc nửa tiên nửa bán yêu sống tại Tây Giới Chi Vực thuộc Thượng giới là một trong bảy Tinh vệ nhìn qua chiếc áo choàng chúng mặc thuộc " Tinh vệ Huyết Lang'', khi vừa mới sinh ra ở thượng giới thì Cảnh giới đã là " Chân Nguyên Cảnh'' tương đương với một Chân Tiên Tu luyện nghìn năm. Về thực lực chúng không có sử dụng pháp bảo hay tiên khí trong chiến đấu trọng yếu nhất là thiên về tốc độ công kích Khí lực khống chế đánh vào yếu điểm giết chết đối phương, Bằng một cách nào đó Tiên Giả thượng giới đã quy phục tộc Tinh vệ huyết lang làm tay sai.

- Toàn trường đại sảnh ngay cả Độ kiếp kì trưởng môn nhân lão tổ tu luyện sáu bảy trăm năm trong mắt nó cũng chỉ là một con Kiến không hơn không kém tùy ý có thế bóp chết bất cứ lúc nào, những kẻ cảnh giới thấp hơn còn quỳ một chân cúi đầu tỏ lòng thành kính với nó: Chợt nó chỉ tay về phía trưởng Môn Lão Tổ Tên Trường Hoành Nói. Ngươi,... màu kêu gọi toàn bộ chúng đệ tử môn nhân tập hợp toàn bộ về đây cho ta thời gian nửa canh giờ, nếu chậm chễ một khắc ta sẽ diệt luôn cái tông môn này. Dưới uy áp lời nói của Tinh vệ mọi người có mặt trong lòng đều đã những người có mặt hoàn toàn không có chút phản kháng chống cự mọi người cảnh giới Nguyên Anh đến hợp thể Cảnh đều phân phó chia nhau bay về một hướng triệu tập chúng đệ tử, riêng lão tổ ngay lập tức bay đến chỗ Cổng truyển Tống Bí Cảnh " Loạn Tinh Nguyên'' Cường ngạnh mở ra thông đạo truyền âm vào trong kêu gọi chúng đệ tử đang tham gia bí cảnh quay trở về tông môn.

- Trên Cao Một ngọn núi trong bí cảnh: Mạc Cung thở ra một hơi đang ngồi điều tức khí lức vì vừa thoát được một kiếp nạn Thì Trong đầu Vang Vọng Tiếng Truyền Âm " Ta là Trưởng Môn Lão Tổ Bắc Huyền Tông, Yêu Cầu Chúng đệ tử Đang tham dự bí Cảnh Lập tức trở về cổng truyền tống trở về tông môn, Ta Sẽ kết thúc sớm thí luyện trong vòng nửa canh giờ nữa: nếu Không trở về thì các ngươi sẽ bị giam cầm ở bí cảnh này mười hai năm nữa mới mở ra''. Sau khi nghe được truyền âm, hàng nghìn vạn tu sĩ ngự không bay trở về cổng truyền tống thoát khỏi bí cảnh. Riêng Mạc Cung Sớm trong lòng đã Đoán ra được có chuyện gì đó Không ổn vẫn ngồi thiền điều tức .

- Thấy Mạc Cung Không Đứng dậy Tịnh Nguyệt Sốt Ruột truyền Âm Hỏi: Ngươi không rời khỏi đây sao, sắp hết nửa canh giờ rồi cổng truyền tống mà đóng lại thì ngươi sẽ bị nhốt ở đây mười hai năm đấy, khi đó ngươi chỉ có con đường chết. Thấy vậy hắn liền nói: ĐạoHữu là đang lo cho ta sao?. Lo,.... cho ngươi sao Mạc Cung ngươi cũng đề cao bản thân mình cao quá rồi đó, chỉ là ta nghĩ rằng nếu ngươi bị giam giữ ở đây chễ nại tu luyện thì không sớm thì muộn bổn mạng linh hồn ta cũng tiêu tán chết đi. Hời,..: Chuyện Ta Đáp ứng cô trắc chắn sẽ thực hiện khỏi lo ta mặc dù hiện tại không có gì lấy ra để đảm bảo nhưng '' Một khi đã đáp ứng yêu cầu của một ai đó,thì cho dù phải hủy diệt đại địa để thực hiện yêu cầu ta cũng quyết làm cho bằng được.''

- Trong lòng sớm đã đoán ra được chắc chắn người từ tiên giới được cắt cử xuống các vị diện tiểu thế giới truy tìm hắn, hiện tại đã hơn hai năm trôi qua ở Đại vân thế giới nhưng với tiến giới thì mới chỉ là hai ngày nên chuyện bản thân hắn thoát khỏi luân hồi trùng sinh. Trởi lại một đoạn kí ức mơ hồ:

-* Thánh Tăng Đức Nặc '' Cảnh Giới Tiên Thiên vạn Niên " một trong những người bạn hắn quen biết ở Tây Giới Thiền Trúc, ông ta Chợt nói: hoàng Đan ta đã tính được một đoạn số mệnh của ngươi rồi, chuyến này ngươi vẫn nên là trở về động phủ của mình tu luyện bế quan thì còn có thể sống thêm ít nhất hai vạn năm nữa. " Không hề sai biệt''

- * Hoàng Đan Tiên Đế Chỉ cười đáp lại: Cảm tạ Thánh Tăng Đạo huynh đã chỉ điểm số mệnh cho ta, nhưng ý tốt này ta chỉ xin ghi nhận thôi chứ ta vẫn phải đi một chuyến đến " Hồng Hoang Chiến Cổ '' xem thử thần vật " Vạn Tru Quả"

- * Đắc nặc; a di đà la phật,... Thật khó để khuyên ngươi hồi tâm đổi ý, nhưng cũng vì " Số Mệnh đó" có lẽ sẽ mang đến họa cho ngươi. ta chỉ có thể tặng ngươi bốn chữ " Vận mệnh Khó Tránh ", ngươi về đi. Nếu chuyến này ngươi sống sót trở về thì ta sẽ còn một người bạn còn không thì mất. Hoàng Đan không trả lời lại mà xoay người rởi khỏi Tây Giới Thiền Trúc Trở về động phủ ở Nam Hải Giới Vực Đảo.

-**

- Trở về hiện tại bên trong bí cảnh: Nếu Lúc đó ta chịu nghe lời khuyên của ông ta chắc chắn số mệnh đã thay đổi, mọi chuyện cũng sẽ không sảy ra cố sự khiến cho thân tử đạo tiêu ráng mạng Một chân đặt vào luân hồi dẫn đến tình cảnh như hiện tại, tất cả đều là hai chữ “ Số Mệnh”. Nếu không chết đi thoát khỏi luân hồi trùng sinh sống lại. Đến đây hắn chỉ thở dài ngao ngán lắc đầu rồi đứng lên.

- Trong Liên xuất hiện ba tấm thuấn di phù rồi miệng ngâm chú “ Thuấn “. Bóng hình mờ ảo biến mất rồi lại xuất hiện ở một địa phương khắc rồi thoắt ẩn biến mất, chớp nhoáng đã xuất hiện ở gần cổng truyền tống trở về tông môn.

- Xem ra Mạc Đạo Hữu đã có sự chuyển bị từ trước, ta đây là lo nghĩ nhiều rồi. Rời khỏi Bí cảnh vừa đặt chân đi ra Mạc Cung liền khựng người lại không giám dùng thần thức thăm dò, Thấy vậy Tịnh Nguyệt đã sử Linh hồn quán chú che giấu khí tức của hắn thoát khỏi Vết của Thần Thức của Tinh Vệ Huyết Lang. Chúng rốt cuộc là Tiên Yêu Thú dị bẩm gì vậy Mạc Đạo Hữu, mới chỉ là “ Chân Nguyên Cảnh “ tại sao Thần thức Lại cường hãn đáng sợ như vậy chứ.??.

- Chuyện này để sau khi trở về động phủ ta sẽ nói sau, trước mắt bây giờ vẫn phải nhờ đến “ Linh Hồn Quán Chú “ của ngươi che giấu khí tức. : Được rồi để ta lo.

- Dưới uy áp thần thức của ''tinh vệ huyết lang'' toàn bộ đại sảnh Bác huyền tông toàn bộ vài vạn đệ tử đến những trưởng lão đều khụy gục người xuống, khí thế bị đè nén. Mạc Cung được Tịnh Nguyệt che chở nên không ảnh hưởng nặng chỉ là làm bộ dạng cúi khom người sao cho giống với những người xung quanh. Một khắc sau chợt biến mất bầu trời chở về với bộ dạng trong xanh vốn có như chưa hề có chuyện gì sảy ra, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm thoát được một kiếp. Những lão quái cao tầng thì không biết chuyện gì sảy ra liền phất tay ra hiệu cho chúng đệ tử trở về tu luyện như thường ngày.