Chương 11: Đạo Lý Kinh

Trở về địa cầu, Tề Lâm phát hiện thời gian ở địa cầu không có thay đổi gì.

Rất hiển nhiên, đây là không gian song song, nên giữa các thế giới không có ảnh hưởng tới nhau.

Tề Lâm thở dài một hơi, sau đó liền thấy Ngọc Đế xuất hiện tại gian phòng của mình.

Vẫn là không thấy rõ khuôn mặt của Ngọc Đế, nhưng Ngọc Đế vừa mở miệng đã khiến cho Tề Lâm rất vui.

- Ngươi làm tốt lắm, ta rất hài lòng.

- Bệ hạ thoả mãn là tốt rồi, ta còn sợ bệ hạ trách ta cho Ngô Thừa Ân nhiều thứ tốt.

- Ngươi cho Ngô Thừa Ân quả thực rất nhiều thứ tốt, trẫm có thể nói cho ngươi biết, Ngô Thừa Ân trở thành vĩ nhân ở thế giới kia, vượt xa Vương Dương Minh, Khổng Tử, quả thực như ngươi dự đoán, hắn trở thành Các Mác của Đại Minh. Đương nhiên, cảnh ngộ của hắn, cũng cực kỳ giống Các Mác.

- Hắn bệnh chết trong một đêm mưa sầu thảm, tuy lúc còn sống không được coi trọng nhưng khi chết đi hắn lại được người đời ca tụng. Vậy cũng xem cầu nhân được nhân, đối với người đọc sách chân chính mà nói, đây là ca ngợi lớn nhất đối với hắn. Nhưng mà đối với trẫm, coi như là hả giận.

Hắn không phải là người đọc sách, nên cũng không cho đây là tưởng thưởng.

Chết là hết. Ngô Thừa Ân ngoại trừ hư danh, kỳ thực không có hưởng thụ được gì cả.

Cách của làm Tề Lâm, không có trực tiếp hãm hại Ngô Thừa Ân, lại giúp Ngọc Đế hả giận, nên Ngọc Đế không có lý do gì không hài lòng.

Nhìn Tề Lâm, Ngọc Đế tâm tình sung sướng mười phần, ngoại lệ cùng hắn nói thêm mấy câu:

- Có hứng thú hay không nghe một chút tương lai của thế giới kia?

Tề Lâm trầm mặc chỉ chốc lát, sau đó lắc phía dưới:

- Ta nghĩ ta có thể đoán được nên ta không muốn biết.

- Ngươi là một người thông minh.

Ngọc Đế càng ngày càng thưởng thức Tề Lâm:

- Nhưng mà ngươi hành động cũng không phải là không có chút ý nghĩa nào, Ngô Thừa Ân cùng Trương Cư Chính cũng không có mang đến thay đổi hoàn toàn, giống như trồng một hạt giống sớm muộn gì cũng sẽ mọc rễ nẩy mầm. Đại Minh hay vẫn mất, quân đội nhà Thanh vẫn nhập quan, nhưng tư tưởng tư bản chủ nghĩa đã xuất hiện. Trong những năm Càn Long, Thanh triều diệt vong, Trung Quốc đi lên con đường thực dân xâm chiếm toàn thế giới, từ người bị hại biến thành ác nhân.

Tề Lâm thật bất ngờ, nhưng sau đó liền vui mừng.

- Ngươi thật cao hứng? Nhưng không tốt lắm đâu. Từ một loại ý nghĩa nào đó mà nói, ngươi là chủ mưu của ác nhân.

Ngọc Đế nói, cũng không có hù được Tề Lâm.

- Bệ hạ, tiểu tử không phải là Thánh Nhân, tiểu tử thân phận là một người Trung Quốc, nên không có khả năng đối xử bình đẳng với những quốc gia khác. Cho nên ta là người, mà ngài là tiên a.

Ngọc Đế cười to:

- Quả nhiên không hổ là luật sư, dẻo miệng lắm, nhưng mà ngươi nói sai rồi, tiên nhân cũng có tư tâm, mặc dù là ta cũng vậy không thể tuyệt đối công bằng. Nhưng mà muốn trở thành tiên nhân, quả thực phải nỗ lực về phương diện này. Tề Lâm, trẫm rất thưởng thức ngươi, cho nên trẫm quyết định thu hồi thù lao của người, thay bằng một cái yêu cầu do ngươi chọn, trẫm tin tưởng ngươi sẽ biết chừng mực.

Ngọc Đế ngụ ý chính là ngươi không nên quá phận, chỉ là dạy dỗ Ngô Thừa Ân mà thôi, nên không có khả năng thu được thù lao quá tốt.

Nhưng mà Tề Lâm vẫn rất kích động.

Bởi vì hắn quả thật có yêu cầu với Ngọc Đế.

- Bệ hạ, thần thực sự muốn nói một cái yêu cầu, mời bệ hạ đem Luyện Khí Quyết cũng thu hồi đi, bởi vì thần không tu luyện được.

Sau khi xuyên qua Đại Minh, Tề Lâm đã dùng thân thể của Nghiêm Thế Phiên tu luyện, dù sao đã có thân thể miễn phí, coi như làm thí nghiệm.

Nhưng hắn phát hiện, mặc kệ tu luyện thế nào, thân thể cũng không có phản ứng.

Ban đầu Tề Lâm cho là Nghiêm Thế Phiên không có tư chất tu tiên, nhưng về sau hắn nghĩ lại, không phải là vấn đề tư chất, mà là vấn đề hoàn cảnh.

Ngọc Đế cũng phản ứng ngay:

- Cũng là trẫm sơ sót, quên mất địa cầu cùng các thế giới song song khác không giống nhau, do Lưu Bá Ôn chém đứt long mạch nên sẽ rất khó tu luyện, dù cho ngươi công pháp tu chân, cũng chỉ là giấy vụn mà thôi.

Kỳ thực Ngọc Đế sẽ không phạm sai lầm này, chỉ là Ngọc Đế cho thù lao đâu có cân nhắc tình cảnh của người khác?

Nhưng mà biểu hiện của Tề Lâm rất hợp ý của hắn, cho nên hắn quyết định cho Tề Lâm một cái cơ duyên.

- Như vậy đi, trẫm ban thưởng ngươi một phần tiên pháp có thể tu luyện tới cảnh giới Đại La, nhưng công pháp này rất đặc biệt, thần tiên bình thường đều không muốn tu luyện, ngươi có bằng lòng thử một lần hay không?

Ngọc Đế mở miệng hỏi.

Tề Lâm liền đáp ứng:

- Tiểu tử tự nhiên nguyện ý.

Hắn bây giờ không có khả năng tu luyện, nên Ngọc Đế cho hắn cái gì, thì cũng đều là cơ duyên, Tề Lâm sẽ không ngu đến mức từ chối.

Quả nhiên, thấy Tề Lâm quyết đoán như vậy, Ngọc Đế càng có cảm tình với hắn hơn.

- Trẫm trước đây sống qua hàng tỉ kiếp, tại trong hồng trần chìm nổi ba mươi ba vạn ức năm, mới trở thành chúa tể của Vạn Giới. Đây là một quá trình tu luyện rất cực khổ, đã bị tiên nhân ở Tiên Giới vứt bỏ, nhưng trẫm vẫn cho rằng, tiên nhân không nên chỉ từng bước tu luyện, thiên địa linh khí không nên trở thành trợ lực duy nhất để thành tiên, như vậy đối với thế giới Phàm Nhân không có linh khí là không công bằng.

- Cho nên trẫm tự chế một môn Đạo Lý Kinh, tu luyện không dùng thiên địa nguyên khí, mà dùng thiên địa đạo lý. Hành hiệp trượng nghĩa, trừng ác giương thiện, giống như ngươi trợ giúp người bị hại giành lại chính nghĩa, những điều này đều là đại đạo thông suốt Vạn Giới, đều là giới luật của trời. Nhưng môn công pháp lúc nhập môn tu luyện thì tiến giai rất khó. Muốn dựa vào Đạo Lý Kinh tu luyện tới Đại La Kim Tiên, chỉ sợ ngươi phải tu luyện giống trẫm, yêu cầu năm tháng rất dài mới có thể phi thăng Tiên Giới, mà tiên nhân chính thống chỉ cần mấy trăm năm.

- Ngươi có bằng lòng tu luyện Đạo Lý Kinh hay không?

Tề Lâm trả lời không do dự:

- Tạ ơn bệ hạ ban thưởng Đạo Lý Kinh.

- Tốt lắm, tu tiên không có giới hạn, chỉ cần ngươi có thể chịu được tịch mịch, hàng tỉ năm sau, trẫm tại Tiên Giới chờ ngươi.

Ngọc Đế chỉ một ngón tay, Tề Lâm cảm giác từ Danh Sách Người Bị Hại Tại Chư Thiên Vạn Giới truyền vào đầu mình một khẩu quyết cực kỳ huyền ảo.

Đó là Đạo Lý Kinh khẩu quyết.

Không giống bảy mươi hai phép biên hóa, bảy mươi hai phép chỉ là thuật, Danh Sách Người Bị Hại Tại Chư Thiên Vạn Giới có thể giúp hắn ngay lập tức hiểu rõ.

Nhưng Đạo Lý Kinh là tu luyện đại đạo, yêu cầu Tề Lâm tu luyện.

Tề Lâm không có uể oải, trái lại muốn cười to.

Đúng là xác thực như ngọc đế nói, tu luyện Đạo Lý Kinh, tiến bộ rất chậm, yêu cầu hắn ở trong hồng trần, trải qua vô số lần chìm nổi.

Nhưng, phương thức này ngoại trừ chậm một chút thì không có gì không tốt?

An toàn, phiêu lưu thấp, hạn mức cao nhất cao.

Hơn nữa hắn còn có Danh Sách Người Bị Hại Tại Chư Thiên Vạn Giới phụ trợ, hắn còn có cái gì để bất mãn đây?

Làm người phải biết đủ.

Dịch giả: Cẩu ca, 21/12/2017, truyenyy.com