Người đăng: master.viethiepho@
“Hừ, bọn tiểu bối Tiên Kiếm Tông này cũng thật là không hiểu chuyện. Đầu linh cầm này bị trọng thương không hề nhẹ, các ngươi là muốn bắt nó về hay là muốn giết nó đây? Ta không nỡ để nó chết, vậy hãy để nó ở chỗ ta đã!” Lời nói của vị kia giống như trưởng bối mắng con cháu.
Thật là quá giới hạn chịu đựng, người kia rõ ràng là đem bọn họ trêu đùa mà.
Người ta mang danh tự tông môn mời diện kiến không được, mang Tiền bối tông
môn nói chuyện cũng không nể mặt. Trước một câu tiểu bối, sau một câu Tiên
Kiếm Tông đậm ý coi khinh. Khinh thường bọn hắn là thứ yếu, mà chính người kia
đang coi thường tông môn của bọn hắn.
Thử hỏi Tiên nhân có kẻ nào làm như vậy, người có thực lực địa vị tương xứng
cũng không làm thế, kẻ kia chính là đang giả cao nhân hù dọa người mà thôi.
Năm người tâm ý ra hiệu chuẩn bị xuất thủ. Chỉ là người bên kia cũng tiếp lời: “Bọn tiểu bối này thật phiền phức, xem ra ta không hiện thân thì không chịu đi sao. Làm mất thời gian của ta quá.”
Hư không gợn sóng, một thân hình bạch y xuất hiện. Nam tử khuôn mặt trẻ tuổi trông như mới hai mươi, khuôn mặt tuấn lãng, mày kiếm, mắt rồng, thần thái phiêu trần thoát tục. Một vẻ anh tuấn, dù trong Tiên giới cũng thuộc về hàng đầu.
Năm người đang định xuất thủ chợt cứng lại. Trong đầu năm người cùng chỉ nghĩ
về một cái tên, một người duy nhất mà mọi hành vi lúc nãy đều hoàn toàn hợp
lý.
“Bái kiến Vân Phong Thượng Tiên, đệ tử Tiên Kiếm tông hữu lễ.” Cả năm đồng
loạt cúi người hành lễ.
Vân Phong là phương danh, nam tử ấy chính Lâm Vân Phong, Đại đệ tử của Tiên Đạo Tông. Tiên Đạo lấy là một Tông, nhưng thực chất là chính quyền cai quản Tiên giới. Người khai sáng Tiên giới này, Vân Thiên Lão Tổ lập nên Tiên Đạo Tông để cai quản nó. Vậy nên Tiên Đạo Tông có vị trí tối cao trong Tiên giới mà không có bất kì thế lực nào có thể so sánh được. Người đứng đầu Tiên Đạo Tông được gọi là Tiên Hoàng, dù đã trải qua mấy đời Tiên Hoàng thì vị trí vương giả của Tiên Đạo không hề suy chuyển.
Đại sư huynh của Tiên Đạo Tông, địa vị như Thế tử của Tiên giới này vậy. Tư chất của Lâm Vân Phong được mệnh danh là con cưng của thiên địa, tiến nhập tiên giới không lâu đã trở thành ái đồ của Tiên Hoàng, tu luyện nghìn năm đã theo kịp các tiền bối tu luyện hàn vạn năm, trở thành Đại đệ tử của Tiên Đạo. Chính là kẻ sẽ kế nhiệm Tiên Hoàng sau này.
Gần đây Tiên Hoàng mới kế nhiệm, đem Tiên giới một mực chỉnh đốn. Tiên Đạo tông triển khai quyền lực tuyệt đối, chấn chỉnh lại các Tiên nhân, đem Tiên qui giới luật thực hiện nghiêm khắc. Trưởng bối trong tông có dặn, một mực không chống đối lại Thượng Tông.
Tiêu sư huynh cùng đồng môn của mình thầm than may mắn, người như vậy đừng nói năm người bọn họ, cho dù có năm mươi người cũng không thể lay động được một ngón tay của y.
Tiên nhân tu luyện hết sức khó khăn, thông thường tiến triển một cảnh giới nhỏ cũng mất mấy ngàn năm. Chênh lệch một cảnh giới nhỏ đã là khác nhau một trời một vực, huống hồ cảnh giới người nọ so với bọn họ xa không biết bao nhiêu mà kể.
Thật hồ đồ khi đem tiền bối trong Tông ra để nói chuyện với người này. Cấp bậc tiền bối của mình, cho dù có gặp cũng phải gọi người kia một tiếng Thượng Tiên. Tông môn cấp bậc sâm nghiêm, Tiêu sư huynh cũng chỉ có thể tiếp xúc với một ít thượng Tiên trên hắn một đại cảnh giới. Ngay cả vị đại sư tỷ trong truyền thuyết kia cũng chỉ nghe danh chứ chưa gặp mặt lần nào.
Lần này sư tỷ xuất quan chính là thành tựu cảnh giới Nguyên Tiên. Mà người kia sớm đã bước vào cảnh giới này rồi. Phi thăng giả thành công gọi là Tiên, phía trên là Kim Tiên, rồi đến Nguyên Tiên, tối cao là cảnh giới vô thượng Chí Tiên. Mỗi cảnh giới này lại phân ra làm ba tiểu cảnh giới: Sơ kì, Trung kì, Hậu Kì. Mỗi kì, lại phân biệt Tiểu thành, tức là mới bắt đầu, Đại thành là đã đến mức cực hạn.
Đại Thành Nguyên Tiên chính là những Tiên nhân có tư cách vấn đỉnh Chí Tiên. Trong tông môn, người có tu vi Nguyên Tiên Đại Thành (chính xác mà nói là Nguyên Tiên Hậu kì Đại thành) là cấp bậc Đại Trưởng Lão.
Tiêu Lãnh tu luyện đến nay đã hơn sáu nghìn năm có lẻ, tuy nhiên hắn cũng chỉ
mới bước vào cảnh giới Tiên nhân hậu kì, còn kém xa mới đại thành. Bên trên
mấy đại cảnh giới đối với hắn chỉ có thể cúi đầu cung kính. Lần này Đại sư tỷ
thành công xuất quan, theo thông lệ sẽ tổ chức một buổi giảng đạo, đem lĩnh
ngộ của mình giảng cho đệ tử toàn môn.
Được nghe Nguyên Tiên giảng đạo là phúc hạnh mấy trăm năm mới có được. Bọn hắn
cũng nhân lúc này chuẩn bị một ít quà mừng, Đại sư tỷ nhiều thêm một câu, bọn
hắn càng có thêm lĩnh ngộ, mặt khác quà mừng hợp nhãn người, thì càng có vận
may cho mình.
Cả bọn năm người hành lễ rồi rút lui. Chuyện ở đây không còn can hệ gì đến bọn hắn nữa, có lẽ chỉ Thái thượng trưởng lão mới đủ tư cách nói chuyện cùng Lâm Vân Phong. Người nọ ban đầu một mực không muốn gặp bọn hắn cơ bản cũng là thật, tư cách của bọn hắn không đủ để diện kiến hắn.
Năm người rời đi rồi. Lâm Vân Phong thu hồi quang chưởng, điềm nhiên nói: “Ngươi có thể tự do được rồi. Tiên Kiếm Tông càng ngày càng ngang ngược, đệ tử tự tung tự tác, sớm đã không còn biết ai mới là chủ của Tiên giới này. Ta thấy bọn hắn không thuận mắt, coi như là giúp ngươi một chuyện tốt. Đi đi.”
Thanh Loan một loạt sự tình vừa rồi đều chứng kiến hết, nó cũng đoán được nam tử trước mắt là nhân vật bực nào. Ánh sáng chớp động, thân hình biến thành một cô gái mặc áo lam, dung mạo thanh tú, đường nét quyến rũ, đượm vẻ thành thục mê người. Vừa biến hình xong nàng liền sụp xuống quỳ lạy Vân Phong, nàng nói bằng giọng tha thiết: “Thiếp là Thanh Uyên, nếu thượng Tiên không chê, xin cho thiếp được làm nô tỳ hầu hạ người để báo đáp.”
Vân Phong có chút bất ngờ, không nghĩ Thanh Loan này lại có thể biến thành
người, tư duy vận chuyển liền đem mọi chuyện thông suốt: “Ngươi là tu yêu hạ
giới phi thăng? Tiên giới không chấp nhận yêu tu thành Tiên, sớm hay muộn cũng
sẽ bị Thiên Hình Vệ bắt được.
Với thân phận Yêu tu tồn tại được đến giờ quả là chuyện đáng kinh ngạc. Tiếc
là ta không cần hầu hạ gì cả, nên không thu ngươi được.”
Thanh Uyên biết lời nói của vị kia hoàn toàn là thực, nàng tồn tại trong Tiên
giới đến nay đối với Tiên qui này nắm rõ. Nhưng là một khi đã lên Tiên giới
liền không còn có đường trở về. Bao lâu nay nàng một mực ở những nơi thâm sơn
hẻo lánh tránh tiếp xúc với người, nhưng không ngờ cũng bị phát hiện.
Tiên giới này là địa phương chỉ dành cho nhân loại, dị tộc muốn thành tiên
liền bị coi là công địch, kết cục không tốt đẹp chút nào. Nếu như biết trước
sự tình này, có lẽ nàng đã có lựa chọn khác.
Dưới hạ giới nàng cũng từng là một bậc bá chủ, nay quỳ gối phục dịch cho người
cũng là bước đường bắt buộc. Nàng có thể đi đâu được nữa, địa phương cũ không
thể trở về. Tiên giới dù rộng lớn nhưng khắp nơi đều có Tiên Linh bá chủ.
Tiên Linh này chính là những sinh vật bản địa của giới này, sinh ra đã là
Tiên, thực lực mạnh mẽ kinh người. Sống lang thang phiêu bạt vô định, bất cứ
lúc nào cũng có thể bị Tiên nhân đuổi bắt, hay bị hung thú săn giết, nàng
không chịu nổi nữa.
Vị Tiên nhân phía trước thâm sâu như trời bể, tính cách cũng tốt. Hầu hạ một nhân vật như vậy nàng cũng cam lòng. Dù sao nếu hầu cận một Tiên chủ cường đại, lĩnh ngộ được đạo pháp của người, thì cũng là đại vận hạnh. Tiếc là vị kia cũng không thu nhận nàng. Thanh Uyên biểu tình đáng thương, một thân nữ tử yếu đuối lâm vào bước đường cùng (bán thân). (Bộ dạng này đủ khiến người khác mủi lòng, bỏ rơi một mỹ nữ trọng thương, không nơi nương tựa thật không phải việc nam nhi nên làm, dù nàng có là yêu tu biến thành đi nữa.)
Quả nhiên nam tử kia nói tiếp:
“Ta cũng từ hạ giới phi thăng. Thấy ngươi tu luyện được đến bước này quả không
dễ dàng, thôi thì cho ngươi một cơ hội. Ta sẽ đưa ngươi đến gặp một người,
người đó có thể thu nhận hay không là duyên số của ngươi.”
Thanh Uyên nghe vậy hết sức mừng rỡ, rối rít lạy tạ. Dù nàng có chút tiếc nuối Thượng Tiên không thu nhận, nhưng nàng hiểu thân phận người kia cao đến nhường nào, dù chỉ là hầu cận cũng là vinh dự mà không phải ai cũng được.
Đoạn rồi Vân Phong phất tay, Thanh Uyên liền thu nhỏ lại hóa vào ống tay áo của y. Một thân áo trắng tung bay, cả người liền hóa thành ảo ảnh biến mất.
- * *
Năm vạn năm trước, Vân Thiên Lão Tổ khai mở ra Tiên giới, đả thông con đường giúp phi thăng giả phàm trần có thể thành tiên. Người lập ra Tiên Đạo tông, thu nhận hết thảy mọi Tiên nhân, trở thành thế lực cai quản Tiên giới. Sau này, phi thăng giả ngày càng một nhiều, một số những nhân vật hùng mạnh dưới hạ giới cũng phi thăng trở thành một phương bá chủ Tiên giới, nhưng tất cả mọi người đều thừa nhận vị trí tối cao của Tiên Đạo Tông.
Dưới sự cai quản của Vân Thiên Tiên Hoàng, Tiên đạo tông phát triển lớn mạnh không gì so sánh được. Các cao thủ hạ giới phi thăng đều nguyện quy dưới trướng của Thiên Hoàng (Tiên hiệu của Vân Thiên). Trong số các đại cao thủ thời đại đó, phải kể đến sáu người, bốn người nguyên là tổ sư khai phái của đại môn hạ giới, hai người là tu giả độc hành cường đại. Họ được gọi là Lục Tôn, những người này là trợ lực lớn lao giúp Tiên Đạo tông xây dựng được Tiên giới ngày hôm nay: trấn áp các hung thú, bình định các cấm địa, xây dựng các tòa Tiên thành.
Thời kỳ huy hoàng của Tiên Đạo Tông chấm dứt khi ba vạn năm trước, Vân Thiên Lão Tổ rời vị. Người nhường vị trí Tiên Hoàng cho Viêm Dương, một trong hai vị Tiên Tôn xuất thân tu giả độc hành. Không chấp nhận dưới trướng Viêm Hoàng, bốn vị Cổ Tôn liền đem nhân lực của mình tách khỏi Tiên Đạo Tông, thành lập nên bốn đại Tiên Tông.
Kể từ đó đến nay Tiên giới hình thành thế Ngũ Đại Tiên Tông, đứng đầu là Tiên Đạo Tông, sau đó là bốn đại tông: Tiên Kiếm Tông, Tiên Vũ Tông, Hạo Nhiên Tiên Tông và Đạm Đài Tiên Tông. Dù có sự phân hóa năm thế lực nhưng Tiên Đạo Tông dưới sự cai trị của Viêm Hoàng vẫn phát triển mạnh mẽ, duy trì được vai trò vương giả của mình. Tiên Đạo Tông thu nhận hết thảy mọi Tiên nhân, phần đông là đến từ các tán tu. Bốn đại Tiên Tông khác vốn đã có cơ sở tông môn dưới hạ giới, cũng lần lượt thu nạp người của mình. Lực lượng Tiên nhân cũng dần đông đảo.
Ba trăm năm trước, Viêm Dương rời Tiên giới, tiến vào Tinh Không, nhường lại hoàng vị cho sư huynh của mình là Bạch Hy. Vị thế của Tiên Đạo lại giảm xuống. Bề ngoài vẫn trấn nhiếp toàn Tiên giới, nhưng bên trong sớm đã nội bộ không ổn, đứng trước nguy cơ bị các tông môn khác lấn lướt. Chuyện tình sâu xa này chỉ có giới cao tầng mới biết được, phổ thông Tiên nhân không hề biết những biến hóa vi diệu trong đó.
Gần đây Tiên giả phi thăng tiến nhập Tiên Đạo Tông càng ngày càng ít, cả mấy trăm năm nay cũng chỉ có vài người, người cuối cùng cũng đã là chuyện mấy chục năm về trước. Lâm Vân Phong hết sức đau đầu về những việc này, hàng đệ tử Tiêu Lãnh đối với hắn cung kính như vậy, nhưng cao tầng của Tiên kiếm tông đã có kẻ ho he muốn thách thức quyền uy của hắn, điều đó làm một vị thái tử như hắn không thể chấp nhận được.
Đệ tử các tông hung hăng phách lối, đều là cậy thế tông môn. Nếu không phải đám trưởng bối dung túng sao chúng dám làm những chuyện như vậy. Vân Phong vừa mới có việc chính sự trở về, một lòng không thoải mái. Tiện tay giáo huấn mấy tên đệ tử Kiếm Tông một chút, cho bọn chúng biết ai mới là chủ nhân của Tiên giới này. Nhưng khi gặp Thanh Loan, hắn lại có suy nghĩ khác.
Hạ giới không còn các tán tu phi thăng, thế lực của Tiên Đạo Tông sức mạnh đang mất dần ưu thế. Trước kia cứ mười người phi thăng, bốn người xuất thân từ thế lực Đại tiên tông, sáu người từ phần còn lại của tu luyện giới. Chỉ là lúc này lực lượng phi thăng từ tông môn vẫn đều đặn còn tán tu thực quá hiếm hoi.
---
():
Nội dung được viết trong dấu ngoặc tròn là lời riêng của tác giả, có khi để
chú thích cũng có khi là cảm nghĩ riêng của tác giả, không ảnh hưởng đến nội
dung truyện. (Đừng để phần trong dấu ngoặc làm lạc hướng suy nghĩ, có khi tác
giả troll đấy.)