Dù sao bọn họ cũng là nhân vật cấp lão tổ xưng hùng một tinh một vực, xưng tổ xưng tông ở ngôi sao tổ của mình, tiêu dao mấy nghìn mấy vạn năm, nay đột nhiên phải cúi đầu trước một người vai dưới chưa tới năm mươi tuổi, sao có thể cam lòng cho được?
Nhưng bây giờ, đứng trước một Diệp Thành đã giết cả Thiếu chủ của Kim Ô Môn, không ai dám phản kháng nữa.
Thiên Huệ Thiên Quân quay sang đệ tử Hách Hổ dặn dò:
“Trong lòng con còn ý nghĩ gì thì mau dẹp hết đi cho ta, không được để lộ ra một chút xíu nào nữa. Sau này hễ ta phát hiện ra con có hành vi bất kính với phái Sương Diệp và Diệp Chân Tiên thì đừng trách ta không nể tình”.
Thiên Huệ Thiên Quân dùng thần niệm truyền âm, nghiêm túc răn đe.
Hách Hổ siết chặt nắm tay, trong mắt đầy vẻ không cam lòng, nhưng cuối cùng chỉ có thể cúi đầu. Tứ đệ tử Vô Thường mặc áo xanh lục, vô cùng tuấn tú đứng ở bên cạnh, lúc này cũng chỉ đành thở dài.
“Sư huynh, đừng trách sư phụ yếu đuối, thật sự là Diệp Thành quá mạnh. Nếu chọc giận hắn, hắn chưa cần đích thân ra tay, e là sẽ có vô số người nhào tới, cắn xé mạch Thiên Huệ ta chỉ còn xương trắng”.
Tông chủ và trưởng lão của các thiên tông dải Ngân Hà vốn thần phục Diệp Thành, cùng những Nguyên Anh đến xem chiến cũng đã hoàn toàn khâm phục, chút bất cam sau cùng ở trong lòng đều đã tan biến.
Bao gồm cả lão tổ thứ nhất của Hắc Thủy Môn cũng âm thầm dặn dò sư đệ của mình:
“Từ hôm nay trở đi, bất cứ ai dám nhắc tới lão tứ thì đừng trách ta độc ác. Hắc Thủy Môn chúng ta chỉ có ba Nguyên Anh, lão tứ đã biến mất từ lâu, lão tứ đi đâu cũng không liên quan gì đến chúng ta”.
“Chúng tôi hiểu rõ thưa đại sư huynh”.
Hai sư đệ tuổi trung niên mặc đạo bào và áo choàng đỏ trịnh trọng gật đầu.
Vốn dĩ Hắc Thủy Môn đặt cược hai phía để lão tổ thứ tư đi theo con trai của Lăng Tiêu Chân Tiên, rồi lại thông qua Ma La móc nối quan hệ với phái Sương Diệp.
Nhưng bây giờ, Diệp Thành đã định trước sẽ xưng bá dải Ngân Hà, ngay cả Thiếu chủ Kim Ô Môn cũng bị giết chết. Chỉ một Thần Tử Lăng Tiêu bé nhỏ thì tính là gì? Dù hắn có là con trai ruột của Lăng Tiêu Chân Tiên thì đã làm sao? Lăng Tiêu Chân Tiên có mạnh đi chăng nữa, có thể mạnh hơn Kim Ô Chân Tiên được sao?
Kim Ô Chân Tiên là Chân Tiên Hợp Đạo chân chính, còn Lăng Tiêu Chân Tiên chỉ là Ngụy Chân Tiên, chỉ có thể phát huy ra sức mạnh Chân Tiên ở tinh vực này, một khi rời khỏi đây sẽ rơi xuống cảnh giới Bán Bộ Chân Tiên ngay lập tức.
“Tứ sư đệ, đừng trách ta, đại sư huynh ta cũng không thể làm gì hơn”, lão tổ thứ nhất của Hắc Thủy Môn tuổi tác đã cao, tóc bạc trắng, lắc đầu nói.
Lão nhìn Diệp Thành đứng trên cao, chiếm lĩnh cửu thiên, trong lòng hiểu rõ. Có lẽ trừ khi Lăng Tiêu Chân Tiên của mười vạn năm trước hồi sinh, còn không thì sẽ chẳng ai làm gì được Diệp Thành, dù là đại giáo biển sao cũng không khác gì.
Trận chiến này, Diệp Thành chân chính lên ngôi người đứng đầu tinh vực bị lãng quên.
…
Lúc này, người trên Địa Cầu đều có nhiều cảm xúc đan xen, tâm tư phức tạp. Có người thay đổi suy nghĩ, chuẩn bị đi theo phái Sương Diệp hoàn toàn. Có người không thể không buông bỏ thù hận, bất đắc dĩ phải cúi đầu. Có người thật lòng khâm phục quỳ xuống trước mặt Diệp Thành, hành lễ với vị Chân Tiên mới lên này… Nhưng không còn ai có ý nghĩ phản kháng Diệp Thành.
Vạn giáo vây công đều bị một mình anh diệt sạch, còn ai là đối thủ của Diệp Thành được đây?
Kim Ô Chân Tiên?
Lão có mạnh đi chăng nữa cũng không thể bước vào tinh vực bị lãng quên, dù có vào cũng buộc phải tự chém một đao, rớt khỏi cảnh giới Hợp Đạo. Nếu không, những Hợp Đạo của đại giáo biển sao năm xưa đã tấn công tinh vực bị lãng quên, san bằng thánh địa Lăng Tiêu từ lâu, sao phải kiêng kị một kẻ Ngụy Hợp Đạo như Lăng Tiêu Chân Tiên?
Vô Cực Tông, Trường Sinh Giáo, Vạn Yêu Môn sao?
Bọn họ cũng không hơn kém gì Kim Ô Môn, khó khăn mà Kim Ô Chân Tiên đối mặt cũng là khó khăn của bọn họ.
Hoặc là những Nguyên Anh không thuộc dải Ngân Hà của tinh vực bị lãng quên, hay tộc Lệ Ma sao?
Ngay cả Thiên Huệ Thiên Quân được xưng là Nguyên Anh đứng đầu tinh vực bị lãng quên cũng khom lưng cúi mình trước Diệp Thành, còn Nguyên Anh nào dám đối đầu với Sương Diệp chứ? Về phần tộc Lệ Ma gây ra cuộc chiến Tiên Vẫn ở Địa Cầu mấy nghìn năm trước lại càng giống như trò cười. Ngay cả những người như Thần Tử Lăng Tiêu, còn chưa bắt đầu đã hạ màn. Sự tồn tại của Diệp Thành vượt ngoài sức tưởng tượng của mọi người.
Mạnh đến không thể tin nổi!
“Trận chiến này kết thúc, Diệp Chân Tiên bước lên đỉnh cao của tinh vực, được phong Chân Tiên, không còn nghi vấn nào nữa. Đợi cậu ấy xuống đây sẽ chính thức đăng quang, được tôn xưng đứng đầu tinh vực”.
Các trưởng lão của Hoa tộc vuốt râu cười nói.
“Không sai, không sai, nên như vậy”, những người khác cũng gật đầu.
Thậm chí có người la lên: “Tôi thấy từ nay tinh vực này nên đổi tên thành tinh vực Ngân Hà hoặc tinh vực Sương Diệp mới đúng. Chỉ cần Diệp Chân Tiên còn, cả tinh vực bị lãng quên còn ai có thể chống đối với Địa Cầu chúng ta? Địa Cầu xưng hùng các ngôi sao, mà bây giờ Diệp Chân Tiên chưa tới năm mươi tuổi, nếu chứng đạo Chân Tiên thì có thể sống mười vạn năm. Mười vạn năm là khái niệm gì chứ? Đến lúc đó, e rằng cả tinh vực bị lãng quên đều phân bố đầy Hoa tộc chúng ta, gọi là tinh vực Ngân Hà cũng không có vấn đề gì”.
“Đúng vậy!”, nhiều người gật đầu, bao gồm cả đại trưởng lão Hoa tộc đều cảm thấy nên như vậy, ngay cả tu sĩ ngoại vực cũng không dám phản bác.