- Xin chào anh Không. Tôi tên Trần Thị Thuý Vy, có thể kết bạn với anh được không?
Nghe Vy nói, Không cười cười đáp lễ nói:
-Được người đẹp mới lẽ nào tôi lại từ chối.
-Vậy tôi với anh trao đổi số điện thoại và facebook cho nhau để tiện liên hệ sau này.
Điện thoại đã lưu, facebook cũng đã kết bạn. Vy cầm li rượu lên nói:
-Cám ơn anh đã bán pháp khí này cho tôi. Hôm nay tôi còn có việc, hôm khác chúng ta lại nói chuyện tiếp.
Không cũng đưa ly của mình lên chạm nhau một cái sau đó uông cạn. Uống xong thì Vy đặt ly của mình xuống rồi rời đi.
-Tạm biệt.
Ngồi nói chuyện một lúc cùng với Liêm Tàn và Liên thì Không cũng muốn trở về nhà. Dù sao những nơi ồn ào náo nhiệt như vầy không hợp với nó.
-Tôi về đây. Ngày kia đi tham dự đấu giá thì liên hệ cho tôi.
Sau đó quay sang nói với Liên.
-Anh có việc bận nên về trước nha Liên. Bye em.
Liên tính về chung luôn nhưng mà nghe Không có việc bận nên cô bé cũng an phận trở về bên cạnh cha mình.
Về phần Liêm Tàn thì tiễn Không ra về sau đó trở vào hỗ trợ ông nội mình tiếp khách. Vì là đã khuya cho nên Liêm Tàn cử người đưa Không về.
Xe chạy được một lúc đến đoạn đường vắng, không có camera quan sát thì phát hiện có một nhóm người đang đánh nhau trên đường. Không phát hiện có một người là bảo tiêu đi theo sau lưng của Trần Thị Thuý Vy. Anh ta tên là Lĩnh ba mươi tuổi. Anh cùng với hai người khác đang đánh nhau kịch liệt với một đám người bịt mặt. Nhưng nó lại không thấy Vy ở đâu.
-Anh Nam, mau dừng xe.
Nam là tài xế riêng của Liêm Tàn, do hôm nay Liêm Tàn không có việc cần ra ngoài nên mới lệnh cho Nam chờ Không về nhà. Nam là thanh niên hai mươi tám tuổi, thân cao một mét bảy, là Đại Sư cảnh trung kỳ. Tu luyện võ công Bộc Tượng Quyền, hung mãnh bá đạo.
Vốn tính không quan tâm chuyện người khác nhưng nghe thấy Không la lên như vậy thì anh ta cũng biết mình phải theo vụ này rồi.
Vừa dừng xe vào bên lề đường, hai người nhanh chóng tấn công đám người áo đen trợ giúp.
Vừa đá bay một tên áo đen, Không hét lên:
-Vy đâu rồi?
-Vừa mới bị người bắt đi rồi. Anh là người ban nãy bán pháp khí cho chị Vy?
-Là tôi. Nhưng cô ta giữ pháp khí trong người mà vẫn bị bắt đi à?
-Chị Vy không có mang pháp khí. Nó vẫn còn để trong xe.
-Trời ơi. Sao cô ta không mang vào. Thôi được rồi. Anh mau đuổi theo đi, nơi đây giao cho tôi và tài xế của tôi là được rồi.
Thấy được công phu của Không khá lợi hại cho nên Lĩnh quyết định chạy đi trước.
-Vậy cảm ơn anh. Bọn tôi đi trước đây. Hai người nhanh theo tôi đuổi theo.
Trước khi họ lên xe, Không nhắc họ thêm một câu.
-Anh nhớ gọi cảnh sát báo cáo tình hình ở đây giùm tôi nha. Lỡ bị bắt thì phiền lắm.
Lĩnh lập tức đồng ý rồi phóng xe rời đi. Sau đó, anh ta cùng người của mình nhanh chóng rời đi. Còn Không và Nam ở lại đánh nhau với mấy người áo đen bịt mặt.
Tên thủ lĩnh của bọn áo đen là Hoàng Razo, tu vi Tông Sư Sơ Kì. Ngoài hắn ra thì còn có một kẻ khác là Sabonta đạt đến Đại Sư hậu kỳ, đám còn lại thì là Đại Sư sơ kỳ và trung kỳ.
Không một mình đấu với tên Hoàng Razo và Sabonta, Nam thì đánh nhau với đám còn lại.
Thấy được Không và Nam cản chân bọn chúng, Hoàng Razo tung một quyền đánh về hướng Không. Vốn tính một quyền đánh bay để chặn đám người Lĩnh lại nhưng lại bị một tay của Không chặn lại.
-Nhóc con. Mày cũng có chút bản lãnh đó. Nhưng muốn chống lại bọn tao thì còn non lắm.
Nói rồi hắn móc ra một cái phi tiêu, điều khiển nội lực màu tím bao xung quanh rồi phóng về hướng Không. Phi tiêu bay với tốc độ cực nhanh người thường căn bản không thể nào nhìn rõ, chỉ thấy một vệt ánh sáng tím lướt qua. Nhưng với tu vi hiện tại thì Không có thể nhìn ra được quỹ đạo của phi tiêu, nó nhanh chóng lách mình né qua một bên. Nhưng lúc này tên Hoàng Razo lại nở một nụ cười gian kế đạt thành. Hắn đưa ngón tay của mình lên quẹt sang một bên. Phi tiêu đang bay với vận tốc nhanh đi thẳng đột nhiên thay đổi hướng bya hướng thẳng vào lòng ngực của Không.
Phi tiêu cắm phập vào giữa ngực của nó, nhưng may có Long khí tự hành hộ thể cho nên phi tiêu chỉ cắm vào người nó khoảng hai phân. Dù vậy cũng làm cho nó chảy rất nhiều máu.
Lúc này tên Sabonta từ bên hông cầm mã tấu chém tới. Không nhanh chóng phản ứng lại dùng Long Quang Hộ Thuẫn chặn lại người này. Sau đó một quả cầu lửa khổng lồ từ phía sau tấm khiên đập thẳng vào người hắn. Tên Sabonta bị ngọn lửa nhanh chóng bao phủ và nuốt chửng. Thấy cảnh này Hoàng Razo thấy vậy tức giận quát lớn.
-Nhóc con. Vốn định thu mày làm thuộc hạ của tao. Nhưng mày đã dám giết người của Lang Nha Bang bọn tao thì hôm nay sẽ là ngày giỗ của mày.
-Con mẹ mày. Có bản lãnh thì nhào vô. Ở đó to mồm cái quần què gì.
Tên Hoàng Razo sắc mặt âm trâm nhìn chằm chằm vào Không rồi hắn lại móc ra một phi tiêu khác. Định dùng đòn tấn công tầm xa này giết chết Không.
Nhưng rút kinh nghiệm lần trước, Không làm sao cho hắn có cơ hội ra tay. Nó nhanh chóng niệm chú thi triển Long Tâm Thuật khống chế tâm thần tên Hoàng Razo. Sau đó lao đến một quyền toàn lực nện lên người hắn, đánh cho hắn hôn mê bất tĩnh.
Lúc này, Không nhìn phía đối diện Nam cũng đang vô cùng chật vật đánh với mấy tên kia. Nó gắng gượng chạy đến hỗ trợ Nam,
Hai người rất nhanh đánh hạ bọn chúng. Lúc này Không mới ngồi xuống lấy ra hai viên đan dược chữa thương. Nó đưa cho Nam một viên nói:
-Thuốc trị thương. Ăn vào rồi vận nội lực trị thương đi. Chờ Cảnh sát tới bàn giao xong chúng ta về.
Nam ngạc nhiên tiếp nhận viên thuốc. Hơi nghi hoặc nhưng cuối cùng vẫn là làm theo. Không lát sau vết thương trên người anh ta đã lành lại một cách thần kì. Anh ta quay sang định nói gì đó, nhưng thấy Không đang vận công trị thương nên cũng không làm phiền.
Lúc này anh mới móc điện thoại ra gọi về cho Liêm Tàn báo cáo sự việc vừa rồi. Liêm Tàn muốn chạy đến nhưng lúc này Không đã chữa xong thương thế nói không cần đến nữa.
Không lâu sau có cảnh sát đến tiếp bọn chúng đi. Do đã được Lĩnh dặn dò nên cảnh sát chỉ cám ơn Không rồi nhanh chóng rời đi.
Mặc dù cũng có chút lo lắng, nhưng không còn cách nào trợ giúp nữa Không đành trở về nhà của mình. Trận chiến ngày hôm nay làm nó nhận thức rõ hơn một chút về thế giới hiện tại. Nó không thật sự yên bình như vẻ bề ngoài của nó.
Về phần Lĩnh thì lúc vừa lên xe, anh ta liên tục gọi đi mấy cuộc điện thoại báo cáo tình hình hiện tại về cho cha và ông nội của Vy.
Lập tức đội đặc nhiệm Tây Sa lập tức hành động điều tra hướng đi của kẻ bắt cóc.
Nhưng vào lúc này, điện thoại di động của Trần Quốc Hùng vang lên. Ông là quân hàm Trung tướng, Tổng Tư Lệnh đội đặc nhiệm phòng chống tội phạm đa quốc gia và cũng là tổng chỉ huy đội Đặc nhiệm Tây Sa.
Vừa nhìn, sắc mặt ông liền trở nên âm trầm, số gọi đến chính là số của con gái ông ta, Trần Thị Thuý Vy.
-Tao là Trần Quốc Hùng. Bọn mày mau thả con gái của tao ra. Nếu không chân trời góc biển tao cũng sẽ tìm ra tụi mày.
Đầu dây bên kia truyền ra một giọng cười u ám. Một người đàn ông hơn ba mươi tuổi để tóc dài che phủ một phần khuôn mặt, ánh mắt âm lệ, gương mặt dữ tợn, có một vết đao kéo dài ngang mũi đang cầm điện thoại. Sau một trận cười dài hắn mở miệng phát ra âm thanh khàn khàn đặc sệt nói:
-Không hổ là Tổng Tư Lệnh nha. Tin tức thật là nhanh chóng. Bây giờ mày lập tức là người theo danh sách tao gửi qua. Trong vòng hai tiếng nếu không hoàn thành theo yêu cầu. Thì mày chuẩn bị nhặt xác con gái cưng của mày đi lão già.
Không để cho Trần Quốc Hùng có thời gian nói chuyện tiếp, hắn đã cúp máy. Sau đó, một loạt các tên tuổi lớn trong giới xã hội đen được hắn liệt kê ra tổng cộng mười ba người. Đều là những tên tội phạm khét tiếng giết người, cướp của, buôn bán ma tuý,... Có nhiều tên đang nằm trong diện chuẩn bị xử tử.
Hai nắm tay Trần Quốc Hùng siết chặt. Ông biết nếu thả những tên này ra sẽ gây hại cho không biết bao nhiêu người dân vô tội. Nhưng mà nếu không thả thì con gái của ông sẽ phải gặp nguy hiểm.
Lúc này, Thăng Long Vệ đột nhiên xuất hiện ngay tại khu vực lúc nãy Không, Lĩnh và mọi người đánh nhau. Một số người bắt lấy đám áo đen. Một số người khác thì thì triển thuật pháp gì đó.
Thăng Long Vệ là lực lượng đặc biệt do chính phủ thành lập để chống lại tội phạm trong giới cổ võ, giữ gìn trận tự trị an. Có thể nói đây là lực lượng cảnh sát đặc biệt không hiển lộ ra bên ngoài của chính phủ.
Nói thêm về Thăng Long vệ, có một cục trưởng, ba cục phó, mười hai đội trưởng gọi là Thập Nhị Sứ. Mỗi người trong Thập Nhị Sứ đều có tu vi Tông Sư trở lên.
Ngoài ra cục trưởng là Tô Bình tu vi không rõ, tuổi tác không rõ, giới tính nam. Phó cục là Trương Hoàng Phúc và Lưu Tuyết Hoa cũng không rõ thông tin.
Tại hiện trường đang là đội chấp pháp Thăng Long Vệ, chỉ huy là Trần Hải Phong, là người thứ mười trong Thập Nhị Sứ. Anh ta có tu vi Tông Sư sơ kì, dưới trướng là bảy tên thuộc hạ đều có võ lực và năng lực phi thường.
Một người trong đó đang thi pháp thuật để tìm ra hướng đi của kẻ bắt cóc Vy.
Người này dùng máu của mình làm vật dẫn, kéo ra từng sợi tơ máu vẽ nên một phù văn kì lạ. Sau đó cho một cây bút vào giữa phù văn, miệng hắn không ngừng đọc nên chú pháp khó hiểu. Cuối cùng một chữ “Truy” hét lên, phù văn toả sáng bám vào cây bút lơ lửng trên không trung rồi bắn vọt đi. Mà hướng đi của nó chính là hướng của Vy hiện giờ.
Ngay lập tức, toàn bộ Phong Sứ Quân nhanh chóng thi triển thân pháp đuổi theo cây bút.
Về đến nhà, Không đi tắm rửa một lần rồi lên giường vận Long lực tiếp tục chữa trị vết thương.
-Hết Chương-